Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2069: Buông xuống sát cơ, Bộ Phương bị bao vây (1)

- Trả cho ta thảo nguyên?
Ánh mắt của Hoàng Tuyền Đại Thánh đột nhiên híp lại khi nghe thấy lời nói thản nhiên kia của Bộ Phương.
Không thể không thừa nhận, tố chất tâm lý của tiểu tử kia đúng thật là tốt, một chưởng này của hắn ta mà đánh xuống, đừng nói một vị Nhất Chuyển Tiểu Thánh, cho dù có là Cửu Chuyển Tiểu Thánh đi nữa cũng sẽ trở thành thịt bằm thôi, nhưng tên tiểu tử này lại hoàn toàn không sợ hãi, mí mắt cũng không thèm chớp một cái nữa.
- Ta có cả đống Hoàng Tuyền Thảo, ta cần một nhánh để làm cái gì?
Hoàng Tuyền Đại Thánh bật cười to tựa như nghe thấy câu chuyện hài hước nhất trên thế gian vậy.
Tiếng cười quanh quẩn khắp cả bầu trời, vang vọng không ngừng.
- Tất nhiên mảnh thảo nguyên đó sẽ không phải là một nhành Hoàng Tuyền Thảo, mà là Cửu Diệp Hoàng Tuyền Thảo…
Bộ Phương nói với vẻ thản nhiên.
- Người thanh niên, sắp chết rồi còn muốn lừa bịp nữa sao? Ngươi có biết Cửu Diệp Hoàng Tuyền Thảo khó kiếm cỡ nào không?
Ánh mắt của Hoàng Tuyền Đại Thánh vô cùng sắc bén.
- Hoàng Tuyền Thảo sinh trưởng từ Bát Diệp đến Cửu Diệp, đó là một loại lột xác, vốn sức người không thể nào làm ra được, chỉ có trải qua sự bồi dưỡng của thiên địa trong vô số năm tháng mới có thể thành hình được thôi… Cửu Diệp Hoàng Tuyền Thảo mà ngươi cầm trong tay đó là nhánh cây đầu tiên thành hình mà bản thánh nhìn thấy cả vạn năm nay đó.
Hoàng Tuyền Đại Thánh nói.
Một chưởng bay lơ lửng trên không trung, lực áp bách khủng bố khiến cho hư không xung quanh bàn tay vỡ tung không ngừng.
Hắn ta không đánh một quyền này xuống, mà là trôi nổi cách Bộ Phương một tấc.
Nhưng nó cũng không tán đi, loại khống chế sức mạnh này tuyệt đối không tầm thường.
- Tin ta đi, một mảnh thảo nguyên… không phải là mơ đâu.
Bộ Phương nghiêm túc mà nói.
Hoàng Tuyền Đại Thánh bĩu môi rồi bật cười đầy khinh thường.
- Ngươi lại nói thử xem ngươi lấy Hoàng Tuyền Thảo làm cái gì… mặc dù Cửu Diệp Hoàng Tuyền Thảo rất khó có được, nhưng chỗ quý hiếm của nó chính là hiếm có khó tìm, nhánh Cửu Diệp Hoàng Tuyền Thảo này cũng được Hoàng Tuyền Đại Thánh ta xem trọng, chẳng qua thỉnh thoảng cầm trên tay chơi đùa… cũng xem như là sở thích cá nhân của bổn thánh.
Hoàng Tuyền Đại Thánh nói.
Thứ thật sự làm hắn ta ngừng tay không phải một mảnh thảo nguyên mà Bộ Phương nói đến.
Mà là tác dụng của Cửu Diệp Hoàng Tuyền Thảo.
Đây mới là nguyên nhân chủ yếu khiến hắn ta dừng tay lại.
Bộ Phương giơ tay lên.
Trong tay hắn có cầm Cửu Diệp Hoàng Tuyền Thảo.
Hoàng Tuyền Thảo hiện ra vẻ xanh biếc, trên đó có chín lá sinh trưởng theo thứ tự từ dưới lên.
Chiếc lá càng hướng lên trên thì màu xanh càng biếc.
Tinh khí nồng đậm tản mát ra từ trên Hoàng Tuyền Thảo, chỉ ngửi thôi là đã khiến tinh thần người ta thông suốt hơn.
- Đây là Cửu Diệp Hoàng Tuyền Thảo…
Bộ Phương nói.
Sau đó, hắn giơ tay kia lên, trong lòng bàn tay có quang hoa hiện ra.
Một đóa Nại Hà Hoa chín cánh hiển hiện lên trong nháy mắt.
Nại Hà Hoa chín cánh có màu trắng noãn trong suốt tựa như một đóa hoa mộc lan.
Mùi thơm không ngừng tràn ngập ra.
- Nại Hà Hoa chín cánh?
Ánh mắt của Hoàng Tuyền Đại Thánh hơi hiện lên vẻ kinh ngạc.
Thật không ngờ, Bộ Phương lại có thể nắm giữ được Nại Hà Hoa chín cánh.
Chỉ có điều, Nại Hà Hoa chín cánh kém hơn Cửu Diệp Hoàng Tuyền Thảo không chỉ một bậc.
Tên tiểu tử này lấy Nại Hà Hoa chín cánh ra làm gì chứ.
- Ngươi cầm Hoàng Tuyền Thảo có lẽ chỉ là để ngắm nghía, nhưng đây mới là thiên vật hung bạo thật sự.
Bộ Phương nhìn Hoàng Tuyền Đại Thánh mà nói không chút lưu tình.
Trong nháy mắt làm cho Hoàng Tuyền Đại Thánh cứng họng.
Hắn ta hận không thể trực tiếp tát một cái cho tên tiểu tử này chết ngắt luôn.
Chẳng qua thì hắn ta vẫn nhịn xuống được, hắn ta cũng muốn nghe thử xem trừ ngắm nghía ra thì Hoàng Tuyền Thảo còn có tác dụng gì nữa.
Dùng làm thuốc?
Thôi bỏ đi, trên đời này còn có rất nhiều linh dược có dược tính mạnh hơn Hoàng Tuyền Thảo.
Mắc gì phải biến Cửu Diệp Hoàng Tuyền Thảo quý hiếm như thế làm thuốc chứ?
Cho nên, nếu Bộ Phương không đưa ra một đáp án làm cho hắn ta hài lòng, cái tát này của hắn ta tuyệt đối sẽ đập xuống không hề lưu tình một chút nào.
Cho dù tiểu tử kia có thu hoạch được Sen Vong Tình, cho dù dường như hắn có quan hệ mật thiết với tên cường giả trong Thanh Đồng cung điện kia đi nữa.
Nhưng Hoàng Tuyền Đại Thánh hắn ta… không sợ trời không sợ đất!
Bộ Phương hít vào một hơi thật sâu.
- Cửu Diệp Hoàng Tuyền Thảo kết hợp với Nại Hà Hoa chín cánh sẽ có thể ủ được rượu ngon tuyệt thế…
Bộ Phương nói.
- Gì?
Hoàng Tuyền Đại Thánh ngẩn ra, sau đó sắc mặt hắn ta lập tức trở nên cổ quái.
Hắn nhìn Bộ Phương giống như đang nhìn một tên ngốc vậy.
Ủ rượu?
Tên tiểu tử này liều mạng giành lấy Cửu Diệp Hoàng Tuyền Thảo chỉ là để ủ rượu sao?
- Không phải ngươi điên rồi đó chứ? Hay đang cho là bản thánh bị ngốc?
Ánh mắt Hoàng Tuyền Đại Thánh cứng lại, thiên địa xung quanh hắn ta lại trói buộc một lần nữa.
- Không tin?
Bộ Phương thản nhiên mà nhìn Hoàng Tuyền Đại Thánh rồi hỏi.
- Tin ngươi mới lạ!
Hoàng Tuyền Đại Thánh cười lạnh.
Rượu, đương nhiên Hoàng Tuyền Đại Thánh hắn ta đã từng uống rồi, nhưng thật sự chưa có loại rượu nào có thể đả động được hắn.
Khóe miệng Bộ Phương co rút lại.
Hắn động tâm thần.
Trong tay hắn lập tức xuất hiện một chiếc vò bằng ngọc.
Đây là vò rượu Hoàng Tuyền Nại Hà mà Bộ Phương đã cất giữ.
Tâm thần động một cái.
Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà bèn bay về phía Hoàng Tuyền Đại Thánh.
Hả?
Hoàng Tuyền Đại Thánh sửng sốt.
Sau đó hắn ta giơ tay lên chộp lấy vò rượu kia.
- Đây là cái gì?
Hoàng Tuyền Đại Thánh nói với vẻ nghi hoặc.
- Lúc trước hái một nhánh Hoàng Tuyền Thảo rồi ủ thành rượu Hoàng Tuyền Nại Hà.
Bộ Phương trả lời đúng sự thật.
- Rượu?
Đúng thật là rượu?
Hoàng Tuyền Đại Thánh nheo mắt lại, sau đó hắn ta trực tiếp mở nắp bình ra.
Một cỗ mùi thơm nồng đậm lập tức tản ra từ bên trong bình rồi chui vào trong miệng và mũi của Hoàng Tuyền Đại Thánh.
Đây là một loại rượu ngon thế nào cơ chứ.
Vô cùng hấp dẫn người khác, chỉ cần ngửi thôi là đã không khỏi dâng lên một sự khát vọng với rượu rồi.
- Hình như cũng không tồi…
Ánh mắt của Hoàng Tuyền Đại Thánh cứng lại, hắn ta liếc mắt nhìn Bộ Phương một cái với vẻ ngờ vực.
Sau đó, hắn ta giơ vò rượu bạch ngọc lên đổ vào trong miệng.
Rượu mát lạnh lập tức tràn ra khỏi bình rồi dũng mãnh trào vào bên trong miệng của Hoàng Tuyền Đại Thánh.
Ừng ực ừng ực.
Hoàng Tuyền Đại Thánh ngửa đầu uống rượu, rượu thơm ngon ngấm vào không ngừng từ bên khóe miệng hắn ta.
Uống một ngụm.
Một vò rượu đều bị uống sạch.
- Sảng khoái!
Đôi mắt của Hoàng Tuyền Đại Thánh cũng sáng bừng lên, hắn ta uống xong rượu Hoàng Tuyền Nại Hà rồi lau giọt nướcvươn bên khóe môi một cái, trên mặt hắn ta cũng hơi đỏ ửng lên.
Tuy rằng linh khí ẩn chứa bên trong rượu này không đáng kể đối với Đại Thánh.
Nhưng mùi vị thật sự rất ngon.
Là loại rượu ngon nhất trong các loại mà hắn ta đã từng uống từ trước đến nay!
Rượu này… thật sự được ủ ra từ Hoàng Tuyền Thảo sao.
Hắn ta cẩn thận chẹp miệng một chút, dường như thật sự có thể nếm ra được hương vị của Hoàng Tuyền Thảo bên trong rượu.
Hoàng Tuyền Đại Thánh vô cùng quen thuộc với Hoàng Tuyền Thảo, tất nhiên hắn ta sẽ nếm ra được tư vị bên trong ngay lập tức.
Ánh mắt hắn ta càng sáng bừng lên!
- Hóa ra Hoàng Tuyền Thảo còn có thể ủ rượu nữa à…
Hoàng Tuyền Đại Thánh nỉ non một phen.
- Đây chỉ là rượu được ủ thành từ một nhánh Hoàng Tuyền Thảo và Nại Hà Hoa, nếu dùng Cửu Diệp Hoàng Tuyền Thảo để ủ, cả vò rượu sẽ thăng hoa ngay.
Bộ Phương nghiêm túc nói.
- Rượu ngon tuyệt thế không phải tùy tiện nói chơi đâu, chắc chắn sẽ ngon hơn rượu mà ngươi vừa mới uống gấp vạn lần… đây là nguyên nhân vì sao ta liều chết để hái cho được Cửu Diệp Hoàng Tuyền Thảo đó.
Một vạn lần?
Sắc mặt của Hoàng Tuyền Đại Thánh lập tức thay đổi.
Có khoa trương như vậy không?
Còn ngon hơn cả rượu vừa mới uống gấp vạn lần?
Loại rượu này… thật sự khó có thể tưởng tượng được.
Thế gian thật sự tồn tại loại rượu như vậy sao?
Phải biết rằng, vào lúc Thâm Uyên còn cường thịnh, hắn ta đã từng uống thử ba loại rượu ngon mà nơi đó ủ ra.
Vẫn hơi kém một chút so với rượu mà Bộ Phương vừa cho hắn ta uống nữa.
Vậy mà tên tiểu tử này lại còn nói có thể ngon hơn cả vạn lần…
Hoàng Tuyền Đại Thánh vẫn có hơi đau thịt.
Cửu Diệp Hoàng Tuyền Thảo hiếm có đến cỡ nào chứ…
Dùng để ủ rượu, uống rượu xong rồi, cây cũng không còn… vẫn rất đau lòng.
- Tin ta đi… rượu ngon hiếm có, cây không còn thì vẫn có thể trồng tiếp… không có rượu, vậy thật sự không có rồi.
Bộ Phương nói.
Hoàng Tuyền Đại Thánh cũng có hơi dao động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận