Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2234: Người phục vụ, Thiên Tàng (2)

Notice: Undefined offset: 149
Trong đầu hắn lập tức vang dội tiếng nhắc nhở của hệ thống.
Hệ thống biểu thị nếu như là Thiên Tàng sử dụng minh tinh mua Mì trường thọ, minh tinh này cũng phải tính vào trong doanh số buôn bán, không được tính là tiền riêng của Bộ Phương.
Bộ Phương lập tức trợn trừng mắt một cái.
Hệ thống keo kiệt... Một trăm đồng mà cũng không cho ta…
- Không không không… dùng minh tinh để mua, làm sao có thể thể hiện thành ý của ta…
Minh Vương Thiên Tàng không cần suy nghĩ mà đã cự tuyệt lời nói của Bộ Phương.
Đây là dành cho sinh mệnh, dĩ nhiên phải dùng thành ý, sinh cơ của Minh Vương Thiên Tàng hắn sao có thể dùng tiền tài dung tục để so sánh được chứ.
Cho nên…
Thiên Tàng không tiếp tục cho Nhĩ Ha và nhóm Ứng Long Ngục Chủ cơ hội nhiều lời, hắn lựa chọn làm người phục vụ ở tiểu điếm của Bộ Phương.
Mà Bộ Phương cũng không từ chối, vốn điều này cũng đã bàn xong rồi.
Có thêm một vị Minh Vương Thiên Tàng có lực chiến đấu cường hãn, Bộ Phương cũng rất hài lòng.
Tiểu Bạch đã ăn Thần Chi Tâm đó rồi, bây giờ đã rơi vào trạng thái ngủ say.
Còn không biết phải mất bao lâu mới khôi phục nữa, có Thiên Tàng ở đây, trật tự của tiểu điếm cũng có người trợ giúp quản lý tạm thời.
Cớ sao mà không làm?
Cho nên Bộ Phương yên lặng gật gật đầu.
Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu vẫn là bởi vì nếu như Thiên Tàng mua Mì, chỗ minh tinh kiếm được lại phải tính vào doanh số buôn bán.
Nếu như vậy, còn không bằng để Thiên Tàng làm người phục vụ.
Bộ Phương giống loại người thiếu 10 vạn minh tinh doanh số buôn bán đó sao?
Xoạt xoạt một tiếng, Linh Quả vào trong bụng, tinh khí tràn ra, chất lỏng văng khắp nơi.
Bọn người Ứng Long Ngục Chủ lại thuyết phục một lần nữa, nhưng đều bị Thiên Tàng vô tình cự tuyệt.
Minh Vương Nhĩ Ha bi thương đầy mặt ngồi dưới đất, ôm lấy bắp đùi của cha hắn, nhưng cũng không có cách nào đả động được cha mình, hắn bị cự tuyệt vô tình.
Trong nháy mắt đó, Minh Vương Nhĩ Ha chỉ cảm thấy trong nội tâm tràn đầy bi thương, dường như có cái gì đó vỡ vụn, từng que cay giống như cũng rời xa hắn.
Không thể nào thuyết phục được Thiên Tàng.
Cho nên mấy người Ứng Long Ngục Chủ cũng không có cách nào khác, chỉ có thể lôi kéo Minh Vương Nhĩ Ha đi ra ngoài tiểu điếm.
Bọn họ còn phải chạy về Minh Vương cung, để Minh Vương đại nhân xử lý sự vụ…
Dù sao thì trận chiến của Đế Thính và Cẩu gia chấn động khắp tứ phương.
Bây giờ tình thế khẩn cấp, cần Minh Vương tọa trấn.
Thiên Tàng nhìn một màn Minh Vương Nhĩ Ha nằm rạp trên mặt đất, bị lôi kéo hai chân ra khỏi tiểu điếm, thế mà biểu cảm trên mặt hắn ta cũng không thay đổi chút nào.
Quả nhiên, lão cha hố nhi tử cũng không hề mềm lòng chút nào.
Rất nhanh, trong tiểu điếm rất đã trở nên yên tĩnh.
Bộ Phương cũng đóng cửa tửu lâu, không buôn bán nữa.
Điều này khiến cho một đám thực khách xếp hàng ở bên ngoài vang lên vài tiếng oán than.
Chờ đợi lâu như vậy, cứ ngỡ rằng tửu lâu muốn khai trương một lần nữa, kết quả... Vẫn là không mở cửa.
Nhưng Bộ Phương cũng đã nói cho mọi người, nghỉ ngơi một đêm, ngày mai bắt đầu buôn bán.
Lúc này mới để mọi người hậm hực rời đi.
Trong tửu lâu chỉ còn lại có Thiên Tàng, Bộ Phương và Tiểu U.
Tiểu U ôm Tiểu Hồ, chớp đôi mắt to mà nhìn về phía Thiên Tàng và Bộ Phương.
Mà Thiên Tàng thì đi đến trước mặt Bộ Phương, bắt đầu bàn điều kiện.
Hai người nói một hồi lâu, Tiểu U đã ôm Tiểu Hồ trở lại gian phòng của mình từ lâu.
Bộ Phương và Thiên Tàng mới bàn xong.
Mà sau khi nói xong, Thiên Tàng vui sướng hài lòng đi ra khỏi tửu lâu.
Hóa thành một vệt sáng rồi bay ra xa trong nháy mắt... Đi về phía Thần Tuyệt Sơn.
Bộ Phương bắt chéo tay, nhìn bóng lưng Thiên Tàng rời đi mà khẽ thở dài một cái.
- Lão nhân gia bây giờ…

Gọi Tiểu U từ trên lầu xuống.
Cơm Long Huyết mà Bộ Phương nấu tràn lan tinh khí.
Tuy trạng thái của Tiểu U bị giọt nước thần lực áp chế lại, nhưng Bộ Phương vẫn phải làm chút món ăn áp chế sức mạnh của trớ chú.
Trong nhà hàng.
Tiểu U ôm Tiểu Hồ ngồi trước bàn ăn uống vui vẻ, Tiểu Hồ cũng rất hưng phấn, bởi vì nó cũng có đồ ăn.
Về phần Bộ Phương thì ngồi trên ghế, nhắm mắt lại, bắt đầu nghỉ ngơi.
Tâm thần động một cái.
Hắn bèn tiến vào bên trong Điền Viên Thiên Địa.
Bên trong Điền Viên Thiên Địa, linh khí bành trướng.
Bộ Phương dạo bước tứ phía, cỏ tươi trên mặt đất lắc lư phát ra tiếng vang sàn sạt.
Cây trà Cửu Chuyển Thiên Đạo đang lung lay, dường như lá cây cũng tản ra tinh mang.
Bên trên Tiên Thụ, Sen Vong Tình nở rộ, có từng luồng hương khí quanh quẩn khắp cả bên trong Điền Viên Thiên Địa, làm cho tâm thần người ta cũng lâm vào một mảnh trầm tĩnh.
Tiên Thụ, Sen Vong Tình, cây trà Cửu Chuyển Thiên Đạo.
Dường như những Linh Vật này tô điểm cho Điền Viên Thiên Địa thành một mảnh Tiên Cảnh.
Bộ Phương đi vào trong đó.
Xếp bằng ngồi dưới cây trà Cửu Chuyển Thiên Đạo.
Yên tĩnh nhắm mắt lại, bắt đầu củng cố những thu hoạch sau trận đại chiến một phen.
Cây trà Cửu Chuyển Thiên Đạo đang lay động, quang huy chiếu xuống, khiến tâm thần Bộ Phương cũng trầm tĩnh lại.
Thần niệm phun trào, dường như đang chậm rãi tiến hành tăng cấp.
Phía trước nhà gỗ, Xích Đu lắc lư, dòng sông róc rách nước chảy, cỏ tươi đang xào xạc lay động dưới làn gió thổi, có Linh Thú tạt ngang qua bên trong.
Trước kia Điền Viên Thiên Địa không có gì cả, mà bây giờ dường như đã hóa thành một mảnh trời đất thật sự.
Khiến cho người ta không khỏi dâng lên một cảm giác thành tựu.
Vù…
Phía trước cây trà Cửu Chuyển Thiên Đạo.
Cơ thể Bộ Phương ngồi xếp bằng, đột nhiên nở rộ ra kim sắc quang hoa.
Kim quang chậm rãi phun trào, dường như quấn chặt lấy Bộ Phương.
Lấy thân thể Bộ Phương làm trung tâm, từng đạo từng đạo kim sắc tinh thần dao động rồi khuếch tán ra thàn hình gợn sóng…
Trên đỉnh đầu của Bộ Phương, thần niệm hư ảnh chậm rãi trôi nổi lên.
Tròng mắt màu vàng óng đóng chặt, trong miệng tụng vịnh Thần m.
Tại thời khắc này, Bộ Phương vẫn luôn dừng lại ở thần niệm giai đoạn thứ nhất, sắp đột phá rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận