Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1786: Nghịch một chút cũng rất thú vị? (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nữ Vương Bích Lạc cũng đã lấy lại hứng thú với bữa vương tiệc này.
Nắp đậy thức ăn được mở ra, tia sáng bắn ra khắp nơi.
Những tia sáng phóng lên trời khiến cho tất cả mọi người đều không kìm lòng được mà hét lên đầy kinh ngạc.
Mùi thơm vô cùng ngào ngạt tỏa ra từ bên trong, tràn ngập khắp toàn bộ đại điện, như thể muốn bay ra khỏi đại điện và quanh quẩn khắp tòa thành.
Tất cả mọi người đều đắm chìm vào trong đó, thưởng thức những món ăn ngon, như mê như say.
Đây thực sự là một bữa tiệc thịnh soạn, là một cảm giác mà những bữa vương tiệc trước đây chưa bao giờ cảm nhận được.
Cảm giác này khiến cho mỗi người đều không kìm lòng được mà lộ ra cảm xúc vui sướng.
Cho dù là Nữ Vương Bích Lạc, lúc này đây cũng ăn vô cùng thích thú.
Đôi đũa liên tục duỗi ra, gắp thức ăn bỏ vào trong chén.
Bữa vương tiệc này hết sức vui vẻ.
Bộ Phương bắt chéo hai tay đứng ở đằng xa, nhìn mỗi người trên bàn ăn đều toát ra vẻ vui mừng, hắn cũng không khỏi thở phào một hơi.
Mặc dù hắn rất tự tin, nhưng một cuộc vương tiệc cũng là một thử thách không nhỏ đối với hắn, có áp lực rất lớn.
Hắn treo áp lực này lên để dốc sức nấu nướng, nếu như làm hỏng việc, Bộ Phương cũng cảm thấy có lỗi với mục tiêu phải trở thành Trù Thần đứng đầu trong chuỗi thực vật ở thế giới huyền huyễn của mình.
May mắn thay, hắn hoàn thành nó một cách thành công mỹ mãn.
Bộ Phương kéo một chiếc ghế ra ngồi ở đằng xa, nhấp một ngụm rượu nhỏ, vẻ mặt bình thản.
Đột nhiên, Bộ Phương sửng sốt, dường như hắn cảm nhận được một ánh mắt như có như không đang dán chặt trên người mình.
Bộ Phương cau mày lại, Tinh Thần Lực của hắn bây giờ rất nhạy bén, chỉ trong nháy mắt, hắn đã bắt gặp được ánh mắt đó.
Nhìn theo tầm mắt của đối phương thì nhìn thấy người đó là Đại Tế Ti.
Như thể bắt gặp ánh mắt của Bộ Phương, Đại Tế Ti mỉm cười, xoay đầu lại, giơ ly rượu lên, khẽ nhấp một ngụm.
Có rượu ngon, có thức ăn ngon.
Một bữa vương tiệc được tổ chức vô cùng thành công.
Ít nhất, Nữ vương bệ hạ cũng rất vui vẻ.
Sau khi ăn uống linh đình, chỉ còn lại một đống chén đĩa bừa bộn.
Vương tiệc cũng gần như đến lúc tuyên bố kết thúc rồi.
Nhìn thấy tất cả mọi người ở trên bàn ăn bằng linh kim đều đã ăn gần xong, ánh mắt của Bộ Phương lập tức trở nên chăm chú, tiếp sau đây... vẫn còn một tiết mục cuối cùng.
Hắn vẫy tay với Cảnh Diên thanh tú động lòng người đang đứng ở phía xa.
Cảnh Diên vội vàng đi tới.
- Bộ đầu bếp, có chuyện gì vậy?
Cảnh Diên thắc mắc hỏi.
- Đi lấy món tráng miệng đặt trong bếp mang ra đây rồi chia cho mọi người, sau khi ăn xong vương tiệc, món tráng miệng này là món cuối cùng rồi.
Bộ Phương nhàn nhạt nói.
Hửm?
Cảnh Diên chợt sửng sốt, món tráng miệng sau khi ăn, còn có loại này nữa hả?
Bộ đầu bếp làm khi nào thế?
Cảnh Diên mang theo thắc mắc mà rời cung điện, đi về phía phòng bếp.
Đẩy ra cửa phòng bếp, một cảm giác băng giá chợt tràn ngập.
Điều này làm cho ánh mắt của nàng co rụt lại, ngay sau đó, đôi mắt nàng bừng sáng.
Cuối cùng nàng cũng hiểu ra món tráng miệng sau khi ăn mà Bộ đầu bếp đã nói là cái gì rồi!
Có rất nhiều bát sứ thanh hoa lớn nhỏ được xếp ngay ngắn trên mặt bàn ở trong phòng bếp, bên cạnh mỗi chiếc bát sứ thanh hoa là một chiếc khăn vải trắng và một chiếc thìa bạc.
Đây chính là món kem mà lúc trước Bộ Phương chiến thắng nàng, cũng là món ăn mà nàng vẫn luôn muốn học để làm!
Thật không ngờ rằng, Bộ đầu bếp đã sớm đưa món ngon này vào trong thực đơn của vương tiệc rồi!
Nàng vẫn luôn cảm thấy làm sao mà loại cao lương mỹ vị này lại có thể không được đưa vào trong vương tiệc chứ!
Quả thực, món ăn này được sinh ra để dành riêng cho Thần Nữ Thành, sức hút của loại thức ăn này đối với nữ nhân thực sự là chết người!
Nhìn món kem được đặt trên bàn, Cảnh Diên không khỏi mỉm cười, trên mặt tràn đầy hưng phấn cùng say mê.
Những viên kem này được đựng trong những chiếc bát sứ thanh hoa và được Bộ đầu bếp khắc thành những bông hoa đang đua nở rất đẹp.
Hơi lạnh bốc lên ở trên đó, phân phó các cung nữ mang những cây kem này cẩn thận.
Cảnh Diên đi phía hoàng cung với vẻ tràn đầy mong đợi.
Nàng có chút không thể chờ đợi được mà muốn nhìn xem biểu cảm của mọi người khi bọn họ bị món kem chinh phục và ánh mắt say mê của các nàng khi thưởng thức món kem.
Một bát kem sau bữa ăn.
Hiếm khi Bộ đầu bếp lại có thể nghĩ ra được tưởng như vậy!
Đại điện trong hoàng cung.
Nữ Vương Bích Lạc nghiêng người dựa vào trên ghế, vẻ mặt tràn đầy thỏa mãn.
Tất cả mọi người trong bàn ăn bằng linh kim, ngoại trừ Đại Tế Ti vẫn luôn lạnh lùng và kiêu ngạo ra, những người khác đều không quan tâm đến hình tượng mà xoa bụng.
Các nàng đều nheo mắt, dáng vẻ vô cùng mãn nguyện, thở ra một hơi, cảm thấy vô cùng thoải mái.
Bữa vương tiệc lần này thật là sảng khoái!
Ăn thật đã, xem thật đã, trải nghiệm cũng... con mẹ nó quá đã!
Tình hình tế tự căng thẳng kích thích, những món ngon trong bữa vương tiệc tỏa ra mùi thơm trêu ngươi, đây là một bữa vương tiệc khiến cho bọn họ khó có thể quên được.
Đáng tiếc là... Thiên hạ không có bữa tiệc nào mà không tan.
Bữa vương tiệc này cuối cùng vẫn phải kết thúc.
Rất nhiều người đều lộ ra tâm trạng không nỡ.
Lâm Đại Mỹ có chút buồn bã trong lòng, sau này, dường như sẽ không thể ăn được những món ngon này nữa rồi.
Xích Ti cũng hơi xúc động.
Ánh mắt của Nữ Vương Bích Lạc trở nên dịu dàng, như thể cũng nảy ra suy nghĩ muốn giữ Bộ Phương ở lại Thần Nữ Thành mãi mãi và chịu trách nhiệm cho vương tiệc.
Đương nhiên... Nàng cũng chỉ suy nghĩ một chút mà thôi.
Bộ Phương cuối cùng cũng sẽ rời khỏi Thần Nữ Thành thôi.
Bởi vì hắn không thuộc về nơi đây.
Đột nhiên.
Một nơi tối tăm ở phía xa, lại có tiếng đàn cầm vang lên.
Mọi người đều sửng sốt.
Khi tiếng đàn vang lên có nghĩa là còn có thêm món ăn được mang lên.
Lẽ nào... Vương tiệc vẫn chưa kết thúc sao?
Vẫn còn một món nữa hả?
Nhưng không phải toàn bộ mười tám món ăn của vương tiệc đều đã được dọn lên hết rồi sao?
Tất cả mọi người đều sững sờ, không khỏi nhìn về phía phòng bếp.
Người nọ có bóng người uyển chuyển...
Bộ Phương nhìn một đám người ngạc nhiên đến mức ngây người ra kia, rồi đứng dậy.
- Cảm tạ tất cả mọi người đã thưởng thức bữa vương tiệc lần này. Đồ ăn là để thưởng thức, nếu mọi người có thể đối xử chân thành với nó, tất nhiên sẽ nhận lại được điều gì đó, cuối cùng, lúc này đây cũng là tiết mục cuối cùng của bữa vương tiệc... Với tư cách là đầu bếp chính của lần vương tiệc này, ta sẽ tặng mọi người một món tráng miệng sau khi ăn, hy vọng mọi người sẽ thích và thưởng thức.
Bộ Phương đứng dậy, uống một hơi cạn sạch rượu trong chén, rượu nóng tràn vào bụng dọc theo cổ họng khiến hắn không khỏi nhếch miệng lên, kèm theo một từ... đã!
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên và trở nên vui mừng, vẫn còn đồ ăn sao?
Cùng với tiếng đàn cầm vang lên, Cảnh Diên bưng món ăn, dẫn theo cung nữ, lần lượt từ trong bóng tối bước ra, xếp hàng ngay ngắn, đi về phía bàn ăn bằng linh kim.
Nàng đang bưng một chiếc bát sứ thanh hoa trên tay, một bông hoa tỏa ra mùi sữa thơm phức, khí lạnh bốc lên dày đặc được đựng trong chiếc bát.
Kem… kem?
Nữ Vương Bích Lạc sững người ra, ngay sau đó kinh ngạc thốt lên.
Nụ cười tinh xảo trên gương mặt xinh đẹp khiến bao người say đắm.
Vốn dĩ lần vương tiệc này không có kem, nàng còn cảm thấy có chút tiếc nuối, nhưng không ngờ rằng món kem này lại được đưa lên cuối cùng.
Điều bất ngờ đến quá đột ngột khiến nàng có chút luống cuống không kịp chuẩn bị.
Cảnh Diên bưng kem đi tới trước mặt Nữ Vương Bích Lạc, và đặt bát sứ thanh hoa trước người Nữ Vương.
Chiếc khăn vải trắng được đặt xuống nhẹ nhàng, một chiếc thìa bạc được gác trên thành bát sứ.
- Nữ vương bệ hạ, đây là món tráng miệng sau khi ăn mà Bộ đầu bếp đã bí mật làm riêng cho bệ hạ, tên là Kem Hương Sữa Chu Quả, mời ngài nếm thử.
Cảnh Diên nhoẻn miệng cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận