Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2125: Cẩu Gia bị tát vào mặt (1)

Cường giả Hắc Điện bị đánh cứ như vậy mà bỏ chạy sao?
Bên trong Nhà hàng Hoàng Tuyền, Nữ Vương Bích Lạc chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, cặp môi đỏ mọng hơi mở ra, hơi có vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Hiển nhiên, ngay cả nàng cũng không thể nào ngờ được rằng, bộ khôi lỗi này của Bộ Phương lại có thể mạnh như vậy.
Thực lực của gã gia hỏa Hắc Điện kia cũng không yếu, cũng tương đối mạnh trong Tiểu Thánh Cửu Chuyển, suy cho cùng, hắn cũng là người đi ra từ trong vùng cấm địa, cho dù là nàng cũng không dám nắm chắc nói lột hết là lột hết đâu.
Kết quả thì sao?
Vải băng bó trên khắp người cứ như vậy mà bị bộ khôi lỗi này lột sạch.
Nhưng mà, nàng cũng có chút tò mò, tại sao bộ khôi lỗi này chỉ cởi vải băng bó, đây là sở thích gì vậy?
Tiểu Bạch đã quay trở lại, hai cánh bằng kim loại ở sau lưng cũng khép lại, chiến đao kim loại bị hắn đút vào trong bụng.
Hai mắt của Bạch Ngân Khô Lâu trừng lớn, Quỷ Hỏa đang bập bùng trong hốc mắt.
Thực lực của gã gia hỏa Hắc Điện kia cũng không yếu,thế mà lại bị bộ khôi lỗi này lột sạch vải băng bó...
Chuyện này nhất thời thật sự có chút khó xử rồi.
Hơn nữa, mặc dù Bạch Ngân Khô Lâu chỉ là một bộ xương khô, nhưng hắn không ngốc, hắn biết không thể dùng sức mạnh trong nhà hàng này được.
Dù sao cũng có một con Ngục Khuyển đang nằm trong quán ăn này đấy, ngay cả khi Ngục Khuyển tự cao về thân phận của mình mà không ra tay với bọn họ, nhưng vẫn còn một vị Minh Vương Nhĩ Cáp nữa.
Minh Vương Nhĩ Cáp của bây giờ cũng đã đạt đến thực lực Đại Thánh, tất nhiên hắn sẽ không dám đắc tội.
Vì vậy, bộ Khô Lâu này định xoay người rời đi.
Tuy nhiên, ngay khi hắn vừa mới quay người lại, cả cơ thể đột nhiên trở nên cứng đờ...
Không biết Minh Vương Nhĩ Cáp đã xuất hiện ở trước mặt hắn từ lúc nào.
Giơ tay lên, ngón tay búng nhẹ lên chiếc đầu lâu của hắn.
Một sức mạnh khủng khiếp lập tức bắn vào trên đầu hắn.
Bạch Ngân Khô Lâu chỉ cảm thấy đầu mình giống như sắp nổ tung.
Đây chính là sức mạnh của Đại Thánh, tuy rằng chỉ lộ ra một chút sức mạnh, nhưng cũng không phải là thứ mà Tiểu Thánh có thể chống lại được.
Ầm! !
Bạch Ngân Khô Lâu bị bắn ra giống như một viên đạn đập vào thật mạnh và bay ra khỏi nhà hàng, nện xuống nền đất bên ngoài, khiến cho mặt đất đều bị đập cho lún xuống rất sâu.
Đất cát văng tung tóe, gạch đá đều nát tươm.
Bộ xương khô màu bạc này dậy từ trong đống đổ nát, những vết rạn nứt nổi lên chằng chịt trên cơ thể của nó, trông có chút thê thảm.
- Cút đi.
Tiếng của Minh Vương Nhĩ Cáp vang lên từ trong nhà hàng.
Nói xong, còn nấc lên một tiếng.
Bạch Ngân Khô Lâu đột nhiên cảm thấy bị sỉ nhục, hắn đường đường là cường giả Đọa Thần Quật, lại bị người ta đánh ra ngoài như vậy, đây hoàn toàn là không muốn chừa lại mặt mũi cho Đọa Thần Quật hắn...
- Các ngươi làm như vậy là muốn đắc tội với Đọa Thần Quật bọn ta sao?
Bạch Ngân Khô Lâu mấp máy miệng, phát ra âm thanh kỳ lạ.
Hắn rất không cam tâm.
Những người này căn bản không biết được sự kinh khủng của vùng cấm địa bọn họ!
- Còn chưa cút hả? Thật sự đã đập nát bộ xương khô này của ngươi rồi sao...
Tuy nhiên, đáp lại những lời của hắn, vẫn chỉ là giọng nói lạnh nhạt đó của Minh Vương Nhĩ Cáp.
Bạch Ngân Khô Lâu bị bao phủ bởi những vết nứt chằng chịt trên bộ xương, hắn hừ khẽ một tiếng rồi quay người rời đi.
Cảnh tượng này đã rơi vào tầm mắt của rất nhiều người có mặt trước nhà hàng.
Rất nhiều người đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Đó là hai tên Tiểu Thánh Cửu Chuyển đấy.
Hơn nữa lại còn là Tiểu Thánh đến từ vùng cấm địa, đối với Địa Ngục mà nói, vùng cấm địa vẫn luôn là một từ từ cấm kỵ.
- Tỷ tỷ, ngươi thấy một cai búng tay vừa rồi kia của ta như thế nào?
Giọng nói thích thú của Minh Vương Nhĩ Cáp truyền đến từ trong nhà hàng.
Nữ Vương Bích Lạc chỉ cười nhạt.
Bầu không khí vẫn vô cùng hòa hợp.
Không hiểu tại sao trong lòng Nữ Vương Bích Lạc lại hết sức vui vẻ khi thấy đám người của Đọa Thần Quật và Hắc Điện bị đuổi ra khỏi nhà hàng.
Tuy nhiên ngay sau đó, sắc mặt của nàng cũng không thể vui nổi.
Bởi vì, nàng vốn dĩ muốn mang rượu trở về, lại chợt nhận ra rằng nếu muốn mang rượu về, có vẻ như có chút khó khăn.
Tên gia hỏa Bộ Phương này, căn bản không hề niệm tình cũ một chút nào, cũng không hề châm chước một chút nào.
Lẽ nào hắn thật sự muốn để chủ thượng rời khỏi núi Thần Tuyệt cấm địa sao?
Lần cuối cùng chủ thượng rời khỏi núi Thần Tuyệt là khi Minh Vương Thiên Tàng tấn công vào Minh Ngục, lần đó chủ thượng rời đi và trở về với bộ dạng thương tích đầy mình.
Cấm địa là vùng đất bị nguyền rủa, bọn họ bị phong ấn bởi sức mạnh vô thượng, ngay cả những người mạnh mẽ như chủ thượng, nếu đi ra khỏi vùng cấm địa thì cũng sẽ bị trừng phạt.
Vì vậy, nàng không thể để cho chủ thượng rời khỏi vùng cấm địa chỉ vì một chén rượu.
Cho nên, nàng vẫn muốn tranh thủ cho chủ thượng một phen.
Nàng nài nỉ hết nước hết cái một hồi lâu nhưng vẫn bị Bộ Phương từ chối, đến nỗi khiến cho Nữ Vương Bích Lạc cũng có chút tức giận.
Đương nhiên, giữa chừng Minh Vương Nhĩ Cáp cũng chen miệng vào hỏi Bộ Phương mấy lần để lấy Que Cay, nhưng cũng bị Bộ Phương lườm một cách lạnh lùng.
Từ chối một cách vô tình.
Điều này làm cho Minh Vương Nhĩ Cáp có chút ảo não, ôm đầu than thở không thôi.
Sau khi bị Bộ Phương cự tuyệt nhiều lần như thế, Nữ Vương Bích Lạc cũng cảm thấy có chút tức giận, ngay lập tức, nàng kéo Minh Vương Nhĩ Cáp đi ra khỏi nhà hàng.
Bộ Phương ngược lại không có ý gì về điều này.
Bởi vì khuyết điểm của rượu đã bị vạch trần, bất kể là Đại Thánh hay là Tiểu Thánh đều chỉ có thể tăng thực lực lên một bậc, cho nên người đến mua rượu càng ngày càng ít hơn.
Nhà hàng đang tấp nập ồn ào, bỗng chốc trở nên yên tĩnh.
Bộ Phương cũng không có buồn nản.
Đây là một tình huống không thể tránh khỏi, suy cho cùng, không phải ai cũng có thể bỏ ra một trăm vạn Minh Tinh để mua một chén rượu đâu.
...
Một lúc lâu sau.
Mặt trời chiều ngã về tây.
Khi màn đêm đang dần buông xuống, Nữ Vương Bích Lạc lại bước đi uyển chuyển vào trong nhà hàng một lần nữa.
Những ngón tay thon dài ngọc ngà của nàng cầm theo một túi tiền, vừa vặn có một trăm vạn Minh Tinh trong túi tiền đó.
Nàng đặt bọc tiền trước bàn ăn, đôi môi đỏ mọng hơi nhếch lên, hàng mi dài run rẩy, nhẹ nhàng hừ một tiếng.
- Đây là một trăm vạn Minh Tinh, Bộ lão bản, rót cho ta một ly đi.
Nữ Vương Bích Lạc mở miệng nói.
Trong giọng nói của nàng mang theo vẻ bực bội, hiển nhiên cũng có chút bất mãn với Bộ Phương.
Tuy nhiên, sự bất mãn này cũng không quá mãnh liệt, suy cho cùng, trong mắt nàng, Bộ Phương cũng chỉ là thương nhân, vì vậy hắn coi trọng lợi nhuận là điều bình thường.
Nàng ngược lại có chút tán thưởng Bộ Phương, không bị cám dỗ bởi sắc đẹp của chính mình.
Róc rách.
Chỉ cần có tiền, Bộ Phương tất nhiên sẽ không từ chối.
Dòng rượu sóng sánh được đổ vào trong chén sứ thanh hoa.
Bộ Phương đưa chén rượu cho Nữ Vương Bích Lạc, sau khi những ngón tay nhỏ nhắn trắng nõn của nàng nhận lấy chén rượu, đưa lên mũi ngửi mùi rượu thơm ngây ngất mà cảm thấy vô cùng thư thái.
Bộ Phương cất túi tiền vào, gương mặt cũng lộ rõ vẻ hài lòng.
Không thể không nói, mặc dù Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà cao cấp này không dễ chưng cất, nhưng nó thực sự là một công cụ kiếm tiền rất lợi hại đối với với hắn.
Chỉ là thu nhập vỏn vẹn của mấy ngày nay, mà đã có thể so sánh được với thu nhập của vài chi nhánh trong mấy tháng.
Cảm giác này khiến cho Bộ Phương cảm thấy rất thỏa mãn.
Mặc dù nhiệm vụ doanh thu có vẻ như vẫn còn rất xa vời, nhưng Bộ Phương tin rằng, cho dù hố sâu doanh thu có lớn như đại dương bao la thì cũng sẽ có ngày được lấp đầy.
Tất nhiên... Bộ Phương cũng đã tìm ra được một con đường để kiếm tiền.
Đó chính là làm ra nhiều món cao cấp hơn một chút, chẳng hạn là các món ăn giống như Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà cao cấp, nếu như có thể làm thêm mấy phần, Bộ Phương tin rằng chẳng mấy chốc mình nhất định sẽ có thể đột phá.
Hiện tại, Bộ Phương đã là Tiểu Thánh Nhị Chuyển, nếu như có thể hoàn thành nhiệm vụ doanh thu, hắn sẽ có thể trực tiếp đạt tới Tiểu Thánh Cửu Chuyển.
Việc thăng cấp của hệ thống cứ thất thường như vậy.
Tuy nhiên, nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ doanh thu, vậy thì việc nâng cao tu vi của Bộ Phương sẽ hết sức khó khăn, thậm chí còn khó hơn nhiều so với những người khác.
Đương nhiên, Bộ Phương rất cởi mở với những chuyện này.
Nữ Vương Bích Lạc ngồi trên ghế một cách nhanh chóng.
Đôi chân dài gác chồng lên nhau, phần cơ trắng nõn trên bắp chân đều bị ép thành một đường cong tuyệt mỹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận