Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1880: Viên Ngưu Hoàn này… phải ăn nhân lúc còn nóng (2)

Notice: Undefined offset: 187
Chấp Pháp Sứ nhíu mày lại, lạnh lùng nhìn hắn ta.
Người bán hàng rong không thừa nước đục thả câu, hắn ta cẩn thận mở tay ra để lộ Bạo Liệt Ngưu Hoàn bên trong.
Sau đó hắn ta đưa Ngưu Hoàn cho Chấp Pháp Sứ.
- Đây là thứ tiểu nhân lấy được từ trong tay của người ngoài, nghe nói nó có giá trị là mười viên minh tinh, chắc chắn là thứ tốt nên Chấp Pháp Sứ đại nhân có thể nhân lúc nó còn nóng nếm thử một chút, tiểu nhân dành riêng cho đại nhân đấy.
Người bán hàng rong cười nịnh nọt Chấp Pháp Sứ.
Bề ngoài của Bạo Liệt Ngưu Hoàn vô cùng đẹp, ít nhất, khi nó vừa lộ ra đã hấp dẫn ánh mắt của Chấp Pháp Sứ.
Hơn nữa, mùi hương ngào ngạt của nó làm cho Chấp Pháp Sứ không thể từ chối, vì thế, hắn tiếp nhận viên Ngưu Nhục Hoàn.
- Nhìn qua thì không tồi, xem ra lần này ngươi có thu hoạch không nhỏ đấy.
Chấp Pháp Sứ đáp lại.
- Biếu tặng cho đại nhân! Chỉ cần từ nay về sau đại nhân đối xử với chuyện làm ăn nhỏ của tiểu nhân tốt một chút là được.
Người bán hàng rong răng vàng lại cười giống như kẻ trộm trả lời.
- Ta nhận tấm lòng này của ngươi.
Chấp Pháp Sứ cười rộ lên.
Ánh mắt của hắn kín đáo nhìn người bán hàng rong, còn những người bán hàng rong xung quanh bỗng dưng toát ra vẻ hâm mộ.
Những ác ma Thâm Uyên hỗn huyết bọn họ muốn được sinh sống trong thành Thâm Uyên là vô cùng gian nan, bọn họ phải trà trộn vào tầng dưới cùng của xã hội, muốn lấy được cơ hội sống cũng vô cùng khó khăn.
Răng vàng coi như đã nắm được cơ hội, nên chỉ cần hắn ta dựa vào Chấp Pháp Sứ thì ở sinh sống mảnh đất này coi như không thành vấn đề.
Chấp Pháp Sứ không để ý đến răng vàng, hắn cầm lấy Bạo Liệt Ngưu Hoàn.
Bên trên Ngưu Hoàn còn tỏa ra một tầng khí mờ mịt.
Chấp Pháp Sứ kia nhếch mép, sau đó lại nắm chặt Ngưu Hoàn đưa lên mũi ngửi một hơi thật sâu.
Hương vị trên đó giống như biến thành một con rắn nhỏ chui vào trong mũi của hắn.
- Thơm quá!
Chấp Pháp Sứ ca ngợi một câu.
Sau đó,hắn cầm Ngưu Hoàn cho vào miệng.
Khi vào miệng có một cỗ mùi vị ngào ngạt dâng lên khiến cả người hắn cũng phải run rẩy.
Xa xa.
Sắc mặt của Bộ Phương và Tiểu U trông rất kỳ lạ khi nhìn thấy Chấp Pháp Sứ cầm Ngưu Nhục Hoàn cho vào miệng.
Khóe miệng Tiểu U co giật.
Nàng biết rõ uy lực đáng sợ của viên Bạo Lực Ngưu Hoàn này.
Đây chính là viên Ngưu Hoàn có thể nổ chết một vị Chân Thần Cảnh Cửu Tinh.
- À... Ta đã làm cho uy lực của viên Ngưu Hoàn kia giảm bớt một ít, vì cũng chỉ muốn dạy cho người bán hàng rong kia một bài học thôi.
Bộ Phương giải thích.
- Bây giờ...
Oành!
Lời nói của Bộ Phương còn chưa dứt.
Ở xa có tiếng nổ khủng bố vang lên.
Bộ Phương bất đắc dĩ liếc mắt nhìn sang Tiểu U một cái rồi nhún vai.
- Tình hình hiện tại cũng không phải ý định của ta.
Một tiếng nổ vang lên!
Khí lãng khủng bố bỗng nhiên xuất hiện.
Mà những Chấp Pháp Sứ kia đứng thành một đống hoàn toàn không phản ứng kịp nên đã bị gợn sóng khí lãng đánh tới.
Những người bán hàng rong xung quanh lại phát ra la ó hoảng sợ.
Đã xảy ra chuyện gì thế?
Tại sao bỗng nhiên nổ vậy?
Hơn nữa, nơi phát ra tiếng nổ... Hình như chính là chỗ Chấp Pháp Sứ kia ngồi đấy!
Tiếng rú thảm thiết vang vọng.
Khuôn mặt của vị Chấp Pháp Sứ ăn Bạo Liệt Ngưu Hoàn kia vì bị nổ mà sưng lên, toàn bộ răng nanh đều rơi ra, trong đôi mắt tràn ngập màu máu.
"Đây... viên Ngưu Nhục Hoàn này... Là ám khí đặc biệt sao!"
"Tên răng vàng này muốn mưu sát mình!"
- Ngươi!
Chấp Pháp Sứ nhìn chằm chằm vào người bán hàng rong răng vàng, mà người kia đã sớm hoảng sợ.
Hắn ta ngơ ngác đứng tại chỗ, vẻ mặt lộ ra biểu cảm không hiểu gì.
Hắn ta còn chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa.
- Ngưu Nhục Hoàn... vừa nổ tung sao?
Người bán hàng rong đột nhiên hít sâu một hơi, sau đó lấy lại tinh thần, hắn ta đã hiểu ra tất cả mọi chuyện.
Sau khi hiểu ra thì hắn ta càng sợ, sau đó bùng lên sự tức giận.
"Người bên ngoài kia thế mà dám lấy viên Ngưu Hoàn thấp kém lừa gạt ta!"
"Lại còn kêu ta phải ăn lúc còn nóng chứ... Bây giờ mới nhận ra tâm địa ác độc của tên kia, thật sự quá đáng sợ!"
- Chấp Pháp Sứ đại nhân...
Sắc mặt của người bán hàng rong thay đổi, hắn ta chạy nhanh về phía Chấp Pháp Sứ.
Tình trạng thảm hại của Chấp Pháp Pháp khiến khuôn mặt của hắn trở nên trắng bệch.
Mà giờ phút này, Chấp Pháp Sứ đại nhân cũng lấy lại tinh thần.
Thấy Chấp Pháp Sứ giống như đầu heo, có người không nhịn được mà lộ ra biểu cảm kỳ lạ, cũng có người còn không nhịn được mà phá lên cười.
Vị Chấp Pháp Sứ bị nổ nên giận không thể kiềm chế được, sát khí của hắn tăng vọt.
Âm thanh leng keng vang lên.
Bỗng nhiên, một thanh kiếm sắc bén hiện ra.
- Chấp Pháp Sứ đại nhân... Không phải là lỗi của ta, mà là do hai người ngoài kia, bọn họ đang ở chỗ đó...
Toàn thân người bán hàng rong răng vàng run như cầy sấy, hắn ta vươn tay chỉ vào Bộ Phương và Tiểu U ở xa xa và hô lớn.
Nhưng mà còn chưa nói xong thì âm thanh chợt im bặt.
Bởi vì một kiếm mà Chấp Pháp Sứ chém xuống khiến máu chảy ra như suối, người bán hàng rong kia bị chém đứt đầu.
Trường kiếm màu đen của Chấp Pháp Sứ lóe lên khiến tàn hồn của người bán hàng rong bị hút vào trong đó...
Người bán hàng rong này đã chết trong nháy mắt...
Mà những người bán hàng rong ở xung quanh cũng phát lạnh, đây chính là uy thế của Chấp Pháp Giả.
Ở thành Thâm Uyên, Chấp Pháp Sứ dưới quyền của thành chủ Thâm Uyên chính là vũ khí sát phạt mạnh nhất, không ai dám đắc tội...
Mà ánh mắt của Chấp Pháp Sứ đầu heo kia vẫn phun ra lửa giận như lúc nãy, hắn nhìn theo vị trí người bán hàng rong chỉ thì vừa lúc thấy Bộ Phương và Tiểu U.
Không thể nghi ngờ, vụ nổ do viên Ngưu Nhục Hoàn phát ra là do người bên ngoài này đưa cho tên bán hàng rong.
"Tất cả là do hai tên người ngoài này khởi xướng!"
"Chỉ là người ngoài... Mà dám gây chuyện trong thành Thâm Uyên!"
"Phải chết!"
Tiếng leng keng lại vang lên, vị Chấp Pháp Sứ bị nổ thành đầu heo dịch chuyển tức thời tới chỗ của Bộ Phương, tàn ảnh xẹt qua mang theo một kiếm chém tới.
Sắc mặt Tiểu U trong trẻo nhưng lạnh lùng, nàng quay đầu lại nhìn về phía Bộ Phương.
- Chuyện ngươi vừa gây ra ấy, động tĩnh cũng đủ lớn...
Bộ Phương không cảm xúc, tỏ vẻ không sợ.
- Không có gì... Đúng lúc muốn làm ra chút động tĩnh để cho Địch Thái Giới Chủ bọn họ biết, chúng ta cần phải tụ họp.
Bộ Phương nói.
Oanh!
- Dám trêu chọc Chấp Pháp Sứ, muốn chết sao!
Cảm xúc của Chấp Pháp Sứ bùng nổ, hắn ta chém ra một kiếm, mà thanh kiếm tối đen kia tràn ngập dao động kỳ lạ.
Biểu cảm của Bộ Phương hờ hững.
Hắn nhìn một kiếm kia phóng đại trong mắt.
Tâm trí Bộ Phương chuyển động.
Bỗng nhiên, xung quanh thân thể hắn hiện lên một viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn đang lơ lửng.
Hai ngón tay Bộ Phương kẹp lấy rồi cắn xuống một miếng, Bạo Liệt Ngưu Hoàn phát ra tiếng động "xì xì" không dứt.
Bộ Phương cong ngón tay bắn viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn ra ngoài, nó lập tức đuổi theo Chấp Pháp Sư.
- Cảm nhận chân thực một chút... toàn bộ hỏa lực của Bạo Liệt Ngưu Hoàn đi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận