Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1553: Nhị Trọng Lôi Kiếp, tay không tiếp Lôi Long! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Kỳ lạ! Sao lôi kiếp lại chém giết cùng một chỗ?
- Còn có màn này à? Lôi kiếp còn chém giết lẫn nhau?
- Quá chấn động rồi! Lôi Long đại chiến!

Nhóm quần chúng vây xem, ngẩng đầu nhìn sáu con rồng sấm sét chém giết lẫn nhau, lao xuống từ tầng mây đen, cắn xé.
Mọi người nghe thấy tiếng sấm chớp gào thét, không ngừng có tia điện bắn ra.
Một màn huyễn khốc kia khiến không ít người đều hưng phấn kêu rống lên.
Năm Tiên Trù ở tầng thứ hai cũng có chút ngẩn ra, sau đó ánh mắt đều ngưng động. Bọn họ không phải người ngu, tình huống này nhìn qua bọn họ đã hiểu.
- Đây chính là trù đấu à?
Một vị Tiên Trù nhếch miệng lên nói.
Lấy dẫn động lôi phạt để phán xét tiêu chuẩn của một món ăn, sáu luồng sấm sét tranh đấu lẫn nhau, phe nào thắng thì sẽ coi là chiến thắng trù đấu.
- Nhưng mà chúng ta có tận năm lôi kiếp, lấy một địch năm… hắn lấy dũng khí ở đâu mà dám làm như vậy?
Nhóm Tiên Trù tầng thứ hai vô cùng tự tin, mùi thơm của món ăn trong tay vẫn bốc lên.
Nhưng điểm chú ý của tất cả mọi người bây giờ không phải là những món ăn kia mà chính là những con rồng sấm phía trên bọn họ.
Rầm rầm rầm!
Sáu con rồng chém giết nhau khiến khắp nơi đều huyên náo. Những con rồng đó sinh động như thật, thậm chí còn thấy rõ cả vảy rồng hiện lên từng mảnh từng mảng.
Xoẹt một tiếng, con rồng chui ra, đánh về phía Bộ Phương.
Uỳnh!
Tiếng nổ ầm vang, tia lửa điện bao phủ khắp nơi sáng chói như ban ngày. Mọi người phía dưới hưng phấn gào thét, nhìn đại chiến ở trên cao.
- Lưu Nhi tỷ, tỷ nói xem Lão Bộ có thể thắng không?
Mục Hi Hi chớp mắt nhìn Mục Lưu Nhi.
Sắc mặt Mục Lưu Nhi nghiêm túc, trong lúc nhất thời không biết trả lời thế nào. Có thể thắng không? Trong nội tâm nàng cũng không biết. Có thể là sẽ thắng, dù sao thì đó cũng là Bộ Phương, một đầu bếp người phàm không ngừng tạo nên kỳ tích.
Nhưng bây giờ hắn đang đối mặt với năm vị Tiên Trù ở tầng thứ hai. Những Tiên Trù này đều có trù nghệ không kém gì Công Thâu Ban…
Trừ khi món ăn của Bộ Phương có thể dẫn động Tam Trọng lôi kiếp, nếu không muốn thắng sẽ rất khó.
Ở phía xa, Công Thâu Ban cũng nghĩ như vậy. Nếu có Tam Trọng lôi kiếp, những lôi kiếp của năm Tiên Trù kia sẽ không chịu nổi, trực tiếp bị xé nát. Khi đó người chiến thắng chắc chắn sẽ là Bộ Phương.
Xem xét tình huống trước mắt, mắt người Công Thâu Ban đều hiểu rõ. Kết quả trận trù đấu này là dựa vào lôi kiếp trên bầu trời kia.
Bộ Phương chắp tay, tước vũ bào tung bay trong gió. Bầu trời sáng như ban ngày, không ngừng có tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên. Một trận chém giết thảm thiết!
Năm con rồng sấm kia điên cuồng chém giết con rồng mà Bộ Phương dẫn động đến, há to mồm bắn ra sấm sét, cắn lấy cổ không ngừng xé rách.
Mỗi một người đều không nhịn được siết chặt nắm đấm.
Bỗng nhiên bọn họ cảm thấy không phải đang chứng kiến một trận giao đấu trù nghệ mà là đang chứng kiến một trận chiến với nhiệt huyết sôi trào.
Đột nhiên, mọi người hô lên kinh ngạc.
Trên bầu trời, rồng sấm của Bộ Phương bị cắn vỡ nát. Bị cắn đứt đầu!
Tiếng ồ vang vọng lên, mỗi một người đều không thể tin được hô lên.
Lôi Long của Bộ Phương bị cắn nát, đó chính là thể hiện cho việc Bộ Phương đã bại.
Bộ Phương… bại.
Đầu bếp người phàm không ngừng tạo ra kỳ tích, bây giờ lại… bại rồi.
Mục Hi Hi có chút nóng nảy, nắm chặt góc áo của Mục Lưu Nhi, chỉ lên Lôi Long của Bộ Phương ở trên cao, lộ ra vẻ lo lắng.
- Ha ha ha! Quả nhiên đúng là tầng một rác rưởi!
Tiên Trù tầng thứ hai nhìn thấy Lôi Long của Bộ Phương vỡ đi, nhất thời như trút được gánh nặng, thở hắt ra.
Lúc trước, bọn họ khá sợ sẽ lật thuyền trong mương.
Nhưng bây giờ xem ra, tất cả đều kết thúc rồi.
Lôi Long bị cắn nát, chính là có nghĩa trận trù đấu này ý chí Thiên Phạt đã phán định bọn họ chiến thắng.
Hương thơm của món ăn trong tay bọn họ không ngừng ngưng tụ, hóa thành tiên khí. Những tiên khí này lượn lờ, khiến cho món ăn như ảo như mộng.
- Cảm nhận được sự tuyệt vọng chưa? Trù đấu à! Giờ đang hối hận lắm chứ gì?
- Phỉ, dọa ta một hồi, còn tưởng là sẽ thua chứ!
- Thua em gái ngươi, nếu như bại dưới rác rưởi tầng thứ nhất, lão tử đây sẽ ăn hết bếp lò ở đây! Ha ha!
Nhóm Tiên Trù tầng thứ hai thoải mái vô cùng, hưng phấn không ngừng cười lớn.
Ở phía xa, thành chủ Mục Dương nhướng mày, trong đôi mắt hiện lên vẻ thất vọng.
Thật sự là thua rồi à?
- Người Đồng Gia, nhìn đi! Rác rưởi đúng là rác rưởi, cuối cùng cũng không thắng nổi Tiên Trù tầng thứ hai.
Đội trưởng Thôi cười ha hả, chắp lấy tay quay người định rời đi.
Tên đầu bếp rác rưởi hạ đẳng, hắn không muốn nhìn nữa.

- Xem ra các ngươi rất tự tin nhỉ!
Bộ Phương chắp lấy tay, khuôn mặt lạnh lùng nhìn Lôi Long bị cắn nát.
Hả?
Lời nói của Bộ Phương khiến cho tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Năm Tiên Trù tầng thứ hai đang cười lớn nhất thời im bặt.
Đôi mắt Mục Lưu Nhi sáng lên, nhìn chằm chằm trên cao.
Công Thâu Ban và Hiên Viên Hạ Huệ cũng nghĩ tới cái gì đó, mắt di chuyển nhìn lên hư không như đang mong đợi cái gì đó.
- Tầng một rác rưởi như ngươi thì đắc ý cái gì đấy? Lôi Long cũng bị cắn nát rồi… ngươi còn không nhận thua?
- Trận trù đấu này… ngươi đã thua!
- Ý chí Thiên Đạo đã thừa nhận, chẳng lẽ ngươi còn muốn chơi xấu?

Đám Tiên Trù tầng thứ hai châm chọc khiêu khích, bọn họ đang hành sử như mình là người thắng cuộc.
- Người mà nói thua sẽ ăn hết đống bếp lò ở đây, thật à?
Nhưng Bộ Phương chỉ thờ ơ với những lời khiêu khích châm chọc đó.
Khóe miệng nhếch lên nhìn mọi người ở phía xa thản nhiên nói.
- Ngươi cảm thấy có thể lật được thế cờ sao? Nếu thua… lão tử chắc chắn sẽ ăn hết bếp lò ở đây!
Một Tiên Trù dáng dấp có chút thô kệch táo bạo nói.
- Tốt lắm, ta rất mong nhìn thấy một màn kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận