Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2119: Một trăm vạn không mua được thiệt thòi, cũng không mua được sự lừa gạt! (1)

Màn đêm tĩnh lặng, trăng treo trên cao.
Đèn đuốc bên trong nhà hàng Hoàng Tuyền ở Cấm Hồn Thành sáng trưng.
Trong nhà hàng, bóng người thưa thớt, lá cây Ngộ Đạo đang đung đưa xào xạc.
Cẩu Gia nằm dưới gốc cây Ngộ Đạo ngáy nhè nhẹ.
Minh khí vô cùng đặc sệt phun ra từ trong miệng và mũi.
Tiểu U đã đi tìm U Cơ rồi, ngoài việc vay tiền ra, tất nhiên vẫn phải nói chuyện cùng U Cơ, dù sao U Cơ cũng là tỷ tỷ của Tiểu U.
Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà cao cấp lần này, Tiểu U cũng phải trả tiền như những người kia, mặc dù các món ăn khác có thể không lấy tiền, nhưng lần này hệ thống rất kiên quyết, bất kể là ai ngoài bản thân Bộ Phương, chỉ cần muốn uống một chén rượu thì nhất định đều phải trả tiền.
Cho dù là những người Bộ Phương thân thiết cũng phải như vậy, Cẩu Gia hay Tiểu U cũng đều phải thế.
Có điều là, Bộ Phương lại không quan tâm đến điều này.
Bằng với thực lực của Cẩu Gia, có thể dễ dàng lấy được một trăm vạn Minh Tinh, hơn nữa, với tính cách thối nát của Cẩu Gia, rất có thể sẽ khoét rỗng bao nhiêu báu vật của các cường giả.
Hắn có thể lấy ra một trăm vạn Minh Tinh một cách rất đơn giản.
Về phần Tiểu U, U Cơ là Ngục Chủ, là tỷ tỷ Tiểu U, tất nhiên cũng có thể kiếm được một trăm vạn Minh Tinh.
Vì vậy, Bộ Phương cũng không cảm thấy quá mức xoắn xuýt.
Bây giờ, trong nhà hàng, ngoại trừ Cẩu Gia, thì chỉ có một mình Bộ Phương.
Bộ Phương cầm chén rượu, ánh mắt lóe lên nhìn Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà cao cấp ở trước mặt.
Hắn biết, loại rượu này có hiệu quả rất thấp đối với hắn, rất khó có thể giúp cho hắn đột phá, nhưng Bộ Phương vẫn muốn uống một chén, coi như là tiền công chưng cất rượu này vậy.
Màu rượu của rượu Hoàng Tuyền Nại Hà cao cấp hiện ra óng ánh rực rỡ, màu sắc tươi sáng đẹp mắt, nước rượu đong đưa không ngừng ở trong đó.
Bộ Phương cầm chén rượu đưa tới gần miệng.
Uống ừng ực một tiếng vào trong miệng.
Ngay khi vừa nuốt rượu xuống, một vị cay xè xộc lên.
Đúng vậy, chính là cay xè, mùi vị cay xè này dường như muốn đốt chát da đầu hắn.
Nó quét qua toàn bộ cơ thể trong nháy mắt giống như một cơn gió lốc.
Sau đó, sự êm dịu của rượu bùng lên.
Ban đầu, nhìn vào thì có cảm giác như thể lượng rượu trong chén này có vẻ không nhiều lắm, nhưng sau khi uống vào trong miệng, dòng rượu đó dường như lan rộng ra trong nháy mắt, hóa thành một dòng rượu giống như nước sông chảy xiết, không ngừng cuộn trào, không ngừng bành trướng trong miệng.
Cảm giác đó khó có thể tả nổi.
Mùi vị cực kỳ thơm ngon, là loại rượu ngon nhất mà Bộ Phương đã từng uống.
Cho dù chỉ là vì mùi vị, cũng xứng đáng với giá tiền một ly trăm vạn.
Bộ Phương mím môi, bởi vì mùi rượu vẫn còn vương vấn trong miệng hắn, khiến hắn cau mày hồi tưởng lại cảm nhận về loại rượu đó.
Cẩu Gia nằm dưới gốc cây Ngộ Đạo, mở đôi mắt chó đang lim dim ra, liếc nhìn Bộ Phương, uống cạn chén rượu, trong mắt chó chợt hiện lên một tia trêu tức.
Khuôn mặt của Bộ Phương trở nên đỏ ửng.
Thoát một cái, chợt đỏ bừng lên.
Hắn há miệng, khẽ thở ra một hơi, khẽ lắc đầu, cảm giác như trời đất đang quay cuồng.
Thảo nào ngay cả cường giả Đại Thánh cũng đều không thể chịu nổi một chén rượu này.
Nồng độ cồn của loại rượu này, quả thực là không tầm thường.
Bộ Phương hít sâu một hơi rồi đứng dậy, cả người đều trở nên mềm oặt...
Cẩu Gia nhìn thấy dáng vẻ đó của Bộ Phương, ngay lập tức nhếch khóe miệng lên như thể đang âm thầm cười nhạo.
Đương nhiên, vào lúc này, Bộ Phương không thể nhìn thấy sự chế giễu của Cẩu Gia.
Vù vù...
Bộ Phương cảm thấy bầu trời quay cuồng, đủ loại hình ảnh hiện ra trước mặt.
Cảnh tượng này làm cho hắn trợn tròn mắt.
Hắn nhìn thấy những tòa nhà chọc trời, thấy dòng xe cộ tấp nập, thấy ngọn lửa đang bập bùng liên tục của những món xào trong bếp...
Hình ảnh quen thuộc này làm cho Bộ Phương hơi có chút giật mình...
Những thứ này dường như đều là hình ảnh kiếp trước lúc còn ở trên địa cầu?
Bộ Phương ngẩn ra một chút.
Hắn dựa vào vách tường và đi lên lầu, một lúc sau mới thực sự leo được lên phòng mình.
Mùi rượu tỏa ra khắp người, nằm vật ở trên giường và ngủ thiếp đi.
...
Ngày hôm sau.
Trời vừa hửng sáng, mặt trời lên cao, ánh nắng chiếu lung linh.
Trước cửa nhà hàng Hoàng Tuyền, một đám người đều trợn mắt ngoác mồm, nhìn cánh cửa đang đóng chặt kia mà đưa mắt nhìn nhau.
Những người ở chỗ này đều là cường giả trong các gia tộc tài phiệt, bọn họ vượt ngàn dặm xa xôi chạy tới từ các thế lực lớn xung quanh.
Bọn họ đều đã chuẩn bị một trăm vạn Minh Tinh xong xuôi, chỉ vì một chén rượu của ngày hôm nay.
Vậy mà, đợi đến lúc mặt trời đã lên đến đỉnh rồi mà cánh cửa của nhà hàng vẫn đóng chặt như cũ.
Đây là đang làm cái trò gì vậy?
- Tại sao vẫn chưa mở cửa thế?
- Không phải đã nói là mỗi ngày nhà hàng mở cửa kinh doanh ba canh giờ sao? Vậy mà đã qua nửa ngày rồi... nếu còn không mở cửa thì trời sẽ tối mất thôi!
- Ông chủ này nói không giữ lời gì sất!
...
Một đám cường giả thế gia tài phiệt đứng trước cửa, xì xà xì xào, châu đầu ghé tai bàn tán không ngớt.
Thế nhưng, không ai có thể hiểu được tình hình.
Bọn họ gõ cửa, nhưng không có phản hồi, rất muốn phá cửa xông vào, nhưng nhớ tới hình như có Ngục Khuyển đang canh giữ bên trong nhà hàng này, vì vậy, đành từ bỏ suy nghĩ xông vào.
Mỗi người đều ngứa ngáy trong lòng.
Chủ yếu là vì bọn họ không thể chờ đợi thêm nữa mà muốn có được rượu ngon kia ngay lập tức.
Rượu ngon có thể làm tăng tu vi của cường giả cấp bậc Đại Thánh, như vậy, đối với đám Tiểu Thánh như bọn họ mà nói, tất nhiên hiệu quả sẽ càng tốt hơn nhiều.
Xếp hàng, chỉ có thể tiếp tục xếp hàng.
Thế nên, mới xuất hiện cảnh tượng thú vị như vậy ở trong Cấm Hồn Thành.
Các gia chủ của những thế gia quý tộc có thanh danh hiển hách trong các tòa thành lớn ở Địa Ngục, từng người đều đang xếp hàng lặng lẽ trước cửa của một nhà hàng nhỏ.
Dân chúng của Cấm Hồn Thành đều cảm thấy vô cùng khó tin khi nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, bọn họ duỗi ra tay ra chỉ trỏ.
Những gia chủ của các thế gia quý tộc đều cảm thấy mặt mình nóng bừng lên trong nháy mắt.
Từ bao giờ mà bọn họ bị người ta vây xem giống như những con thú như vậy chứ?
Thế nhưng vì rượu ngon, bọn họ chỉ có thể nhẫn nhịn.
Một lần chờ này là chờ đến tận nửa đêm.
Mặt trăng lại nhô cao một lần nữa.
Phía trên bầu trời, vầng trăng tròn vằng vặc như một chiếc đĩa đang tỏa ra những tia sáng.
Ánh trăng nhạt nhòa như được phủ thêm một tầng sương bạc, những gia chủ của các thế gia tài phiệt đang xếp hàng, nhàm chán đến mức từng người một đều run run chắp tay ngồi xếp bằng trên mặt đất.
Bọn họ trông mòn con mắt.
- Giải tán đi, giải tán đi... Xem ra hôm nay đóng cửa rồi.
- Lãng phí thời gian cả một ngày của bổn gia chủ...
- Đây là đang làm ra vẻ đấy hả!
...
Đám gia chủ của các thế gia đều hết sức tức giận, nhưng bọn họ cũng không có cách nào khác, chỉ có thể rời đi.
Mà lúc này đây.
Tin tức từ trong nhà hàng cũng truyền đến khắp toàn bộ Địa Ngục với tốc độ chóng mặt.
Bùm bùm bùm!
Sau thời gian một ngày, Đại Thánh Kiếp cũng từ từ kết thúc.
Các cường giả trong cấm địa vẫn luôn chú ý tới tình hình lôi kiếp kia đều thu hồi ánh mắt.
Minh Vương Cung.
Minh Vương Nhĩ Cáp nhếch miệng cười ha hả, cảm nhận được sức mạnh tăng vọt trong cơ thể mình mà cười không ngậm mồm vào được.
Một trăm vạn mua một lần đột phá, hoàn toàn không lỗ!
Những lời của người thiếu niên Bộ Phương vẫn rất có lý, một trăm vạn không mua được thiệt thòi, cũng không mua được sự lừa gạt!
Minh Vương Nhĩ Cáp bỗng chốc cảm thấy vui rạo rực trong lòng.
Hắn lại lục tung Minh Vương Cung lên, lại lấy ra một trăm vạn Minh Tinh, chuẩn bị tiếp tục tìm người thiếu niên Bộ Phương để mua thêm một chén rượu.
Về phần những việc hắn làm và những lời hắn nói trong lúc say rượu, hắn đều quên béng hết một cách có chọn lọc.
Sau khi tỉnh dậy, hắn vẫn còn đang tự hỏi tại sao Que Cay của mình lại không còn.
Phủ đệ Ứng Long.
Ứng Long Ngục Chủ chậm rãi mở mắt ra, những tia sét đang nhảy loạn xạ xung quanh cơ thể của hắn, khí tức cũng đã tăng gấp mấy lần.
Cả người vô cùng kinh hãi.
Gầm!
Một tiếng rồng ngâm vang lên.
Thân thể của Ứng Long đột nhiên giương cao, bay vút lên trời.
Ngay sau đó, hắn biến thành một con Ứng Long khổng lồ che kín cả bầu trời.
Ứng Long cũng có một thân hình uốn lượn giống như Thần Long, nhưng nó có thêm một đôi cánh thịt trên lưng.
Những chiếc vảy trên cơ thể của hắn tỏa ra những tia sáng màu vàng sẫm.
Gầm, tiếng rồng ngâm không ngừng truyền ra, như thể vang vọng khắp toàn bộ Địa Ngục vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận