Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1135: Hình như chúng ta hơi phách lối rồi đúng không? (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Khí tức khủng khiếp ở phía xa giống như ánh mặt trời thiêu đốt đang cuồn cuộn tới, ánh mặt trời nhô lên cao như muốn xé nát bóng tối.
Còn có thêm một thân ảnh khác tới, toàn bộ cơ thể hắn ta đều được bao quanh bởi một cỗ khí thế cường hãn.
Hư không đang rung động lắc lư, đám cường giả này nhanh chóng đi tới, trong miệng bộc phát ra những tiếng quát lớn đầy tức giận!
Đồng tử Thụ Nhãn của Ma Dạ mở ra ở giữa lông mày, được bao phủ bởi những vòng tròn ánh sáng, chấn động đáng sợ như thể nó có thể nhìn thấu mọi thứ.
Nó quét mắt về phương xa, thấy được những cường giả đang bay nhanh đến, trên mặt toát ra một tia ngưng trọng.
Thân hình nó khẽ động, giống như một mảnh lá cây bay bổng, bay theo gió đến trước người Ma Tát. Một tay bắt được thân thể cao lớn của Ma Tát.
Ma Sát cũng phi nước đại lên khỏi mặt đất, lơ lửng trong khoảng không đáp xuống phía bên cạnh thân thể Ma Dạ, đằng sau nó có một vết thương lớn dữ tợn, trên vết thương máu thịt lẫn lộn.
Tuy nhiên, vì năng lượng thần tính trên Thí Thần Giản, khả năng phục hồi của Ma Sát đã mất đi tác dụng, vết thương này không thể nhanh chóng lành lại.
- Đáng chết...Bà già thối tha này!
Ma Sát xóa đi một vòng máu tươi đen kịt ở khóe miệng, hơi hơi tức giận.
- Đừng làm rộn, Tinh La Thiên Bàn không có ở đây, chúng ta rút lui. Quân tiếp viện từ những thánh địa khác đã đến rồi. Ta đã cảm nhận được khí tức khủng bố của một số cường giả Thần Linh Cảnh.
Ma Dạ nói ra.
- Hả? Hiệu suất làm việc của những người kia đúng là rất nhanh nha!
Ma Sát duỗi ra đầu lưỡi thật dài, liếm xung quanh miệng, lành lạnh nói.
Ma Dạ nhàn nhạt liếc Ma Sát:
- Là hiệu suất của các ngươi quá chậm!
Ầm ầm!
Xa xa, một thân ảnh màu vàng nhanh chóng phi đến, khí tức kinh người khiến cả hư không rung động dữ dội.
Cửu Luân Liệt Nhật thiêu đốt lơ lửng trong hư không.
Đây là võ kỹ của Khai Dương Thánh Địa, không hề nghi ngờ, là viện quân Khai Dương Thánh Địa đến rồi.
Hơn nữa, còn không phải tồn tại bình thường của Khai Dương Thánh Địa mà là cường giả cấp bậc Thánh Sư.
Ánh sáng tỏa ra xung quanh thân hình kia đã hất văng bóng tối.
Tu vi của Thánh Sư còn cường hãn hơn Mạc bà bà, Tam Ma Ma Dạ tự nhiên sẽ không ở lại ngu xuẩn chiến đấu với Thánh Sư!
Mặc dù bọn họ dẫn đầu xé rách Đại Đạo Pháp Tắc đi đến Tiềm Long Đại Lục, nhưng bọn họ cũng biết rất rõ rằng tuy Đại Tế Ti đã che mắt Đại Đạo cho bọn họ. Nếu hành động quá liều lĩnh, bọn họ vẫn sẽ bị Đại Đạo Pháp Tắc áp chế.
- Tạm thời rút lui trước.
Ma Dạ nói.
Ma Tát và Ma Sát đều không nói gì, biểu thị đồng ý.
Thân hình Tam Ma bay lên trời, thối lui hướng phía xa xa.
Tuy nhiên, ngay sau đó, ánh mắt của Tam Ma đều nheo lại.
Bởi vì có một trận pháp khổng lồ rủ xuống từ phía trên vòm trời, bao phủ lấy Tam Ma.
Áp chế khủng bố lập tức bộc phát, khiến cho Tam Ma cảm thấy áp lực cực lớn.
- Ngươi thực sự nghĩ rằng Tiềm Long Vương Đình là vườn sau của ngươi sao? Tự nhiên đến và tự nhiên đi?
Âm thanh mờ mịt, về sau một thân hình bắt đầu chậm rãi nhẹ nhàng rớt xuống từ không trung.
Ngọc Hằng Thánh Sư đầu đầy sợi tóc đen nhánh bay phấp phới trong gió, ánh mắt thâm thúy, tay hắn ta niết ấn ký, phong tỏa năng lượng.
Phía xa xa, Cửu Luân Liệt Nhật nhanh chóng tới gần, khí tức khủng bố lan tràn ra, Hư Không tựa hồ cũng bị đốt cháy.
- Nghiệt súc! Trả lại mạng cho huynh đệ ta!
Thánh Sư Khai Dương Thánh Địa tức giận gào thét.
Ma Dạ quét mắt nhìn toàn bộ, khóe miệng nó giật giật, từ từ hiện ra một tia chế nhạo.
Con mắt Thụ Nhãn đang mở bỗng nhiên sáng lên, hư không rung chuyển và bị xé toạc.
Khoảnh khắc tiếp theo, cả ba bước vào khoảng không và biến mất.
Ngọc Hằng Thánh Sư chấn động toàn thân, đôi mắt co rụt lại, phía dưới trận pháp của hắn ba tên ma đầu này còn có thể xé rách Hư Không mà chạy đi?!
Chết tiệt!
Khai Dương Thánh Sư một quyền nện lên trận pháp trong hư không, Cửu Luân Liệt Nhật cũng thiêu đốt đến, làm sụp đổ hư không!
- Sao lại chạy thoát? Ngươi không phải nói có trận pháp của ngươi, bọn nó chắc chắn phải chết sao?
Khai Dương Thánh Sư phẫn nộ đến cực hạn.
Ngọc Hằng Thánh Sư lạnh như băng quét mắt nhìn hắn ta một cái, thân hình tung bay rơi xuống vị trí Mạc bà bà.
Bên trong phế tích dưới mặt đất.
Mạc bà bà toàn thân là máu, nằm trên mặt đất.
Khuôn mặt xinh đẹp của nàng có chút ửng đỏ, sắc mặt rất tái nhợt khiến người tiếc thương.
Ngọc Hằng Thánh Sư đáp xuống, mặt mũi phức tạp nhìn tuyệt thế mỹ nhân trước mắt.
- Lưu Ly...
Ngọc Hằng Thánh Sư kinh ngạc nhìn Mạc bà bà.
Gương mặt thân quen ấy, ánh mắt quen thuộc và duyên dáng ấy, tất cả đều khiến hắn ta cảm thấy nhớ nhung không thể nào quên.
Mạc bà bà sắc mặt bình tĩnh, nàng nằm trên mặt đất, tóc xõa ra, thất thần nhìn bầu trời đầy sao.
Ngày ngày đêm đêm xem tinh tượng, xem hết vô số ngôi sao thay đổi liên tục, nhưng lại chưa bao giờ nàng có khoảnh khắc như vậy, nhìn xem thiên văn nhẹ nhõm như thế.
Đó là một loại tâm trạng khác.
Trên người Mạc bà bà bắt đầu khởi động minh khí, những minh khí này không ngừng ăn mòn lấy sức sống còn sót lại không nhiều lắm của nàng.
- Ta tới cứu ngươi.
Ngọc Hằng Thánh Sư mở miệng nói, tiến lên một bước, đưa tay khuếch tán trận pháp.
Nhưng mà hắn ta tuyệt vọng.
Bởi vì bất luận hắn ta dùng thủ đoạn gì, đều không cách nào xua tan minh khí bao phủ trên người Mạc bà bà.
- Không sao đâu, sống lâu như vậy, ta đã mệt mỏi rồi, cũng đến lúc thân thể già nua của ta phải nghỉ ngơi thôi.
Mạc bà bà khó khăn ngồi dậy, khoanh chân tại chỗ.
Khuôn mặt xinh đẹp của nàng ấy theo từng cử động mà bắt đầu già đi nhanh chóng, ngay sau đó, nàng ấy đã trở thành một bà lão với mái tóc hoa râm.
Kíp nổ hỏa thần, nát thần đài, cơ hội sống của nàng đã sớm không còn nhiều.
Toàn thân nàng xuất hiện chi chít những dấu vết tuổi già, từ gương mặt tuyệt thế vô song đến bà lão tàn tạ chỉ trong chốc lát.
Các đệ tử Thiên Cơ Thánh Địa nhìn Mạc bà bà sắp tử vong, trong nội tâm cảm nhận được vô cùng bi thương.
Có người rơi lệ đầy mặt, có người khóc lóc thảm thiết.
Khí tức bi thương quanh quẩn toàn bộ nơi đây.
Khai Dương Thánh Sư đáp xuống, đây là một người đàn ông trung niên, mày kiếm tràn đầy nam tính.
Hắn ta trầm mặc, nhìn sức sống Mạc bà bà dần dần biến mất, khẽ thở dài một hơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận