Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2401: Một đao chém giết Cao Đẳng Thần Chi! (1)

Trận chiến nổ ra ngay lập tức, nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.
Vị trí của Thần Trù Cung nằm ở trung tâm của Thần Triều, không ai từng nghĩ rằng thế mà lại có người chiến đấu ở trung tâm của Thần Triều.
Trong nháy mắt khi trận chiến diễn ra đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người làm cho bọn họ đều hít vào một hơi khí lạnh.
Đương nhiên, có những trận chiến được coi là chuyện bình thường, nhưng mà... Đây lại một trận đấu mà Cao Đẳng Thần Chi ra tay, điều này không bình thường.
Bùm!
Hàng nghìn đao mang nổi lên, những đao mang vô cùng sắc bén dường như được chém xuống từ thời xa xưa khiến thiên địa đều thay đổi vì nó.
Đao mang đáng sợ hủy thiên diệt địa, trong nháy mắt đã chém xuống làm toàn bộ Triều Đô Thần Triều đều chấn động trong thời khắc này.
Bùm!
Một đao lan rộng ba vạn dặm!
Một đao này ẩn chứa chín mươi chín nghìn chín trăm chín mươi chín đao!
Một đao mang rất to lớn được hình thành bởi sự kết hợp của vô số mảnh đao nhỏ.
Đây là thần thông mà chỉ có Thần Vương hoặc Thần Chi đã lĩnh ngộ được Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường thì mới có thể lĩnh ngộ được!
Ngay khi thần thông vừa xuất hiện đã làm thiên địa biến đổi!
Khí tức đáng sợ thông thiên triệt địa.
Lạc Tam Nương đã kinh ngạc đến ngây người.
Thậm chí còn Bị uy thế của Bộ Phương trùng kích khiến nàng nhịn không được mà quỳ rạp xuống đất, kẹp chặt hai chân của mình.
Bán Thần?
Một Bán Thần làm sao có thể mạnh tới như vậy chứ?
Ngay cả Đế Tử, vào thời khắc này, có khả năng cũng bị giết chết trong nháy mắt luôn!
Sức mạnh của một đao kia... Quả thật là vô cùng đáng sợ!
Đây mới thật sự là Lực Lượng Thần Thông, Thần Thông chân chính!
Không chỉ có mỗi Lạc Tam Nương.
Tất cả những người xem xung quanh đều hít vào một hơi khí lạnh.
Sắc mặt của bọn họ đều trắng bệch.
Cho dù là Bán Thần hay là Đê Đẳng Thần Chi, hoặc Trung Đẳng Thần Chi, thì vào thời khắc cũng đều run lẩy bẩy.
Bành bành bành!
Đường dài nứt ra, đao khí lan tràn ba vạn dặm!
Như thể muốn chém vỡ một nửa Triều Đô Thần Triều vậy!
Trong Thần Trù Cung, có một tồn tại vô thượng mở mắt ra, khí tức đáng sợ lan tràn.
Bình Dương Vương phủ.
Một vị trung niên nam tử có ánh mắt sắc bén giống như một thanh trường mâu xé rách bầu trời!
Các cường giả đỉnh cấp toạ trấn ở các thế gia đều ầm ầm ngồi bật dậy.
Trong hoàng cung của Triều Đô Thần Triều.
Dường như có một âm thanh đầy tức giận vang vọng lên.
- Luật lệ của Thần Triều! Bên trong Triều Đô không được xuất hiện đại chiến của Cao Đẳng Thần Chi, người đại chiến! Giải bọn họ vào Thiên Lao! Nếu phản kháng thì giết chết ngay tại chỗ!
Giọng nói này vô cùng uy lực, tràn đầy uy nghiêm chấn động giống như từ trên chín tầng trời vang vọng xuống phía dưới, tất cả mọi người đều quỳ rạp trên mặt đất.
Bùm!
Vừa nói dứt câu.
Bên trong Triều Đô, có một vị cường giả mặc áo giáp mạnh mẽ đáp không bay tới.
Khí tức khủng khiếp lan tràn ra, dường như thiên địa cũng đang thay đổi khi chúng di chuyển.
Đao khí đáng sợ quét ngang cả vạn lý.
Tuy nhiên, cuối cùng nó cũng không lan tràn ra, dù sao nơi này cũng là Triều Đô Thần Triều, nếu để cho đao khí lan tràn tuỳ ý thì chắc chắn sẽ gây ra tổn thất rất lớn.
Nó có thể không gây ra nhiều thương vong nhưng nó sẽ hoàn toàn phá hủy các kiến trúc.
Trong Bình Dương Vương phủ.
Thần Vương bước ra từ một chiến xa.
Chín con Ngân Long đang kéo xe đang, lơ lửng trên bầu trời, vô cùng lả lơi.
Hắn ta nhẹ nhàng nhấn một ngón tay.
Ngay lập tức, sự lan tràn của đao khí đột nhiên im bặt mà dừng lại rồi ầm vang tan biến đi.
Đôi mắt sáng ngời tựa như ánh mặt trời chiếu rọi toàn bộ bầu trời.
Tiếng Ngân Long gầm vang, thân hình vặn vẹo, vắt ngang qua bầu trời, chỉ trong chốc lát đã lơ lửng phía trên Thần Trù cung.
Ánh mắt của nam tử vô cùng dữ tợn mà nhìn tình hình phía bên dưới.
Hả?
Ánh mắt của Bình Dương Thần Vương co rụt lại rồi khẽ kêu lên.
Bên dưới.
Bộ Phương đang choáng váng.
Toàn bộ sức mạnh của giọt nước thần lực đã tiêu hao sạch sẽ hoàn toàn nhưng lại chỉ chém ra một đao.
Nhưng mà một đao kia cũng đã đủ đáng sợ với uy lực dường như không hề yếu hơn Huỷ Diệt Kiền Oa chút nào.
Một đao trảm xuống, thiên địa bị tiêu diệt!
Đao khí từ từ tiêu tán.
Trên mặt đất, dường như có một cái khe rãnh vắt ngang qua.
Vỡ nát không ngừng.
Trên mặt đất, có một bóng người đang quỳ xuống.
Vào giờ phút này, bóng người kia đã không còn khí tức nữa, thân thể đổ sụp xuống, đao khí tiếp tục lan tràn trên đó.
Xì xì xì!
Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này đều hít vào một hơi khí lạnh rồi rùng mình, không thể tin được.
Chuyện gì đã xảy ra vậy?
Đó là... Cao Đẳng Thần Chi, Mặc Phong?
Cao Đẳng Thần Chi... Chết rồi sao?
Tất cả mọi người đều ngây ra như phỗng, không biết nên diễn tả cảm xúc vào lúc này như thế nào nữa.
Bị một tên Bán Thần... Giết chết rồi?
Chỉ với một đao mà thân thể sụp đổ, linh hồn tan biến!
Tên này... Thật sự là một Bán Thần ư?
Chỉ là một Bán Thần mà có thể tiêu diệt Cao Đẳng Thần Chi... Chúa ơi!
Trên thế gian sao lại có một tên Bán Thần đáng sợ như vậy chứ?
Ngay cả Bình Dương Thần Vương ở trên bầu trời cũng thấy kinh hãi.
Một Bán Thần nghịch thiên như vậy sao?
Mặc dù là có sự trợ giúp của các thủ đoạn khác, nhưng mà... Đó cũng là khả năng thuộc về một Bán Thần!
Ngay cả Đế Tử sợ rằng cũng không thể làm được chuyện này đâu!
Bộ Phương cảm thấy thân thể hơi cứng đờ lại.
Không sai...
Vào thời khắc này, thần thức đã hoàn toàn trống rỗng, không còn sót lại chút gì.
Một đao vừa rồi đã rút đi toàn bộ sức mạnh của hắn!
Sử dụng giọt nước thần lực để thôi động thần thông...
Uy lực vô cùng đáng sợ.
Nhưng mà... Những thủ đoạn này thật sự không phải là những gì mà hắn ta có thể thi triển hiện giờ.
Sắc mặt Bộ Phương lạnh nhạt, mặc dù năng lượng trong cơ thể đã cạn kiệt, nhưng bây giờ đã lâm vào tình huống cùng đường bí lối thật sự rồi.
Nhưng Bộ Phương cũng không hoảng hốt.
Hắn búng ngón tay một cái.
Một ngọn Thần Hoả vô hình lập tức thoát ra.
Thần Hoả bay tới bên cạnh thi thể của Mặc Phong.
Tên nhóc này... Hẳn là Cao Đẳng Thần Chi thê thảm nhất trong lịch sử.
Bị một vị Bán Thần chém giết chắc chắn là vô cùng nghẹn khuất.
Bùm!
Thần Hoả thật kỳ lạ, ngay cả thân thể của Cao Đẳng Thần Chi cũng đang dần dần tan chảy dưới sự đốt cháy của Thần Hoả.
Một chút xíu Pháp Tắc Chi Lực từ bên trong thân thể của Cao Đẳng Thần Chi này tán loạn bay ra.
Bị Thần Hoả hấp thụ.
Thế nhưng Mặc Phong cũng đã lĩnh ngộ được ba mươi sáu đạo Pháp Tắc Chi Lực, sở hữu rất nhiều Pháp Tắc Chi Lực.
Tuy nhiên, Thần Hoả cũng chỉ nuốt chửng được hai mươi đạo Pháp Tắc Chi Lực đã là cực hạn rồi.
Thần Hoả bay trở lại bên người Bộ Phương.
Hoá thành một ngọn lửa màu bạc, lặng lẽ đốt cháy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận