Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1451: Trong Tiểu Long Bao Lưu Ly, tiên khí lượn lờ (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Năm cái bánh bao nằm lặng lẽ ở trong lồng hấp.
Có ánh sáng ùa ra rồi phóng lên cao, nó sáng chói và lấp lánh.
Trên bầu trời, tầng mây đen nhánh đã tản đi, ánh sáng từ trên trời tỏa xuống chiếu rọi thân hình Bộ Phương, khiến cho cả người hắn như được dát vàng vậy.
- Bánh bao... làm xong rồi à?
Các khán giả đều yên lặng, đến thở mạnh cũng không dám.
Bởi vì kết quả sắp công bố nên mọi người hơi căng thẳng, dù sao Bộ Phương có thể đạt được thành tựu Tiên Trù hay không thì vẫn bị đánh về nguyên hình, cuối cùng như một con chó chết bị thiếu gia Đồng gia mang về.
Mọi người tròn xoe mắt nhìn, chính năm cái bánh trong lồng hấp sẽ quyết định chuyện này.
Tuy nhiên...
Mọi người đều hít sâu một hơi.
Ánh mắt của bọn họ đều đông cứng một hồi, cuối cùng phát ra một tiếng thở dài.
Một giây sau, cả hiện trường xôn xao cả lên.
- Ta nói này, ba ngày trước còn không có cách nào đạt được thành tựu Tiên Trù, ba ngày sau lại có thể đạt được, sao có thể lừa người như vậy!
- Tiên Trù là cực kỳ cao quý, sao có thể để một người phàm giành được.
- Người phàm rác rưởi, chúng ta vẫn nên tắm rửa rồi đi ngủ đi!
...
Các khán giả cười to không dứt, bọn họ hơi hưng phấn, thậm chí còn quơ tay múa chân.
Không có Tiên Khí bên trong lồng hấp, bánh bao cũng không có bất kỳ Tiên Khí nào.
Điều này nói rõ, Bộ Phương đã thất bại, món ăn của hắn không thể ngưng tụ ra Tiên Khí, cũng không thể giúp hắn trở thành Tiên Trù.
Bộ Phương không thể trở thành Tiên Trù, điều này đã nói lên rằng tiếp theo tên người phàm ngông cuồng này sẽ gặp phải tai ương...
Đương nhiên, vẫn có người cảm thấy đáng tiếc.
Vốn nghĩ rằng họ có thể chứng kiến một kỳ tích xuất hiện.
Thế nhưng... Kỳ tích lại bị bóp nghẹt ở cổ họng, sau đó hoàn toàn bị nghiền nát.
Cuối cùng người phàm này vẫn không thể trở thành Tiên Trù.
Hiên Viên Hạ Huệ vươn cổ ra, hắn ta nhìn chằm chằm vào năm cái bánh bao đặt ở trong lồng hấp.
Bánh bao trong suốt như ngọc, tràn đầy mỹ lệ, thỉnh thoảng còn tỏa ra ánh sáng lưu ly, bên trong bánh bao như có hào quang bao quanh vậy.
Tuy nhiên... Cuối cùng vẫn không có tiên khí.
- Thật đáng tiếc...
Hiên Viên Hạ Huệ cảm thấy đáng tiếc, hắn ta thở dài một hơi.
Hiên Viên Tuyền đứng bên cạnh Hiên Viên Hạ Huệ, ánh mắt nàng ta cũng hơi phức tạp.
Quả nhiên... Vẫn không được sao?
Vốn nghĩ rằng Bộ Phương sẽ thành công, đáng tiếc... Dường như hắn đã thất bại rồi.
Phàm nhân thì cuối cùng cũng chỉ là phàm nhân...
Mục Lưu Nhi cau mày, nụ cười trên mặt đã biến mất, nàng ta nhìn Bộ Phương đang được ánh mặt trời chiếu vào, trong lòng vẫn hơi xao động một chút.
Mặc dù mắt thấy là thật, bánh bao đó quả thật không có một chút tiên khí nào cả, tuy nhiên... từ gương mặt của Bộ Phương, Mục Lưu Nhi không nhìn thấy được chút nào lo âu nào.
Hắn thật bình tĩnh...
Giống như đang cười nhạo những thái độ khác nhau của mọi người.
Sắc mặt của Trần quản sự rất nghiêm túc.
Hắn ta ngồi ở vị trí giám khảo, giám khảo của Tiên Trù khảo hạch chỉ có một mình hắn ta.
Bởi vì quy tắc đánh giá người có thể trở thành Tiên Trù rất đơn giản, dẫn ra được lôi kiếp, món ăn ngưng tụ được Tiên Khí... Chỉ cần đạt hai điểm này thì sẽ không cần quan tâm đến hương vị của món ăn.
Trên thực tế, món ăn có thể giúp đầu bếp trở thành Tiên Trù thì mùi vị cũng sẽ không tệ chút nào.
Đồng Trình nhấc chân nện xuống.
Viên ngọc đang lăn trên mặt đất đột nhiên bị một cước của hắn đạp cho vỡ tung.
- Tên rác rưởi... Bây giờ xem ngươi làm sao đấu với bổn thiếu, lần này bổn thiếu phải nhìn một chút, còn có ai... dám bảo vệ ngươi nữa không!
Đồng Trình toét miệng, hắn nở nụ cười lạnh, trong mắt tràn đầy vẻ khinh thường.
Hắn còn tưởng rằng Bộ Phương sẽ trở thành Tiên Trù rồi tạo cho hắn chút phiền toái.
Những thứ mà hắn đã chuẩn bị hình như bây giờ không cần nữa, nếu như Bộ Phương trở thành Tiên Trù, vậy hắn sẽ gặp một chút rắc rối.
Tuy nhiên... Hình như hắn đánh giá quá cao tên người phàm này rồi.
Ngay cả Tiên Trù cũng không phải, nếu Đồng Trình hắn muốn giết chết Bộ Phương, vậy chẳng khác gì đang giết một con kiến hôi.
- Bây giờ, ngươi còn có lời gì muốn nói không!
Oanh!
Đồng Trình đứng lên, trên cơ thể lập tức phát ra khí tức kinh khủng.
Hư không trên đỉnh đầu dường như cũng bị vặn vẹo.
Giờ phút này có thể cảm nhận một cách sâu sắc tu vi của Chân Thần cảnh.
Cả hiện trường theo dõi cảm thấy rất áp lực, hô hấp cũng hơi khó khăn.
Tu vi của Chân Thần cảnh đủ để áp chế toàn bộ người xem.
Uy áp như đang hóa thành một ngọn núi nhỏ và áp xuống.
Hắn muốn nhìn thấy tên người phàm kia quỳ sát xuống đất rồi cầu xin tha thứ ở trước mặt hắn.
Mấy ngày nay bị một người phàm làm cho phiền muộn, Đồng Trình cảm thấy vô cùng khó chịu ở trong lòng.
Hôm nay chính là thời điểm để hắn giải tỏa hết buồn bực.
Hắn muốn cho tên người phàm này trải nghiệm một chút... mười tám cực hình của Đồng gia.
Trần quản sự nhíu mày nhìn về phía Đồng Trình, miệng của hắn ta ngập ngừng, có vẻ như muốn nói gì đó.
Nhưng nghĩ lại, vì một tên đầu bếp người phàm đến tiên khí cũng không thể ngưng tụ được mà đắc tội với thiếu gia của Đồng gia thì thật sự là không đáng.
Cho nên, lời hắn ta muốn mở miệng nói tức thì nuốt ngược trở về.
Hắn ta... cũng mặc kệ Bộ Phương.
Không trở thành Tiên Trù, ngay cả tư cách để đấu với thế gia cũng không có.
Người phàm này vẫn quá trẻ tuổi.
Ha ha ha!
Phát hiện Trần quản sự lùi bước, Đồng Trình lập tức phá lên cười, hắn còn sợ là Tiên Trù Các sẽ vì một người phàm mà đấu với hắn.
Mặc dù Đồng gia không sợ Tiên Trù Các, nhưng dù sao đằng sau Tiên Trù Các là Thành Chủ Phủ, nếu thật sự làm tới thì hai bên cũng sẽ không vui vẻ gì, chỉ là một người phàm, không cần phải như vậy.
Bây giờ... là kết cục tốt nhất.
- Hiện tại... ta xem còn ai có thể trợ giúp ngươi!
Đồng Trình cười lạnh lùng.
Hắn đột ngột nhảy lên và đứng ở trên lan can của khán đài, từ trên cao nhìn chằm chằm xuống Bộ Phương.
Bộ Phương bắt chéo tay, vẻ mặt hắn vẫn bình thản.
Tiểu Bạch đứng ở bên người Bộ Phương, ánh sáng trong mắt cơ giới không ngừng trào dâng.
Sau khi cắn nuốt lôi điện, sức chiến đấu của Tiểu Bạch cũng đã đạt tới Chân Thần cảnh Nhất Tinh, đối phó với Đồng Trình cũng sẽ không ở thế hạ phong.
Dĩ nhiên...
Hắn ta cũng không phải là chỗ dựa của Bộ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận