Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 933: Tranh đoạt móng Thao Thiết nướng áp lò (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nước đường hơi sền sệt quệt lên những phần móng Thao Thiết, khiến những phần móng Thao Thiết vốn dĩ chỉ có màu vàng cam lại càng trở nên rực rỡ, lấp lánh, chỉ cần nhìn thôi cũng khiến người ta bất giác mở to miệng ra.
Kỳ thật móng Thao Thiết lúc này đã có thể ăn được rồi, hơn nữa nếu ăn thì hương vị khả năng cũng rất không tồi. Nhưng với Bộ Phương mà nói, cái này còn chưa có phải thành phẩm cuối cùng.
Hắn múc nước canh bên trong nồi Huyền Vũ ra ngoài, khiến cho nồi Huyền Vũ khô ráo, lại lui về phía sau một bước, há miệng phun ra một ngụm Thiên Địa Huyền Hỏa màu đỏ hồng xen lẫn ánh kim, nhiệt độ cực kỳ cao.
Huyền Hỏa nhảy vào trong nồi Huyền Vũ, trong phút chốc, nhiệt độ trong bếp đột nhiên tăng cao lên.
Bộ Phương lấy ra cái giá đỡ kim loại trong túi không gian hệ thống. Đó là cái giá đỡ mà hắn đã dùng để làm thịt nướng tại thời điểm Đại Điển Diệu Thủ Hồi Xuân, hôm nay dùng để nướng móng Thao Thiết cũng coi như khá thích hợp.
Đặt kệ lên trên nồi Huyền Vũ, Bộ Phương duỗi tay ra, sau khi cảm nhận được nhiệt độ trong nồi, hắn đặt tất cả những phần của móng Thao Thiết đã được phủ sốt đường lên trên vỉ nướng.
Bởi vì chiếc móng Thao Thiết có kích thước to lớn gần bằng một chiếc thớt gỗ mà có thể hai người ôm không xuể, cho dù đã chia làm tám phần thì kích thước của nó vẫn không hề nhỏ.
Tuy nhiên, nồi Huyền Vũ có thể biến lớn biến nhỏ đi theo tâm ý Bộ Phương, cho nên chất chứa tám phần của cái móng này cũng không là vấn đề gì to tác.
Chủ yếu vẫn là cái giá đỡ bằng kim loại không đủ lớn.
Mục đích lúc trước chế tác cái giá đỡ kim loại này là chỉ để nướng thịt, hôm nay hắn lại dùng để nướng tám cái móng Thao Thiết, độ khó tăng lên rất nhiều.
Cho nên Bộ Phương đành phải tách ra, một lần nướng bốn cái.
Mặc dù vậy, nhưng vẫn khá miễn cưỡng.
Đặt bốn cái móng Thao Thiết được quét nước đường lên trên vỉ nướng, tay kia cầm Long Cốt Thái Đao, khi nhiệt độ của Thiên Địa Huyền Hỏa tăng lên, những chiếc móng Thao Thiết cũng đã xảy ra một ít biến hóa không nhỏ.
Da bên trên thịt bởi vì được quét nước đường nên từ từ trở nên giòn rụm. Mùi thịt thơm nức mũi bay thoang thoảng, mang theo mùi thơm nước đường còn có hương vị của rất nhiều linh dược.
Long Cốt Thái Đao ở bên người hắn run lên, lật móng Thao Thiết một vòng, tiến hành nướng một mặt khác.
Có những giọt dầu rỉ ra từ móng Thao Thiết, từ từ chảy xuống, nhưng chúng không bắn tung tóe lên mà óng ánh sáng long lanh như những viên trân châu đọng ở phía trên móng Thao Thiết.
Bộ Phương phóng xuất ra tinh thần lực, một tay điều khiển hỏa diễm một tay lật qua lật lại móng Thao Thiết, để cho các mặt móng Thao Thiết được nóng đều đều, hương vị sẽ thẩm thấu vào trong.
Mùi hương từ từ bốc lên, ngay cả bản thân Bộ Phương cũng bị mùi hương đó lay động không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
Thật sự rất thơm.
Đó cũng là lần đầu tiên Bộ Phương ngửi thấy một mùi thơm như vậy.
Rắc bột linh dược đã chuẩn bị sẵn lên phía trên móng Thao Thiết, bộ dáng móng Thao Thiết càng thêm quyến rũ, có chút ửng đỏ, mùi thơm và hơi nóng lưu lại. Dưới ánh đèn, nó giống như bảo thạch phỉ thúy, đẹp đến nao lòng...
Hắn chuẩn bị tốt một cái mâm sứ thanh hoa rất lớn.
Thái Đao trong tay Bộ Phương nhảy lên, gảy một cái móng Thao Thiết đã nướng chín vào trong mâm sứ thanh hoa.
Mâm lớn nhất có lẽ chứa khoảng hai phần móng Thao Thiết.
Cho nên Bộ Phương xếp xong hai phần móng Thao Thiết rồi đi đến chỗ cửa sổ như lúc bình thường buôn bán.
- Tiểu U, bưng thức ăn.
Bộ Phương lãnh đạm xuyên qua cửa sổ hô lên với người ở bên ngoài.
Tiểu U vốn đang ngồi tại chỗ của mình, liên tục nghiêng mũi ngửi mùi thịt nướng trong không khí, khi nghe thấy tiếng la của Bộ Phương thì con mắt lập tức phát sáng lên.
Thân hình cao gầy mạnh mẽ đứng thẳng lên, sợi tóc dài thẳng tắp đen nhanh rủ xuống.
Nàng không có do dự chút nào xoay người rời đi.
Trong tích tắc đi tới chỗ cửa sổ.
- Ừ, mang hai phần móng Thao Thiết nướng này sang đi.
Bộ Phương nhìn không hiểu Tiểu U đang hưng phấn, thản nhiên nói.
Tiểu U nhẹ gật đầu, nhận lấy mâm sứ thanh hoa trong tay Bộ Phương.
Khoảnh khắc món ăn được bưng ra ngoài cửa sổ, mùi thơm nồng nặc xộc lên thẳng vào mặt, trong phút chốc đã vờn quanh mặt Tiểu U.
- Quá...quá thơm!
Hương vị kia,
Nó có mùi thơm đặc trưng của thịt Thao Thiết, còn tràn ngập linh khí cùng với tinh khí vô cùng phồn thịnh. Những linh khí cùng với tinh khí này dường như sắp ngưng tụ trở thành thực chất, khiến cho móng Thao Thiết nướng tản mát ra ánh sáng trong suốt.
Con mắt Tiểu U gắt gao nhìn chằm chằm vào móng Thao Thiết, đầu lưỡi xinh đẹp vươn ra ngoài, khẽ liếm một vòng quanh bờ môi đỏ mọng.
Khoảnh khắc tiếp theo, cái đầu nàng đột nhiên cúi xuống dưới cắn một cái thật lớn vào cái móng Thao Thiết to không xê xích bao nhiêu so với đầu nàng.
Môi trên môi dưới cắn chặt cái móng Thao Thiết kia, Tiểu U cảm giác bản thân đã không thể nhìn rõ sự tình trước mắt.
Trong miệng nàng kêu lên ô ô, dựa vào trực giác mà bưng cái mâm móng Thao Thiết nướng đi tới trước bàn ăn.
Ánh mắt mọi người đều rơi vào phía trên cái móng Thao Thiết nướng, ai nấy đều không khỏi hít vào một hơi lạnh.
Những phần móng Thao Thiết nướng đẹp mắt, tinh xảo chẳng khác gì những tác phẩm nghệ thuật khiến ai nhìn xem cũng phải sững sờ.
Hương thơm lưu luyến, tinh khí dâng lên bừng bừng, ai nấy đều nhìn về phía móng Thao Thiết, như nhìn thấy một gã Thao Thiết cao to đẹp trai đang chạy trốn dưới ánh hoàng hôn ...
Tiểu U không thèm để ý đến bọn họ rồi.
Nàng bưng lấy móng Thao Thiết nướng bằng cả hai tay, bẹp một tiếng cắn xuống khối thịt thơm ngon, mềm mịn đẹp đẽ.
Từng thớ thịt màu trắng dưới lớp da hồng nhuận phơn phớt lộ ra, bốc khói nóng hổi.
Miệng Tiểu U khẽ thở dài một tiếng, thở ra hơi nóng.
Thơm quá đi!
Con mắt Tiểu U đang không ngừng tỏa sáng, miệng lại không ngừng nhai nhai nuốt nuốt, nhấm nuốt xong, lại bưng lấy cái phần móng cực to nhắm ngay một vị trí khác cắn xuống một ngụm nữa.
Bẹp bẹp bẹp...
Nàng ăn tới vui chết đi được, trong lòng cũng tràn đầy vui thích.
Cái miệng nhỏ nhắn không khỏi cong lên, cực kỳ vui vẻ.
Móng Thao Thiết nướng này... Ăn ngon thật sự!
So với cơm Long Huyết... haiz ... thì ăn ngon hơn một chút chút!
Trong nội tâm Tiểu U suy nghĩ đến, sau khi nghĩ xong lại cắn thêm một miếng vào cái móng to lớn.
Nhìn thấy Tiểu U ăn ngon như vậy, những người khác đều không thể kìm lòng được.
Sở Trường Sinh, Dương Mỹ Cát, ma nữ An Sinh, Nam Cung Vô Khuyết... Còn có Tiểu Nha đang đứng trên mặt ghế, mấy người kia vây quanh phần móng Thao Thiết nướng áp lò duy nhất trên bàn, hai mặt nhìn nhau, ánh mắt mỗi người đều vô cùng sắc bén.
Tiểu Nha đã sớm chảy nước miếng đầy trong khóe miệng, nàng vươn bàn tay nhỏ bé muốn ôm phần móng Thao Thiết nướng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận