Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2991: Trong truyện cổ tích đều là gạt người (1)

Stargazy pie…
Em gái nhà ngươi!
Mùi kinh khủng đó bốc lên làm cho tất cả mọi người suýt chút nữa bất tỉnh. Thứ mùi đó nồng nặc vô cùng, hôi thối chồng chất với nhau, cùng phóng thích ra. Giống như vạn quả sầu riêng chồng chất thối rữa lên men, quá kinh khủng!
Một con cá trích hướng đầu lên, mắt sáng làm cho mọi người cảm thấy có chút kỳ dị!
Mẹ nó…
Đám quý tộc sống an nhàn sung sướng làm sao mà ngửi nổi cái mùi này, tóc mai dựng thẳng lên, sau đó lùi về phía sau. Bọn hắn vận chuyển thần lực, phong bế lục giác. Nhưng mà thứ khiến bọn hắn càng thêm rùng mình là, cho dù là ở tu vi như bọn hắn bây giờ cũng không thể ngăn cản được thứ mùi thối này. Nó như con ròi, quấn quanh sau trong linh hồn bọn hắn!
Đây là mỹ thực?
Đúng là trong truyện cổ tích đều là gạt người!
Thứ mùi thối này còn kinh khủng hơn khe rãnh ở khu Đinh. Tên đầu bếp này không phải chuyển nước rãnh ở đấy tới đây chứ!
Đúng là muốn chết mà!
Người đầu tiên bị thứ mùi này trùng kích là… Tiểu Hồ. Trong khoảng khắc đó như hoài nghi cái sinh mệnh cáo này. Ngay lúc mùi thối đánh thẳng vào mặt, trong óc Tiểu Hồ chỉ còn lại ba ý nghĩ. Đây là đâu? Ta là ai? Ta đang ở đâu?
Sau đó Tiểu Hồ nằm thẳng tắp trên mặt đất, miệng sùi bọt mép. Tiểu Hồ thề đây là thứ mùi khó ngửi nhất từ trước tới nay. Chưa bao giờ ngửi cái mùi gì nó kinh khủng như thế này!
Bộ Phương suýt chút nữa chịu đựng không nổi.
Thối… quá thối!
Nhưng là Hắc Ám Liêu Lý do chính mình chế tạo ra, dù chảy nước mắt cũng phải bắt hắn lấy ra bằng được. Stargazy pie, là món ăn nổi tiếng ở trái đất, xuất phát từ một đầu bếp đẳng cấp ở nước Anh. Các trích là một loại nguyên liệu nấu ăn mà người châu u rất thích. Vì vậy mới sinh hộp cá trích, cũng như là món ăn này.
Đương nhiên…
Bộ Phương đăc biệt kết hợp hai thứ đó lại, giúp những người này có thể sâu sắc cảm nhận được Hắc Ám Liêu Lý tới từ trái đất.
Nhưng cũng không thể không thừa nhận, mùi của Đậu Phụ Thối vẫn khém món này một chút.
- Con mẹ nó đây là cái mùi gì?
- Ọe… đáng chết… ọe.
- Mẹ ơi! Thối quá! Không phải trong điển tịch ghi chép mỹ thực mà đầu bếp nấu ra toàn có mùi thơm sao!

Đám quý tộc như gặp phải tồn tại kinh khủng lắm, nhao nhao lùi về phía sau. Bọn hắn không phải Hồn Ma, sẽ không có khát vọng với những thứ có mùi thối kinh tởm thế này. Món ăn kia vừa xuất hiện đã khiến bọn hắn rùng mình, lông tơ toàn thân dựng thẳng lên, cả người run rẩy.
Bộ Phương đặt nó lên bàn ăn, thở ra một hơi.
- Đây chính là món ăn thử thách đầu tiên...
Bộ Phương nói ra.
Ngay lúc món ăn vừa xuất hiện, 10 người kia đã ngây ra như phỗng.
thử thách… đây là thử thách sao? Thứ mùi thối này chẳng lẽ là biến thể của thứ buồn nôn ở khu Đinh? Còn cho người ta đường sống không đấy?
Bảo sao mà tên đầu bếp này dám lấy khí Hỗn Độn ra làm phần thưởng. Chỉ là mùi thôi cũng đủ khiến người ta thấy tuyệt vọng rồi! Nhưng mà chỉ có mùi thối như vậy thôi cũng muốn bọn hắn chịu thua? Đôi mắt của 10 người kia toát ra vẻ kiên định.
Bọn hắn vì khí Hỗn Độn, chết cũng không sợ!
Đại Sư ở phường luyện đan lại vô cùng bình tĩnh, hơi nhếch miệng lên, xem như hắn đã chuẩn bị kỹ càng. Thứ mùi thối này chỉ là chuyện nhỏ. Thối thì rất thối nhưng vẫn có thể chịu được. Thầy luyện đan như bọn hắn lúc luyện hỏng đan dược thì có gì mà không bằng thứ mùi này!
Cho nên chỉ như vậy…
Thật xin lỗi, hắn phải có bằng được khí Hỗn Độn!
- Ọe…
Cuối cùng, một thực khách cũng không chịu nổi nữa, bụng sôi ùng ục, cả người không chịu nổi mùi hôi thối kia. Những người như thế này đều là những người từng trải. Bọn họ đều được chứng kiến thứ buồn nôn ở khu Đinh, cho nên cứ ngửi mùi này lại tưởng tượng tới thứ đó. Dạ dày không kìm được mà chao đảo.
- Một loại.
- Hai loại.
- Ba loại…
Bộ Phương thấy ba người kia đều chọn từ bỏ, che miệng chạy ra khỏi bàn, khẽ thở dài một cái.
Stargazy pie vừa xuất hiện đã khiến ba người bị loại! Nhưng còn lại bảy người nữa cũng vượt quá dự định của Bộ Phương rồi.
Không chỉ như thế mà trong bảy người kia, có hai người rất bình tĩnh hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
- Thú vị, thế này mới có tính thử thách chứ.
Khóe miệng Bộ Phương hơi kéo lên một cái.
Ở phía xa, quý phụ ngửi thấy mùi này sắc mặt đen lại, dung nhan tuyệt mỹ lộ ra vẻ dở khóc dở cười.
Tên đầu bếp này bị bệnh à! Nàng còn tưởng rằng Bộ Phương sẽ cho ra thử thách gì chứ, kết quả lại là thứ khiến người khác buồn nôn! Đây là mỹ thực à? Làm gì có loại mỹ thực như thế này? Tên đầu bếp này có chút khác với những đầu bếp nàng biết trước đây.
Những đầu bếp khác làm mỹ thực toàn tỏa ra mùi thơm khiến người ta say mê. Còn hắn ta thì ngược lại, toàn mùi hôi thối!
Tiểu U che mũi, cũng có chút dở khóc dở cười. Tiểu Ai suýt chút nữa té xỉu. Hóa ra ông chủ Bộ là người thế này à. Hôm nay Tiểu Ai mới thấy rõ một mặt khác của hắn!
Tiểu U thì không thấy kinh ngạc, dù sao thì trước đây Bộ Phương cũng từng tham gia giải đấu luyện đan. Bộ Phương đã dùng đậu phụ bốc mùi hôi thối vào nồi chiên của người khác... nàng cũng đã từng thấy tình huống này.
Đương nhiên, Đậu Phụ Thối đúng là còn kém hơn nhiều so với thứ này. Mùi của Đậu Phụ Thối còn trong phạm vi tiếp nhận. Nhưng cái thứ quỷ này đúng là thối đến mức mạng người cũng không cần mà.
Thậm chí Tiểu U còn hoài nghi, món này có ăn được không?
- Không tệ, còn bảy người…
Bộ Phương chắp lấy tay nhìn bảy người này, mặt không có biểu cảm gì, gật gật đầu. Ở phía xa, đám quý tộc đã lùi lại, vô cùng sợ hãi. Bọn hắn nhìn bảy người đang ngồi trước bàn ăn, khuôn mặt tràn đầy vẻ kính nể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận