Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1797: Tiểu Bì, chúng ta đi! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bạch Viên chết quá bất ngờ, cũng chết quá tức tưởi, vì vậy Bộ Phương cảm thấy trong lòng có chút khó chịu.
Chủ yếu vẫn là Bộ Phương vất vả lắm mới tìm được một con Thú Hoàng có thể dẫn hắn đi tìm Sinh Mệnh Chi Tuyền, kết quả lại bị một đám người đột nhiên xuất hiện bắn cho một mũi tên chết luôn rồi.
Tất cả những nỗi vất vả lúc trước đều trở thành công cốc.
Mà đám người này lại bắn chết Bạch Viên, chỉ vì bọn chúng cần Bộ Phương nấu cho bọn chúng một bữa ăn nóng hổi...
Người dẫn đầu nhìn Bộ Phương bằng ánh mắt nghiền ngẫm, dường như hắn có thể cảm nhận được một chút phẫn nộ phát ra từ trên người Bộ Phương.
Thế nhưng, sự tức giận này chỉ là chuyện nực cười đối với bọn chúng mà thôi.
Con kiến hôi cũng dám tức giận sao?
Người của Minh Ngục thường có cảm giác vượt trội hơn so với Địa Ngục, theo như bọn chúng nghĩ, Địa Ngục chỉ là một nơi thứ cấp, kém hơn rất nhiều so với Minh Ngục.
- Hửm? Ngươi đang cầm cái gì trên tay thế?
Nam tử tóc trắng dẫn đầu đeo một chiếc cung dài màu đen tuyền ở sau lưng kia híp mắt lại.
Hắn vừa liếc một đã nhìn thấy Ngưu Hoàn Bạo Liệt màu vàng nhạt kia xuất hiện trên tay Bộ Phương.
Nguyên nhân chính là bởi vì mùi hương và dao động năng lượng của Ngưu Hoàn dễ làm cho người ta chú ý quá, hầu như tất cả mọi người đều nhìn thấy viên Ngưu Hoàn Bạo Liệt này.
- Ngươi nói cái này sao?
Bộ Phương quét mắt nhìn những người có mặt ở đó, mặt không thay đổi mà giơ Ngưu Hoàn Bạo Liệt trong tay lên.
Hơi nóng bốc lên nghi ngút từ viên Ngưu Hoàn đó, tỏa ra vầng sáng màu vàng rực rỡ, nhìn sơ qua làm cho người ta có chút thèm ăn.
Đôi mắt của năm cường giả Minh Ngục kia đều sáng rực lên.
- Đưa viên thịt đó cho ta.
Người dẫn đầu khoanh hai tay trước ngực, ngẩng cao đầu nói với vẻ hất cằm sai khiến.
Theo như hắn thấy, con kiến hôi này thậm chí không có đủ tư cách để chống lại hắn.
Bộ Phương giật giật khóe miệng.
Người của Minh Ngục... đều tự cho mình là đúng như vậy sao?
Lúc trước, tên cường giả Minh Trù Cửu Chuyển kia cũng kiêu căng mà dùng tay giật lấy Ngưu Hoàn Bạo Liệt... đám người trước mặt này, cũng định cảm nhận nỗi tuyệt vọng đó hả?
- Ta không thể từ chối những yêu cầu này của ngươi.
Bộ Phương nói.
Vẻ khinh thường trong ánh mắt của những cường giả Minh Ngục kia càng ngày lại càng đậm hơn, bọn chúng đều phá lên cười, trong tiếng cười đó mang theo đầy vẻ giễu cợt.
Tên gia hỏa này quả nhiên là một quả hồng mềm.
Bộ Phương nhìn năm người kia một cách lạnh nhạt, hai ngón tay kẹp lấy Ngưu Hoàn Bạo Liệt.
Tiếp theo, Bộ Phương bỏ nó vào trong miệng, cắn nhẹ một miếng, rồi khoét ra một lỗ.
- Muốn ăn đồ nóng hổi đúng không hả... Hy vọng các ngươi có thể tiếp nhận nổi.
Bộ Phương nói, những lời của hắn dường như quanh quẩn khắp trong không gian đầy tuyết.
Ngay sau đó, Bộ Phương cong ngón búng ra.
Sau đó, viên Thịt Bò Viên hóa thành một vệt lưu quang màu vàng, nhanh chóng bay về phía mấy gã cường giả Minh Ngục kia.
- Ngươi dám chơi ta à?
Vẻ tức giận hằn lên trong đôi mắt của cường giả Minh Ngục.
Viên thịt đó đã bị Bộ Phương cắn một miếng, những thứ đã ăn rồi lại còn dám ném cho bọn chúng.
- Muốn chết sao!
Sắc mặt của cường giả Minh Ngục kia lạnh lùng như băng, mái tóc bạc trắng tung bay trong gió.
Nhìn những viên thịt màu vàng đang lao vút như bay về phía hắn kia, ngay lập tức như thể có hàng ngàn tia sáng bừng lên trong đôi mắt hắn.
Sau đó, hắn duỗi tay ra định bắt lấy những viên thịt đó.
Hành động của Bộ Phương nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Sau đó, những cường giả Minh Ngục còn lại nhìn Bộ Phương với vẻ thích thú hiện rõ trên khuôn mặt.
Con kiến hôi Địa Ngục này hẳn là đang muốn tìm chết mà.
Bọn chúng đã có thể nhìn thấy cảnh tượng con kiến hôi Địa Ngục này bị thanh niên tóc trắng tức giận dùng tên mũi tên bắn thành cái sàng rồi.
Đột nhiên, bọn chúng chợt giật mình.
Bởi vì, bọn chúng cảm nhận được một cơn chấn động kỳ lạ, dường như có một năng lượng hủy diệt khủng khiếp ẩn chứa bên trong làn sóng này.
Hửm?
Mỗi người đều ngây ngẩn cả người, tâm thần cảm ứng phương hướng của làn sóng dao động này truyền đến.
Là viên Ngưu Hoàn bị cắn một miếng kia!
Sự biến động khủng khiếp truyền ra từ bên trong viên Ngưu Hoàn đó
- Viên Ngưu Hoàn này... có điều bất thường!
Có người hô lên trước.
Mái tóc trắng của cường giả dẫn đầu kia bay lất phất trong gió, hai mắt nhìn chằm chằm vào Ngưu Hoàn Bạo Liệt màu vàng kia, da thịt khắp người đều bị nổ tung, một sự rùng rợn đột nhiên bao trùm lấy cơ thể của hắn.
Đó là một loại khí tức gần với cái chết!
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại, áo choàng lông vũ bay phất phới.
Hắn thản nhiên nhìn những người ở phía xa kia, khóe miệng giật giật, thốt ra một chữ.
- Nổ.
Bùm! ! !
Ngay sau đó, Ngưu Hoàn Bạo Liệt màu vàng óng bất ngờ nổ tung ngay khi tới gần năm tên cường giả Minh Ngục kia.
Ngọn lửa bùng lên ngút trời, cuốn theo mọi thứ, như muốn nuốt chửng tất cả mọi thứ!
Những dao động khủng khiếp dâng lên như một cơn bão dữ dội.
Từng đợt sóng màu vàng khuếch tán ra giống như vòi rồng, thổi tung mái tóc của Bộ Phương, áo choàng lông vũ ôm sát vào người.
Tiếng nổ mạnh vang vọng khắp đất trời.
Sức nóng như thiêu đốt lan tràn, như muốn mang theo Thiên Đạo Ý Chí mà nổ tung, khiến cho năm gã cường giả Minh Ngục kia còn chưa kịp phản ứng đã bị ánh lửa nuốt chửng.
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại, tâm thần khẽ động.
Vụ nổ dữ dội dường như đã lan ra khắp toàn bộ núi Thần Tuyệt, làm cho ánh mắt của hắn đều không khỏi ngưng tụ.
Dường như có một tiếng nổ lớn ầm ầm vọng lại từ trên núi Thần Tuyệt, như thể sắp xảy ra tuyết lở vậy.
Đương nhiên, tuyết lở đã không xảy ra, một viên Ngưu Hoàn Bạo Liệt muốn làm cho tuyết lở thì vẫn còn có chút khó khăn.
Phần phật...
Phía trên bầu trời, tuyết lại bắt đầu rơi.
Chỉ là bông tuyết lần này nhỏ hơn so với lúc trước.
Một chiếc hố sâu to lớn hiện lên ở đằng xa, tuyết đã tan ra, mặt đất sụp đổ, tiếng người kêu rên thảm thiết vọng ra từ bên trong hố sâu đó, mùi khét tràn ngập khắp nơi.
Bộ Phương nhìn chiếc hố đó, hắn biết, một viên Ngưu Hoàn Bạo Liệt hẳn là không thể nổ chết đám người kia.
Mặc dù đối phương chủ quan nên bị ăn nổ no nê, nhưng dù gì đối phương cũng là cường giả Minh Ngục, tu vi của người mạnh nhất thậm chí còn đạt đến Chân Thần Cảnh đỉnh phong, không hề kém gì so với những người như Lâm Đại Mỹ.
Vì vậy, Bộ Phương cũng không dám khinh thường.
Bộ Phương bước lên một bước.
Đột nhiên, ánh mắt hắn chăm chú.
Chỉ thấy đột nhiên có một mũi tên đen như mực tỏa ra khói đen, cuốn theo minh khí dày đặc bắn ra từ trong hố lao như bay về phía Bộ Phương, như thể muốn xuyên thủng Bộ Phương, ghim chặt hắn trên mặt đất giống như đã ghim chặt Bạch Viên.
Bộ Phương không phải là Bạch Viên, tất nhiên sẽ không dễ dàng chịu chết như vậy.
Chân bước theo bộ pháp huyền ảo, bóng dáng trở nên mơ hồ, hắn trực tiếp tránh được mũi tên, tiếp tục giẫm trên tuyết mà đi.
Khói lửa dần dần tản đi.
Xoát một tiếng, có một bóng người lao ra từ trong đó.
- Tên đáng chết! Lại dám gài bẫy bọn ta!
Giọng nói khàn khàn mang theo một vẻ tức giận đến tột cùng.
Cứ tưởng rằng gia hỏa này hẳn là một con kiến hôi, nhưng lại không ngờ rằng đối phương lại là một con sói hung ác để lộ ra nanh vuốt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận