Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2703: Vị tiền bối nào đang độ kiếp vậy! (1)

Ầm ầm...
Trên bầu trời, những đám mây đen dày đặc kéo đến, lập tức bao phủ toàn bộ bầu trời như thể ngày tận thế sắp đến.
Trên mặt biển cũng đang nổi sóng, sóng to gió lớn bao phủ bất định.
Toàn bộ con tàu du lịch lớn đang dập dềnh lên xuống dưới tác động của sóng biển, ngược lại có vẻ hơi nguy hiểm.
Cảnh tượng này khiến các thủy thủ và thuyền trưởng điều khiển tàu du lịch cảm nhận được một cơn hoảng sợ, ai ra biển cũng sợ nhất là gặp phải thời tiết mưa bão như thế này.
Thế nhưng hôm nay, trước khi bọn họ ra biển thì đã kiểm tra thời tiết rồi, chắc chắn là trời quang mây tạnh, vậy làm sao lại có bão tới chứ?
Mà cơn bão dồn nén này khiến bọn họ cảm thấy khó thở.
Bên trong tàu du lịch, ngược lại cũng không có cảm giác gì quá rõ ràng.
Trận đấu vẫn còn đang diễn ra.
Mà bởi vì năm vị giám khảo đã nếm thử món mì tôm của Bộ Phương nên bọn họ càng trở nên khó tính hơn, những đầu bếp tiếp theo cứ như thể vừa trải qua một cơn ác mộng vậy.
Món ăn của bọn họ đều bị chê bai đủ kiểu.
Thậm chí còn bị phê bình đến không ra cái gì.
Có một số món ăn vừa được mang lên mà đã bị chê bai rồi đem xuống, các đầu bếp lần lượt bị loại...
Chế độ thi đấu ban đầu vốn đã vô cùng tàn khốc, bây giờ lại càng trở nên khắc nghiệt hơn.
Khán giả xem buổi phát sóng trực tiếp cũng trợn mắt há mồm.
Lúc này, bọn họ mới cảm nhận được sự tàn nhẫn của chế độ thi đấu này, theo như bọn họ nghĩ, những món ăn ngon khiến bọn họ chảy cả nước miếng, kết quả lại bị ban giám khảo chán ghét mà bỏ đi.
Đây có còn thật sự là một trận đấu mỹ thực nữa không?
Không phải trận đấu cho vui đấy chứ?
Món nào có chút không ngon thì loại ngay lập tức luôn.
Nhiều đầu bếp cảm thấy không cam lòng.
Bọn họ không tin món ăn của mình thế mà lại bị loại bởi một bát mì tôm, thế nhưng sự nghiêm khắc của ban giám khảo đã nằm ngoài sức tưởng tượng của bọn họ...
Kết quả là sau một thời gian dài, chỉ có bát mì tôm của Bộ Phương là được tấn cấp thành công.
Tuy nhiên, thời gian trôi qua.
Có lẽ sức ảnh hưởng của mì tôm đã tiêu tan bớt, thế nên quá trình đánh giá của ban giám khảo cũng dần trở nên dễ thở hơn.
Không ngừng có tuyển thủ tấn cấp thành công, những tuyển thủ này đã vui mừng đến phát khóc.
Ầm ầm!
Bầu trời lại nổi sấm sét!
Các thuỷ thủ và thuyền trưởng điều khiển tàu du lịch đều vô cùng hoảng sợ!
Bọn họ chỉ có thể cầu nguyện rằng cơn bão này sẽ không quá khủng khiếp!
Tầng hai mươi của tàu du lịch.
Bộ Phương và Dư Ca ngồi cùng với nhau.
Bộ Phương nhắm mắt nghỉ ngơi, hắn cũng không hề để trận đấu này trong lòng, dù sao thì Bộ Phương và các đầu bếp trên Trái Đất cũng không ở cùng một cảnh giới.
- Hả? Khí tức thật là đè nén...
Sắc mặt Dư Ca đột nhiên thay đổi.
Anh ta bước đến trước cửa sổ của tàu du lịch rồi nhìn ra bên ngoài, sắc mặt lập tức biến sắc.
- Đây là vị đại năng nào muốn độ kiếp à?
Ánh mắt Dư Ca co rụt lại, không thể tin được.
Luyện Khí Sĩ trên Trái Đất mà tu hành đến cảnh giới cao thì cần phải độ kiếp, điểm này, đương nhiên một Luyện Khí Sĩ như Dư Ca biết rất rõ.
Tình trạng trời không mưa mà lại có sấm sét này, ở mức độ lớn là do một vị đại năng nào đó muốn độ kiếp.
Lôi kiếp này bao phủ trên đỉnh cả con tàu du lịch...
Chẳng lẽ vị đại năng này đang ở trong tàu du lịch sao?
Trong lòng Dư Ca lập tức kinh hãi.
Anh ta đang ở trên con tàu du lịch, thế mà lại không biết vị đại năng đó rốt cuộc là ai...
Chẳng lẽ là một vị Lục Địa Thần Tiên?
- Ồ... Lôi kiếp à.
Đột nhiên.
Một giọng nói lãnh đạm vang vọng lên bên tai Dư Ca làm anh ta đang nhìn chăm chú vào Lôi Kiếp ở bên ngoài cũng bất giác run lên.
- Cái quái gì thế... Tiền bối, suýt chút nữa anh làm tôi sợ chết khiếp.
Dư Ca vỗ vỗ ngực rồi trợn trừng mắt một cái.
- Tốt xấu gì cũng là Luyện Khí Sĩ, dễ dàng bị hù chết như vậy à?
Bộ Phương nhàn nhạt liếc nhìn Dư Ca một cái mà nói.
- Tôi đây không phải là đang phân tích nguyên nhân sinh ra Lôi Kiếp sao? Tại sao trong thời kỳ nhạy cảm này lại có đại năng độ kiếp chứ... Đây có phải là đang biểu thị điều gì không? Muốn nói với chúng ta điều gì chứ?
Dư Ca nghiêm túc phân tích rồi nói.
Phân tích Lôi Kiếp?
Khóe miệng Bộ Phương giật giật, hắn liếc nhìn Dư Ca một cái, dựa vào cái tên này á?
- Cậu đi theo tôi...
Bộ Phương liếc nhìn Dư Ca một cái, hắn bắt chéo hai tay lại rồi và đi về phía tầng cao nhất của tàu du lịch.
Tiểu Ngải ở đằng xa nhìn thấy Bộ Phương và Dư Ca đang lén lén lút lút nói chuyện gì đó, cô đẩy đẩy gọng kính trên mũi mình rồi cũng lén lút đi theo.
Dư Ca có chút không rõ lắm, anh ta đi theo sau lưng Bộ Phương, cả ba người bọn họ bước ra khỏi buồng nhỏ trên con tàu rồi đi lên tầng cao nhất ngắm cảnh.
Giờ phút này, trên khoang tham quan không có ai cả.
Các thuyền viên và thủy thủ đều đang ở trong khoang thuyền, cố gắng điều khiển tàu du lịch.
Sóng biển đang đánh tới, liên tục đập vào tấm sắt của tàu du lịch.
Phát ra một tiếng va chạm rầm rầm.
Con tàu du lịch lắc lư lên xuống với những đường cong rõ ràng.
Sắc mặt Tiểu Ngải trắng bệch mà nắm chặt lấy tay vịn lan can của boong thuyền.
Mặc dù cô là một Dị Năng Giả cấp C, nhưng kiểu biên độ lay động này khiến cô vẫn cảm thấy có hơi say sóng.
Ở phía xa, Bộ Phương và Dư Ca đang bắt chéo hai tay lại mà đứng ở trước boong thuyền, dáng vẻ điềm tĩnh khiến Tiểu Ngải không khỏi ngưỡng mộ.
Việc tiếp xúc gần gũi với Lôi Kiếp khiến cho Dư Ca ngày càng cảm thấy đè nén hơn.
Cảm giác về Lôi Kiếp này quá rõ ràng.
Nó giống như một thanh đao sắc bén treo lơ lửng trên đỉnh đầu anh ta vậy.
Một khi nó rơi xuống thì máu tươi sẽ bắn tung tóe.
Thậm chí, Dư Ca còn cảm thấy khó thở.
- Tiền bối... Đây là Lôi Kiếp! Có đại năng đang độ kiếp ở trên tàu!
Dư Ca nói với vẻ nghiêm trọng.
- Ừm.
Bộ Phương gật đầu coi như đáp lại lời Dư Ca.
- Chúng ta trở về trước đi... Một khi Lôi Kiếp rơi xuống thì tác động sẽ lan rất rộng, rất dễ gây ra thương vong. Nếu như những tu sĩ chúng ta bị Lôi Kiếp bao phủ thì sẽ là một tai họa đó.
Sắc mặt Dư Ca trắng bệch, anh ta có chút hoảng sợ...
Chỉ khi Thiên Cấp Luyện Khí Sĩ độ kiếp thì mới có thể trở thành Ttiên Nnhân, đạt tới Tiên Nhân Chi Cảnh.
Mỗi một cảnh giới lớn đều phải độ kiếp.
Nhìn trạng thái của Lôi Kiếp, sợ rằng không giống như Lôi Kiếp bình thường!
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại, ánh mắt hắn thâm thuý mà nhìn về phía đám mây giông trên bầu trời.
- Tôi chỉ mới thể hiện chút bản lĩnh, dùng chút kỹ xảo nấu nướng để làm một bát mì tôm thôi mà đã bị điểm mặt rồi... Lần này trực tiếp có Lôi Kiếp cảnh báo luôn hả?
Bộ Phương nỉ non.
Dư Ca khẽ giật mình, hình như anh ta không nghe rõ Bộ Phương nói gì.
- Anh đang nói cái gì vậy?
Dư Ca trừng mắt.
Bộ Phương liếc nhìn Dư Ca một cái mà không nói gì.
Ầm ầm!
Trên bầu trời, mây đen cuồn cuộn.
Sau đó, một tiếng ầm vang lên như thể muốn xé nát cả bầu trời!
Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện tia chớp.
Một tia sấm chớp đột nhiên giáng từ trên bầu trời xuống.
Vị trí mục tiêu chính là vị trí của Bộ Phương.
Dư Ca hoảng sợ đến mức hồn xiêu phách lạc.
Mẹ nó...
Lôi Kiếp này... Muốn bổ anh ta sao?
Bành bành bành!
Sấm sét xé rách cả không khí, khiến cho bầu không khí phát ra những tiếng nổ vang không ngừng, dội lại vào tai khiến cho người ta cảm thấy tim đập nhanh.
Hai chân Dư Ca mềm nhũn ra, cơ thể cứng đờ.
Ở đằng xa, sắc mặt Tiểu Ngải đang nắm chặt tay vịn tay lan can cũng không còn chút huyết sắc nào.
Vừa ngoi đầu lên là đã gặp sét đánh?
Bành!
Sấm sét giáng xuống.
Tia sáng của sấm sét chói lọi làm cho ánh mắt của tất cả mọi người đều rực lên...
Bọn họ hoa cả mắt, chỉ cảm thấy hàng nhìn tia sáng đang bùng lên trước mắt mình!
Thân thể Dư Ca xụi lơ trên mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận