Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1377: Chìa khóa Tiên Khí, dường như không cẩn thận bị mất (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- A, tiểu tử Bộ Phương, mùi gì thơm vậy?
Cẩu gia híp mắt, bước chân ưu nhã như mèo, từ giữa hư không cất từng bước đi xuống, rất nhanh đã rơi vào trên thuyền U Minh.
Bộ Phương hơi sững sờ, con chó lười này sao lại xuất hiện?
Chẳng lẽ ngửi được mùi của cánh gà nướng? Quả nhiên… trừ ăn ra, không có có cái gì hấp dẫn được con chó lười này.
Tiểu Hoa và Tiểu U nhìn thấy Cẩu gia.
Trong mắt Tiểu U lóe lên ánh sáng, cung kính gật gật đầu.
Còn Tiểu hoa thì há mở miệng, vẻ mặt lộ ra vẻ hưng phấn, bổ nhào một cái, nhào vào người Cẩu gia, ôm lấy bắp đùi Cẩu gia.
Ở phía xa, Hắc Long Vương đứng trên cột nước nhìn thấy cảnh này, con mắt nhìn thẳng.
- Hắc Cẩu kia! Thả khuê nữ của ta ra!
Hắc Long Vương quát lớn một tiếng, trợn mắt trừng trừng.
Cẩu gia hơi ngẩn ra, nghi hoặc nghiêng đầu nhìn, liền nhìn thấy Hắc Long Vương, trong chốc lát con mắt lóe lên ánh sáng.
- Rồng? Hơn nữa còn là rồng có huyết mạch Thần Long! Tiểu tử Bộ Phương… Cẩu gia muốn ăn thịt rồng xào chua ngọt!
Cẩu gia mở miệng, đầu lưỡi phun ra, lộ ra vẻ vô cùng hưng phấn, nói.
Thịt rồng xào chua ngọt, Hắc Long Vương ngẩn ra, đây là cái gì.
Sau đó, Hắc Long Vương lấy lại tinh thần, đầu trọc như muốn nổ tung.
- Con chó ghẻ này, vậy mà ngươi muốn ăn Hắc Long Vương?!
Đầu trọc Hắc Long Vương sáng lên, quát lớn một tiếng!
Bộ Phương không khỏi ngẩn ra, xảy ra chuyện gì rồi?
Cẩu gia và Hắc Long Vương vừa gặp mặt sao đã gây chuyện rồi?
- Thịt rồng xào chua ngọt, là món ăn tiểu tử Bộ Phương am hiểu nhất, hương vị vô cùng tốt, thịt rồng giòn tan!
Cẩu gia liếc xéo Hắc Long Vương một cái, thản nhiên nói.
Nhất thời Hắc Long Vương tức muốn nổ tung!
- Con chó mập này, Long Vương muốn ăn ngươi, thịt chó ăn rất ngon! So với hàu nướng của tiểu hữu Bộ Phương còn ngon hon!
Tiểu Hoa và Tiểu U ngốc trệ nhìn một rồng một chó, có chút không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cẩu gia không ngờ tới, vừa đến lại gặp được chuyện xúi quẩy như vậy.
Nó nghiêng mặt nhìn lên đại môn trên Thiên Khung Chi Thượng đang nở rộ quang huy cực kỳ sáng chói, trong lỗ mũi thở hổn hển ra một làn bạch khí.
Bỗng nhiên, móng vuốt chó của Cẩu gia trên thuyền U Minh nhẹ nhàng điểm một cái.
Sau đó, thân hình biến mất tại chỗ.
Khi xuất hiện lần nữa đã là ở trước mặt Hắc Long Vương.
Đôi mắt Hắc Long Vương co rụt lại, không ngờ tới tốc độ của con chó ghẻ này lại nhanh như vậy.
- Ngươi nói muốn ăn thịt chó sao?
Cẩu gia từ tốn nói.
Hắc Long Vương nhếch môi, đang chuẩn bị nói chuyện, nhưng lại bị tay chó Linh Lung của Cẩu gia vung lên, đập vào trên cái đầu sáng bóng của Hắc Long Vương, đập cho ông ta lảo đảo một cái, thân hình trong hư không phảng phất như hóa thành thiên thạch, đột nhiên rơi xuống Vô Tận Hải.
Khiến Vô Tận Hải đột nhiên nổ tung lên.
Vô số bọt nước bắn ra.
Ngay lập tức từ trong mặt biển, một con rồng dài màu đen như mực vọt lên, một tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc vang lên, đôi mắt nhìn chằm chằm Cẩu gia vô cùng hung ác.
Thế nhưng, còn chưa đợi Hắc Long Vương ổn định lại thân hình.
Cẩu gia đã giơ móng vuốt chó Linh Lung lên, một trảo vỗ xuống, ầm một tiếng, Hắc Long Vương lại bị nện vào trong nước một lần nữa.
Bọt nước bắn tung tóe, vẻ mặt Hắc Long Vương ngây ngốc.
Sau đó, tất cả mọi người đều sững sờ.
Đặc biệt là cường giả Hải Tộc, mặt như gặp quỷ.
Bởi vì bọn họ phát hiện, Hắc Long Vương chí cao vô thượng của bọn họ, vậy mà bị một con chó đánh cho không có lực đánh trả.
Mỗi một lần từ trong nước biển xông ra, đều sẽ bị Hắc Cẩu nện vào trong nước một lần nữa.
Ở phía xa.
Một Chiến Thuyền sơn màu đen thản nhiên đến.
Có sinh linh Hải Tộc lao ra khỏi mặt biển, muốn chặn Chiến Thuyền lại.
Nhưng lại bị một cỗ lực lượng cường đại trực tiếp đánh nát, trên mặt biển lập tức nổi lên màu máu tươi nồng đậm.
Các cường giả Hải Tộc đều vô cùng cảnh giác nhìn chằm chằm Chiến Thuyền này.
Phía trước Chiến Thuyền, một người khôi ngô tuấn tú đứng chắp tay, cơ thể Ma Chủ tối cường được bao quanh bởi minh khí đáng sợ, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước.
Hắn ta nhìn Quang Môn rủ xuống trong hư không, cảm xúc bùng nổ.
Hắn ta đã chờ thời cơ vạn năm, cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt hắn ta.
Lần này, hắn ta sẽ không bỏ qua, sẽ mạnh mẽ xông tới, hắn ta muốn xâm nhập vào trong đó, đạt được cơ duyên bước lên tầng càng cao hơn!
Hắc Long Vương chịu thua, ông ta đánh không lại con chó này, chuyện này ông ta không thể không thừa nhận.
Quỷ mới biết, con chó đột nhiên xuất hiện này có lực chiến đấu mạnh mẽ đáng sợ, một trảo đều khiến ông ta chịu không nổi.
May mắn Hắc Long Vương da dày thịt béo, có thể chịu được đánh.
Nghe Hắc Long Vương chịu nhận thua, Cẩu gia mới hạ móng vuốt xuống, tao nhã bước đi như mèo, trở lại thuyền U Minh.
Bộ Phương nhìn Cẩu gia và Hắc Long Vương một cái, không nói gì.
Hắn lấy Long Cốt Thái Đao ra, cắt cánh gà nướng thành hai nửa.
Một cái cánh gà nướng có thể cắt thành hai phần, vì vậy có bốn phần.
Bộ Phương tự cho mình một phần, cho Tiểu Hoa và Tiểu U một phần, một phần cuối cùng…
Cẩu gia không chút lưu tình lấy cánh gà đi, nằm sấp ở một bên trên thuyền U Minh, bắt đầu ăn.
Hắc Long Vương trợn mắt há mồm, cảm giác không muốn sống nữa, cái đầu trọc kia giờ khắc này trở nên ảm đạm không còn ánh sáng nữa.
Cánh gà nướng của ông ta, rõ ràng là cánh gà nướng thuộc về ông ta… Cuối cùng bị con chó ghẻ này cướp đi!
Hắc Long Vương đau lòng đến muốn nổi điên lên!
Nhưng mà, những người khác thì ăn ngon lành, căn bản không để ý đến Hắc Long Vương.
Đây là nguyên liệu nấu ăn cấp Ma Chủ, nướng vàng rực, cánh gà nướng như nở ộ kim sắc quang hoa.
Cánh gà nướng được bao phủ bởi các loại gia vị, tỏa ra hơi nóng.
Nắm lấy cánh gà nướng cắn một miếng, ngay lập tức nước dầu và nước thịt bắn ra tung tóe.
Hương vị nồng đậm khiến Bộ Phương không khỏi nheo mắt lại, khóe miệng hơi nhếch lên.
Cắn một miếng da mềm mại, vô cùng đàn hồi, nảy trong khoang miệng.
Cánh nướng mất đi da, lộ ra phần thịt mềm mại, trên thịt có nước dầu đang chảy.
- Thơm, cay, giòn… ngon quá!
Bộ Phương tán thưởng nói.
Tiểu Hoa đã sớm ăn đến chảy đầy miệng mỡ, miệng nhỏ cong lên, phun ra một cây xương.
Tiểu U cũng điên cuồng gặm, ăn quên cả trời đất.
Cẩu gia nằm sấp ở một bên, cầm cánh gà nướng, ăn nhồm nhoàm.
Lông chó cũng dính mùi dầu nước thơm nức…
Trong lòng Hắc Long Vương đang rỉ máu, nhìn mấy người đang ăn ngon lành, chẳng thiết sống ghé vào trên thuyền U Minh.
Rõ ràng là cánh gà nướng của nó, kết quả là ông ta không được ăn….
Đột nhiên, đôi mắt Hắc Long Vương sáng lên.
Quay đầu hướng nhìn về phía Chiến Thuyền ở nơi xa, trên Chiến Thuyền này, Hắc Long Vương cảm nhận khí tức quen thuộc.
- Khí tức của cánh gà nướng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận