Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2506: Để Bộ Phương đội nồi? (2)

Notice: Undefined offset: 126
Điền Thu nói ra.
Hạ Thiên và Bộ Phương cũng đáp xuống đất, không gây nên chấn động quá mạnh.
Điền Thu thu chiến thuyền lại, cũng đáp xuống.
Điền Thu đi đằng trước, dựa theo tình báo mà dẫn theo bọn người Bộ Phương đi vào trong rừng sâu.
Linh khí trong rừng rậm vô cùng nồng đậm như có thể ngưng tụ được thành nước. Thậm chí trên một số phiến lá, Bộ Phương có thể thấy được linh khí kết tinh.
Linh khí ở đây còn nồng đậm hơn cả ở thiên địa Điền Viên của hắn.
Trên đường đi, Bộ Phương cũng quan sát thực vật xung quanh. Nhìn thấy một số Linh Quả cũng đưa vào Điền Viên.
Đối với loại chuyện không khác người này thì Điền Thu cũng không nói gì nhiều. Hắn chỉ coi đấy là thói quen của đầu bếp.
Một đường đi, không biết bao lâu trời đã đen lại. Rừng rậm về đêm có đủ loại màu sắc, đủ loại thảm thực vật nở rộ hào quang óng ánh, đẹp không sao tả xiết.
Nhưng dưới vẻ mỹ lệ kia lại ẩn chứa nguy hiểm khủng bố vô cùng.
Không người nào dám buông lỏng, tất cả mọi người đều giữ vững tinh thần. Cho dù là Bộ Phương cũng căng thẳng không ít.
- Nghỉ ngơi tại chỗ, hạ trại ngày mai đi tiếp. Chúng ta đã cách cấm địa không xa, nhưng không nên vội tiếng vào, chuẩn bị trạng thái cho tốt.
Điền Thu nói.
Mọi người không nói gì thêm, trực tiếp ngồi trên mặt đất.
Với những cường giả này thì bọn họ không cần lều vải gì cả. Trực tiếp tìm một khối đá sạch gối đầu.
Chính là thời gian mà Bộ Phương thích nhất. Bộ Phương nhìn mọi người một chút, quay người đi vào trong rừng rậm. Chỉ chốc lát sau tay đã nắm một con Linh Thú. Thuần thục lột da, bắt đầu nấu nướng.
Các loại hương liệu được lôi ra, mùi thơm ngập tràn trong không khí.
Hạ Thiên không biết đã ghé tới bên người Bộ Phương từ lúc nào, nhìn chằm chằm thịt nướng trên đống lửa.
Điền Thu cau mày một cái, nhưng cũng không nói gì thêm. Chỉ nhìn trời, có vẻ ưu sầu.
Món ăn đã được nướng chín. Hạ Thiên không kịp chờ mà bắt đầu ăn ngấu nghiến, không còn chút hình tượng nào.
Bẹp bẹp.
Thịt mềm, dầu nước bắn tung tóe, Hạ Thiên ăn như hổ đói. Đã lâu rồi nàng chưa ăn mỹ vị như vậy. Tuy nàng là Phó Cung Chủ Thần Trù nhưng mức độ trù nghệ của nàng không cao, dù sao nàng cũng không phải là đầu bếp.
Từ khi ăn món ăn của Bộ Phương, nàng đã triệt để bị khuất phục. Có lẽ đây cũng là nguyên nhân nàng lựa chọn dẫn Bộ Phương đi theo.
Mùi thơm phiêu đãng khiến đám người Điền Thu có chút xấu hổ. Bởi vì bụng bọn hắn đã kêu lên ọc ọc.
Nhưng bọn hắn không thân quen với Bộ Phương, không có ý lại gần. Ba huynh đệ kia lạnh mặt, hừ lạnh một tiếng. Bọn hắn nghĩ bọn hắn đã bảo vệ Bán Thần kia, thì bây giờ Bộ Phương phải đưa đồ ăn cho bọn hắn mới đúng…
Đúng là không có mắt nhìn!
Bộ Phương cũng không thèm để ý tới ba huynh đệ kia, nắm lấy miếng thịt ăn quên cả trời đất.
Linh Thú kia giống con con thỏ, vì sống dưới linh khí nồng đậm nên chất thịt rất mềm như đậu hũ, vào miệng là tan. Đặc biệt là chân của nó, vô cùng ngon.
Bộ Phương và Hạ Thiên ăn rất đắc ý. Một cái lại một cái xương rơi trên mặt đất.
Ba huynh đệ kia tức giận nhưng cũng không nói gì thêm. Dù sao thì vẫn có Hạ Thiên ở đó. Nếu chỉ có một mình Bộ Phương thì nói không chừng bọn hắn đã tung một chưởng lâu rồi.
Chỉ là một Bán Thần, bọn họ đã giết không biết bao nhiêu.
Đột nhiên, một tiếng sột soạt vang lên, đám người Điền Thu nhíu màu đứng thẳng.
- Có Hung Thú đột kích!
Điền Thu quát lớn. Ngay sau đó khí tức phun trào.
Bành!
Tiếng nổ phát ra.
Một thân ảnh màu đen nhất thời bay đến với tốc độ cực nhanh!
- Là Hạ Đẳng Huyết Thú Vương!
Điền Thu chợt quát một tiếng. Ngay sau đó khí tức toàn thân phun trào lên.
Một quyền đánh vào hư không.
Uỳnh!
Pháp Tắc chi lực đáng sợ quanh quẩn. Một quyền của hắn rơi trên thân Huyết Thú, khiến cho nó bắn ngược ra, gãy vài cây to ở phía sau!
Uỳnh.
Ba huynh đệ kia cũng bạo khởi trong nháy mắt. Bọn họ lạnh lùng nhìn chằm chằm Bộ Phương.
- Thứ đáng chết! Thu hút sự chú ý của Huyết Thú, làm bại lộ hành tung của chúng ta, loại người như ngươi không có tư cách ở trong đội!
Ba huynh đệ kia lạnh lùng liếc nhìn Bộ Phương.
Hạ Thiên đứng lên, dung nhan tuyệt mỹ nổi lên sát ý!
Trách Bộ Phương? Nực cười, mùi thơm của thức ăn sẽ không dụ Huyết Thú này tới, nhiều lắm chỉ gây sự chú ý của một số Linh Thú bình thường thôi.
Đỉnh cấp Huyết Thú Vương đều có ý chí, chỉ có đồ vật có quan hệ với Thiên Thần mới gây được sự chú ý của chúng.
Ba huynh đệ này đúng là không phân biệt được trắng đen đã định đồi nồi lên đầu Bộ Phương. Đúng là quá đáng.
Điền Thu một bên đánh Huyết Thú, không nói gì thêm
- Xem ra không còn thời gian nghỉ ngơi, tiếp tục đi vào cấm địa trong đêm nay… Ta cảm thấy có nhiều Huyết Thú đang tới.
Điền Thu liếc nhìn Bộ Phương một cái, ý vị thâm trường.
- Đây là lần đầu tiên, nếu còn gây thêm mâu thuẫn trong đội, ta sẽ giết người. Nhớ kỹ, ngươi chỉ là Bán Thần, nếu không nể mặt Hạ Thiên, ngươi tính là cái gì.
Điền Thu nói, vô cùng nghiêm khắc.
Ba huynh đệ kia cười lạnh, nhìn Bộ Phương.
Hạ Thiên nhíu mày, Bộ Phương phun miếng xương trong miệng ra, khóe miệng nhếch lên.
- Đúng là đội nồi rất thuần thục. Bộ Phương ta không dễ nhận oan đâu.
Bộ Phương thản nhiên nói. Sau đó liếc nhìn Hạ Thiên rồi đi về phía rừng sâu.
Khiến Bộ Phương hắn đội nồi… là muốn trả cái giá đắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận