Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2101: Đại Thánh ban thưởng chưởng, Minh Vương xuất quan (1)

Phong Cuồng Kiếm Oa của Thực Khí Tử Vong.
Giọng nói hờ hững của Bộ Phương vang vọng khắp bầu trời, như thể vào lúc này đang quét sạch toàn bộ thành trì.
Tất cả mọi người như bừng tỉnh trong âm thanh này.
Sát thủ của Hắc Điện kia hoàn toàn không ngờ được rằng, Bộ Phương thế mà lại còn chủ động phản kích.
Tên Tiểu Thánh Nhất Chuyển này sẽ phản kích kiểu gì chứ?
Sự chênh lệch giữa Tiểu Thánh Nhất Chuyển và Tiểu Thánh Cửu Chuyển lớn như thể cách nhau một trời một vực vậy.
Đây cũng là lý do tại sao hắn mừng rỡ như điên khi cường giả của Thánh Khôi Thành không xuất thủ, bởi vì, một khi cường giả của Thánh Khôi Thành không ra tay, thì hắn sẽ có đủ thời gian đến giết chết tên tiểu đầu bếp này.
Hắn có đầy đủ thời gian để ăn thịt tiểu tử này.
Ầm! !
Một chiếc nồi đất màu vàng sẫm nổi lơ lửng trên tay Bộ Phương.
Chiếc vung nồi đất được mở ra, hương thơm và hơi nóng bốc lên từ bên trong đó, tỏa ra ánh sánh rực rỡ đến chói mắt.
Chiếc nồi đất tỏa sáng như một viên kim cương trong bầu trời đêm tối đen như mực.
Vù vù vù
Một làn sóng vô hình lan ra từ trong chiếc Kiếm Oa, sức mạnh khủng khiếp khiến mọi người có mặt ở đó đều cảm thấy tim đập rất nhanh.
Đúng vậy, chính là cảm giác tim đập loạn nhịp.
Cảm giác này giống như đang có một nỗi đáng sợ sắp tuôn ra ngoài.
Ngay khi Bộ Phương lấy ra Kiếm Oa ra, da gà trên khắp người của Trương Cầu Bại đều nổi lên, ánh mắt đầy vẻ khó tin.
Hắn hít sâu một hơi, sắc mặt toát ra vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Bởi vì hắn cảm nhận được một luồng kiếm ý bàng bạc.
Kiếm ý này có thể không mạnh, thậm chí còn không thể so sánh được với kiếm ý của mình, nhưng... không thể ngăn được một kiếm này tăng nhiều hơn, dày đặc đến mức giống như muốn phá hủy cả đất trời.
Thật là kinh khủng.
Dưới kiếm ý này, kiếm ý của hắn giống như một gợn sóng trong biển cả mênh mông.
Cảm giác này... cực kỳ không thể tưởng tượng nổi!
Chiếc nồi đất đó...
Lần đầu tiên Trương Cầu Bại có cảm giác này, một cảm giác giống như đang đối mặt lão tổ của Kiếm Ma Nhất Mạch bọn họ.
Phải biết rằng, lão tổ của bọn họ... là một Đại Thánh đấy!
Lão tổ dùng kiếm ý để tu luyện và đạt được thành tựu Đại Thánh, được xưng là Kiếm Ma chân chính. Đứng trước thực lực đó, ngay cả những Đại Thánh của các tộc khác cũng đều không dám tùy tiện đối kháng phong mang của hắn.
Điều này lại khiến hắn càng cảm thấy kinh hãi hơn.
Bởi vì, hắn lại cảm nhận được cảm giác này từ trên người của một tên Tiểu Thánh Nhất Chuyển.
- Đó là thủ đoạn gì thế?
- Thật đáng sợ! Như thể đang đối mặt với Đại Thánh trong tộc vậy!
- Trời đất ơi... Lẽ nào tên tiểu tử này vẫn luôn che giấu thực lực sao?
...
Đám người Lỗ Vũ đã sợ hãi đến mức đứng đơ ra từ lâu rồi.
Bọn họ không ngốc, cảm nhận được phong mang đang dần trở nên sắc bén tràn ngập không khí kia, bọn họ mới chợt nhận ra rằng thủ đoạn lần này của Bộ Phương kinh khủng đến cỡ nào!
Trong khoảnh khắc này, hai mắt của cường giả Hắc Điện như muốn nứt toác ra.
Vừa cảm nhận được luồng Kiếm Oa đáng sợ đó, hắn không nói hai lời mà xoay người chạy trốn.
Hắn bỏ chạy một cách vô cùng dứt khoát.
Hắn cảm nhận được một luồng khí tức tử vong từ trong Kiếm Oa.
Bùm bùm bùm!
Phía trên vòm trời, Tiểu Thánh Cửu Chuyển của Thánh Khôi Thành bị nổ bắn ra với tốc độ vô cùng chóng mặt, lơ lửng trước mặt Bộ Phương, sắc mặt nghiêm túc muôn phần.
Hắn giơ tay lên, nhìn chòng chọc vào Bộ Phương.
- Dừng tay!
Tiểu Thánh Cửu Chuyển lạnh lùng nói!
Ánh mắt hắn nhìn Bộ Phương đã dần trở nên có chút bất thiện.
- Không phải xem kịch vui vẻ lắm à? Bây giờ đã không ngồi yên nổi rồi sao?
Khóe miệng của Bộ Phương khẽ giật giật, liếc nhìn tên Tiểu Thánh Cửu Chuyển của Thánh Khôi Thành kia với vẻ tựa hồ có chút mỉa mai, không hề che giấu một chút khinh thường nào trong giọng nói.
- Lúc trước không ra tay... bây giờ lại muốn ngăn cản... thật sự coi ta dễ bắt nạt như thế sao?
Bộ Phương nhìn tên Tiểu Thánh Cửu Chuyển của Thánh Khôi Thành kia với vẻ mặt không chút biểu cảm.
- Lúc trước ta đang gấp rút lên đường...
Tiểu Thánh Cửu Chuyển của Thánh Khôi Thành nhìn chằm chằm vào Kiếm Oa trong tay Bộ Phương với vẻ vô cùng kiêng kỵ, cũng không dám càn rỡ.
Hắn sợ Bộ Phương sẽ đập cho mình một nồi.
Bộ Phương hơi nheo mắt lại, càng lúc càng thấy khinh thường những lời nói của tên Tiểu Thánh Cửu Chuyển này hơn.
Hắn ngẩng đầu lên, hai mắt nhìn vào hư không mênh mông vô tận, dường như bắt gặp ánh mắt của một vị cường giả vô thượng.
Vù vù...
Khóe miệng của Bộ Phương khẽ co giật.
Ngay sau đó, hai mắt dán chặt vào tên Sát thủ Hắc Điện đang bỏ chạy một cách điên cuồng kia.
Hắn búng nhẹ ngón tay một cái.
Ngay lập tức, Kiếm Oa màu vàng đất bắn ra một cách nhanh chóng, hóa thành một luồng ánh sáng, khóa chặt hoàn toàn bóng dáng của tên sát thủ đó và lao đi.
Bộ Phương đã muốn nhìn xem Phong Cuồng Kiếm Oa mạnh đến mức nào từ lâu rồi?
Gã Tiểu Thánh của Thánh Khôi Thành này muốn nhìn mình bị giết chết, bây giờ lại trở tay xuất Kiếm Oa ra để ngăn cản.
Thật sự cho là Bộ Phương hắn không biết tức giận hả?
Vù vù vù...
Sát thủ Hắc Điện cảm thấy cả da đầu đều tê dại.
Tốc độ bỏ chạy của hắn nhanh như bay, thế nhưng tốc độ của Kiếm Oa lại càng nhanh hơn, chẳng mấy chốc Kiếm Oa đã hoàn toàn khóa chặt bóng dáng của hắn.
Tâm thần run lên, xé toạc hư không và chui vào bên trong đó, như thể bước vào một không gian Thứ Nguyên khác vậy.
Tên Sát thủ Hắc Điện này muốn làm như vậy để tránh khỏi sự truy kích của Kiếm Oa.
Tuy nhiên, mặc dù đã trốn vào trong một không gian khác, nhưng da đầu hắn vẫn như thể muốn nổ tung, cảm giác đó khiến cho lông tơ trên khắp người hắn đều dửng ngược lên, dường như có một cảm giác chết chóc đang bao trùm trong lòng hắn.
- Chết tiệt!
Khóe miệng của tên sát thủ Hắc Điện khẽ run lên một hồi.
Ánh mắt của gã Tiểu Thánh Cửu Chuyển Thánh Khôi Thành vô cùng lạnh lùng.
- Ngươi đang muốn chết đúng không! Làm sao Thánh Khôi Thành ta lại có thể chứa chấp một tên láo xược như ngươi cơ chứ...
Tiểu Thánh Cửu Chuyển của Thánh Khôi Thành quát lên một tiếng lớn.
Ngay sau đó.
Tâm thần khẽ động.
Một cỗ thần niệm bàng bạc bắn ra.
Tiếng tạch tạch tạch vang lên sau lưng hắn.
Một bộ khôi lỗi cấp Thánh Minh chợt nổi lên.
Bộ khôi lỗi cấp Thánh Minh này cực kỳ to lớn, cuốn theo một luồng uy áp mạnh mẽ đến mức tột cùng.
- Chặn lại cho ta! Ta cũng không tin... chỉ một tên Tiểu Thánh Nhất Chuyển cỏn con thì có thể thi triển ra thủ đoạn to tát gì!
Tiểu Thánh Cửu Chuyển của Thánh Khôi Thành gầm lên, ngay lập tức, một vầng sáng bắn ra từ trong ánh mắt của bộ khôi lỗi cấp Thánh Minh đó.
Cánh tay bằng thép nâng lên, đánh về phía Kiếm Oa Hủy Diệt kia, muốn vỗ một phát khiến cho Kiếm Oa vỡ tan tành thành từng mảnh.
Ầm! !
Tuy nhiên, cú đánh của bộ khôi lỗi cấp Thánh Minh vào phía trên Kiếm Oa, lại khiến cho chiếc Kiếm Oa run rẩy một hồi, giống như có tiếng cạch cạch đang vang vọng.
Chiếc Kiếm Oa màu vàng đất đó vẫn đứng im lù lù.
Một luồng, hai luồng, ba luồng...
Từng luồng kiếm khí mang theo một lực siết khủng khiếp đang dần hình thành, xoay thành vòng tròn và lượn lờ xung quanh Kiếm Oa.
Một tiếng cót két vang lên.
Hai cánh tay của bộ khôi lỗi cấp Thánh Minh khổng lồ bị siết chặt đến mức nổ tung tóe...
Ầm! ! !
Tốc độ của chiếc nồi đất hủy diệt vẫn không hề giảm.
Nó chui ra một cách nhanh chóng, làm cho lồng ngực của bộ khôi lỗi cấp Thánh Minh đó nổ thành một cái hố lớn chỉ trong một chớp mắt...
Một quả tim màu xanh lam chói lóa của bộ khôi lỗi cấp Thánh Minh được treo ở trong đó...
Tâm thần của tên Tiểu Thánh Cửu Chuyển kia lập tức co rụt lại.
Bộ khôi lỗi cấp Thánh Minh của hắn lại không thể ngăn cản nổi một cú đánh của chiếc nồi đất này sao?
Ầm!
Sau đó, cả người của tên Tiểu Thánh Cửu Chuyển run lên bần bật giống như vừa gặp phải ma, sợ tới mức vừa lăn vừa bò, không dám đối kháng với Kiếm Oa nữa.
Bùm một tiếng...
Bộ khôi lỗi cấp Thánh Minh to lớn bị rơi xuống đập trên mặt đất.
Đôi cánh hỏa diễm phía sau lưng Bộ Phương đang từ từ đập tung, sau đó bắn ra nhanh như một tia chớp, bay lơ lửng phía trước bộ khôi lỗi cấp Thánh Minh khổng lồ đó.
Hai mắt hắn nhìn vào bộ khôi lỗi cấp Thánh Minh này, trong mắt hắn dường như toát lên một tia vui sướng.
Cuối cùng cũng đã tìm được trái tim của khôi lỗi cấp Thánh Minh rồi...
Tâm thần của Bộ Phương khẽ động, hắn thầm trao đổi với hệ thống một hồi.
Sau đó, giơ tay lên.
Trong lòng bàn tay hắn dường như có một quả cầu màu bạc trông giống như hình giọt nước.
Đây là căn nguyên của Tiểu Bạch...
Vù vù...
Bạn cần đăng nhập để bình luận