Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2561: Rượu Phu Thê Thiên Thần! (1)

- Tình huống bây giờ đang phức tạp như vậy… chúng ta uống rượu cũng được sao?
Bộ Phương bưng chén rượu lên, liếc nhìn khuôn mặt mở mịt của Điểu Gia trong màn sương. Với thực lực của Bộ Phương bây giờ thế mà vẫn không nhìn thấu được màn sương kia, đúng là thần kỳ. Điều này nói rõ thực lực của Điểu Gia chắc chắn ở trên hắn.
Chén rượu trong tay rất bình thường, không phải dùng vàng bạc hay báu vật gì mà làm nên chén rượu đó. Trên thực tế, chuyện uống rượu cũng không có gì phải để tâm nhiều. Có người thích dùng chén sứ, có người thích dùng chén bằng gốm, thậm chí có người còn thích dùng bát. Đây là sở thích cá nhân.
Tất cả mọi người đều đang liều mang tranh đoạt cơ duyên, mà Bộ Phương lại đang uống rượu cùng một tên còn không nhìn được rõ mặt.
Bộ Phương cảm thấy không ổn, nếu rượu không ngon chắc chắn Bộ Phương sẽ quay đi mà không thèm nhìn lại.
- Uống đi, rượu này… khó lắm mới có thể uống đấy.
Điểu Gia trong màn sương mù lại vừa cười vừa nói.
- Ồ… có rượu mà lại không có đồ nhắm à? Hay ngươi thử làm một món đồ nhắm xem?
Điểu Gia nhìn lấy Bộ Phương nói.
Đôi mắt Bộ Phương khẽ híp một cái, uống rượu dùng bữa, trong cái hoàn cảnh này sao. Điểu Gia này cũng quá cổ quái…Bộ Phương nghĩ.
Nhưng không biết từ lúc nào trong tay hắn đã xuất hiện một cái nồi, Bộ Phương đã đồng ý với Điểu Gia.
Có rượu, đương nhiên phải có đồ nhắm, về phần ăn gì… trong lòng Bộ Phương đã rõ.
Điểu Gia cũng không vội uống rượu, ngược lại có chút chờ mong nhìn Bộ Phương. Hắn muốn xem Bộ Phương muốn nấu món gì. Đồ nhắn bình thường không xứng với rượu này của hắn. Khóe miệng Điểu Gia kéo lên.
Rượu này toàn bộ Vũ Trụ Hỗn Độn chắc chỉ có hắn biết. Bầu rượu tràn ngập dấu vết của thời gian, rượu bên trong tràn ngập lắng đọng. Một vò rượu này chôn từ thượng cổ cho tới giờ chắc chắn là phi thường, tràn ngập cảm giác của năm tháng. Cho nên nhìn qua thì chỉ là một vò rượu bình thường nhưng lại không hề tầm thường. Nếu không thì hai Thiên Thần kia cũng không chọn chôn ở đây.
Điểu Gia hơi nhướng người lên híp mắt nhìn Bộ Phương. Hắn thở ra một hơi, cứ thế nhìn chằm chằm Bộ Phương ở phía đối diện.
Bộ Phương muốn làm đồ nhắm. Mặc dù hoàn cảnh bây giờ không thích hợp để làm đồ ăn nhưng có đôi khi trước rượu ngon nếu không có đồ nhắm ngon thì đúng là một sự khinh thường.
Điểu Gia đã nói với Bộ Phương, đây là rượu ngon. Tuy Bộ Phương vẫn chưa uống nhưng lấy kinh nghiệm nhiều năm cất rượu của hắn thì chỉ liếc mắt một cái có thể biết rượu này bất phàm.
Xoạch, Bộ Phương nhập vào Điền Viên. Lúc đi ra cầm hai cái tai to. Bộ Phương cạo sạch sẽ lông trên tai và rửa tỉ mỉ. Huy động Long Cốt thái đao và bắt đầu xử lý. Đây là tai của Rồng Quang Minh Thiên Lôi. Chính là đỉnh cấp Huyết Thú Vương, tồn tại đỉnh cấp Thượng Đẳng Thần Vương thế mà lại thành nguyên liệu nấu ăn.
Bộ Phương ăn chân rồng, nhưng vẫn còn giữ lại một ít trong Điền Viên.
- Tai rồng?
Điểu Gia sững sờ, càng ngày càng hào hứng. Một món nhắm ngon sẽ góp phần khiến rượu ngon càng thêm thăng hoa. Hi vọng Bộ Phương có thể khiến hắn cảm thấy được sự chìm đắm trong mỹ vị.
Long Cốt thái đao xoay tròn trong tay Bộ Phương. Đao Công của Bộ Phương bây giờ đã sớm kinh hãi thế tục, cắt cái tai rồng dễ như trở bàn tay. Chỉ chốc lát sau cái tai đã bị cắt thành sợi nhỏ, chồng chất trên lò đài.
Nước chảy rầm rầm vào trong nồi Huyền Vũ. Bộ Phương nấu nướng rất thành thục, như đang biểu diễn vậy. Tai rồng được cho vào nồi, luộc qua nước rồi bắt đầu xử lý.
Lộc cộc lộc cộc.
Khí nóng bốc lên theo mùi thịt, thịt tai rồng được vớt ra để vào trong một cái bát sứ Thanh Hoa, bắt đầu hạ nhiệt độ. Mà một bên khác, Bộ Phương bắt đầu xử lý những nguyên liệu nấu ăn còn lại. Linh Quả, Linh Thái được lấy ra, cắt thành tia, đập Tử Tỏi rồi cùng cho vào bát sứ Thanh Hoa. Hương liệu tung bay, nước tương chảy vào.
Vớt tai rồng ra đổ vào trong bát sứ, bắt đầu trộn đều. Tốc độ trộn của Bộ Phương vô cùng nhanh. Chỉ chốc lát sau đã trộn đều hết mọi thứ lại, khiến cho từng thứ đều hòa nhập vào với tai rồng.
- Đang làm món nộm à?
Điểu Gia suy nghĩ, món nhắm này khá là hợp.
Bộ Phương chọn làm nộm, Điểu Gia cũng không quá kinh ngạc.
Rầm rầm, Bộ Phương đổ đồ đã trộn hết ra vào trong đĩa sứ Thanh Hoa. Nước tương chảy xuôi, nhìn qua vô cùng đẹp.
- Tai rồng trộn Phủ Thúy Lưu Ly, xong.
Bộ Phương thu hồi nồi Huyền Vũ và Long Cốt thái đao. Nhóm Thần Vương xung quanh vẫn đang tranh đoạt xương Thiên Thần. Có người nhìn vô cùng điên cuồng, như bị ảnh hưởng thần thức. Có người ánh mắt đỏ thẫm như chó điên, gặp người là cắn. Bầu không khí vô cùng nghiêm trọng.
Đương nhiên Bộ Phương và Điểu Gia cũng bình tĩnh đến cổ quái. Phong cách của hai phía hoàn toàn khác biệt.
- Ngươi lấy tai rồng ra làm món nhắm… rất thủ vị.
Điểu Gia cười cười, liếc nhìn Bộ Phương một chút sau đó nâng đũa lên, nhét một miếng tai vào trong miệng.
Vì tai rồng đã được hạ nhiệt độ quá băng khối nên có độ co giãn rất tốt. Hơn nữa chất thịt còn mềm mềm, vô cùng đặc biệt.
- Tai rồng cắt rất đều, nước tương cũng thẩm thấu. Đạt tới trình độ hoàn mỹ, không tệ!
Khuôn mặt Điểu Gia vẫn chìm trong sương mù, nhìn không rõ lắm, nhưng hắn ăn một cách vô cùng sung sướng, nhai nuốt liên tục.
Bộ Phương không có thêm vị cay vào, bởi vì là đồ nhắm uống rượu, cho nên Bộ Phương không muốn để vị cay làm ảnh hưởng thưởng thức rượu ngon.
Hai người đều ngồi dùng bữa, hài lòng nhấm nháp món ăn, đây chính là chuyện Bộ Phương vô cùng thích. Lần này cũng không ngoại lệ. Tuy ở hoàn cảnh có vẻ không phù hợp cho lắm, nhưng Bộ Phương vẫn ăn rất say sưa ngon lành.
- Tới đi, uống rượu.
Điểu Gia cười nói, bưng chén rượu có vẻ hơi cũ nát, giơ về phía Bộ Phương. Đôi mắt Bộ Phương nhíu lại, rốt cuộc cũng có thể nếm thử rượu này.
Bộ Phương bưng chén rượu lên. Tay run một cái, đối mặt với chén rượu như đối mặt với một ngọn núi nguy nga vậy. Chỉ một chén rượu nhỏ như thế mà nặng đến ngàn vạn cân?
Bạn cần đăng nhập để bình luận