Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1335: Minh Vương Nhĩ Ha bất đắc dĩ (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Chính là bởi vì cái tửu lâu này của ngươi cho nên Ma Chủ tối cường mới bỏ qua cho việc chinh phục toàn bộ Tiềm Long Đại Lục đúng không?
Ma Nhãn Ma Chủ nhìn thấy Bộ Phương đứng ở cửa tửu lâu, khóe miệng nứt ra, lộ ra nụ cười rét lạnh như băng.
Nụ cười kia chứa đầy hàn ý khiến cho tâm thần người ta sợ run.
Đối với tửu lâu này, thật ra Ma Nhãn cũng không xa lạ, lúc trước một tia ý niệm của hắn ta bám vào trên người Tử Tôn, đã từng biết đến cái tửu lâu này.
Chẳng qua sau khi một tia ý niệm kia của hắn ta bị Ma Chủ tối cường hoàn toàn xé nát, những tin tức liên quan tới tửu lâu này cũng hoàn toàn biến mất.
Bây giờ, Ma Nhãn Ma Chủ lại một lần nữa nhìn thấy cái tửu lâu này.
Từ mặt ngoài nhìn vào, cũng không có chỗ nào thần kỳ, Ma Nhãn Ma Chủ cũng không biết vì sao Ma Chủ tối cường lại chọn lùi bước.
Bộ Phương thản nhiên liếc mắt nhìn Ma Nhãn Ma Chủ một chút, tên ba mắt này… rất quen thì phải.
Lúc trước cũng có cường giả của tộc Ma Nhãn tiến công Thao Thiết Cốc, nhưng lần đó cái tên bốn mắt kia hình như chết rất thảm.
Đương nhiên… khí tức của tên bốn mắt kia yếu hơn cái gã trước mắt này rất nhiều.
Mới sáng sớm, một người xếp hàng cũng không có, thế mà lại có một gã ba mắt tới đây chờ, xem ra chính là do khí tức của tên ba mắt này quá cường đại, dọa khách hàng của hắn sợ bỏ chạy mất.
Cho nên, ánh mắt Bộ Phương nhìn tới gã ba mắt này không được tốt cho lắm.
Đối phương khí thế to lớn, vừa mở miệng đã dùng giọng điệu chất vấn.
Bộ Phương khẽ vuốt đầu tóc của chính mình, mặt không đổi sắc lườm đối phương một cái. Hắn cũng lười trả lời vấn đề của đối phương, quay người định đi vào trong tửu lâu.
Ầm!
Bỗng nhiên, tiếng nổ kịch liệt vang vọng phát ra.
Bộ Phương hơi sửng sốt, quay đầu lại nhìn bốn phía xung quanh.
Xung quanh có khí tức khủng bố ngút trời, cường độ của từng đạo khí tức đều không yếu hơn tên Ma Nhãn Ma Chủ trước mắt này. Ma Nhãn Ma Chủ thản nhiên nói:
- Bây giờ ngươi đã rõ ràng chưa… Ma Chủ tối cường bỏ qua cho các ngươi không có nghĩa là những Ma Chủ còn lại của chúng ta cũng bỏ qua cho các ngươi.
Con mắt dựng thẳng trên trán của hắn ta chuyển động, đột nhiên mở lớn, quay một vòng tròn, bên trong phát ra ánh sáng chói mắt.
Đại chiến bùng nổ ở khắp nơi trong Thao Thiết Cốc.
Trên hồ Lạc Nhật, Ma Oa Ma Chủ và Khai Dương Thánh Chủ đang đại chiến, nước hồ không ngừng bị đánh tách ra, sóng nước dâng lên tận trời.
Khai Dương Thánh Chủ đi theo đường lối Chí Cương Chí Dương, mỗi một quyền đều giống như liệt nhật, liệt nhật sáng chói!
Nhưng mà, thực lực của Ma Oa Ma Chủ kia thật sự quá mạnh mẽ, mỗi một lần thúc giục ý niệm đều dẫn tới thủy long trùng sát, đánh cho Khai Dương Thánh Chủ liên tiếp bại lui.
- Ái chà! Quá yếu!
Ma Oa Ma Chủ cười to.
Trên vòm trời, bóng đen che khuất bầu trời, Ma Ưng Ma Chủ giương cánh, lập tức có gió xoáy hắc ám càn quét, khiến cho mặt đất cát bay gió chạy, không khí vỡ nát!
Dáng người Diêu Quang Thánh Chủ chập chờn, đánh ra từng dãi lụa trắng, thế nhưng dưới móng vuốt sắc bén của chim ưng toàn bộ đều bị xé rách!
Chiến đấu ở các nơi đã bắt đầu tiến vào khủng hoảng, đám cường giả ma chủ đang toàn diện nghiền ép thánh chủ.
Ma Nhãn Ma Chủ nghiền ngẫm nhìn Bộ Phương.
Cái tửu lâu này là trụ chống của Thao Thiết Cốc, hắn ta thật đúng là không tin, dưới tình huống nguy hiểm như vậy mà còn có thể thờ ơ cho được.
Nhưng mà, hắn ta đã sai lầm rồi.
Bộ Phương thật sự là thờ ơ, mặc dù chiến đấu ở bốn phía có hơi kinh dị một chút, có điều hắn cũng không quá để ý, chỉ liếc nhìn Ma Nhãn Ma Chủ một chút, lập tức quay người tiến vào trong tửu lâu.
Ma Nhãn Ma Chủ cảm giác bản thân gã lại một lần nữa không được đếm xỉa tới, sắc mặt hơi cứng đờ, sau đó tức giận ngút trời.
Hắn ta nhớ lại gương mặt co quắp kia của Bộ Phương, Ma Nhãn Ma Chủ cảm giác dường như hắn ta đã bị châm biếm không thương tiếc.
Hắn ta hít sâu một hơi, trước Ma Nhãn có năng lượng máu màu đen hội tụ lại thành hình cầu.
Ma Nhãn định dùng một chiêu phá hủy cái tửu lâu này, hoàn toàn xé nát trụ cột của Thao Thiết Cốc, xé nát ý niệm trong lòng lũ sâu kiến Tiềm Long Đại Lục này.
Đột nhiên, động tác của hắn ta khựng lại.
Bởi vì hắn ta phát hiện Bộ Phương vốn đã bước vào phòng lại đi tới.
- Quả nhiên… muốn đến cầu xin tha thứ sao?
Cặp mắt Ma Nhãn Ma Chủ nheo lại, cười lạnh một tiếng.
- Đáng tiếc đã muộn…
Cầu xin tha thứ gì chứ? Bộ Phương thản nhiên nhìn thoáng qua Ma Nhãn Ma Chủ, hắn cũng không rõ đối phương đang nói cái gì.
Phía trên vòm trời, một cái bóng đen thật lớn đột nhiên xuất hiện. Rất nhanh có tiếng gào thét hạ xuống.
Ma Nhãn Ma Chủ sững sờ.
Thân hình hắn ta thuấn di xuất hiện ở nơi xa, mà vị trí ban đầu nơi hắn ta đứng đã bị một con quái vật khổng lồ nện trúng, cả mặt đất đều rung lên.
- Hả? Đây là… rồng con sao?
Ma Nhãn Ma Chủ nhìn thấy con quái vật to lớn này, ánh mắt co rút lại.
Hắn ta đương nhiên đặc biệt quen thuộc với rồng con, dù sao cách để cho rồng con xách theo hạt giống cây Man Ma La tiến vào Tiềm Long Đại Lục chính là do hắn ta nghĩ ra.
Nhưng hắn không hiểu, vì sao lại có một con rồng con từ trên trời giáng xuống đây?
- Thiếu niên Bộ Phương… Bổn vương trăm cay nghìn đắng lại tìm được một con rồng con nữa này! Có thể đổi mấy thanh que cay được không? Que cay mà bổn vương để dành đã dùng hết rồi!
Trên thân rồng con có một bóng người chui ra, nhảy xuống, đáp ở trên mặt đất.
Ma Nhãn Ma Chủ nhìn thấy bóng người tiêu sái kia, lập tức hơi sửng sốt.
Dáng người kia rất quen, hình như hắn ta đã từng gặp qua ở nơi nào rồi… nhưng mà sao lại không nhớ ra nhỉ?
Minh Vương Nhĩ Ha quay đầu nhìn thoáng qua Ma Nhãn Ma Chủ đang bắt đầu cảnh giác ở đằng sau, cười nói:
- Ôi chao, vậy ra đang có khách tới à?
Bộ Phương chắp tay, bước ra ngoài tửu lâu, đi tới trước con rồng con khổng lồ kia, đi xung quanh một vòng, thỉnh thoảng còn đưa tay ra vỗ vỗ. Hắn sờ soạng hết một vòng, sau đó mới lên tiếng nói:
- Không tệ, chất thịt rất tốt, làm rồng con nướng hẳn là rất thơm, ừm… vóc dáng không tệ, mấy con rồng con cái kia chắc là sẽ thích.
Ma Nhãn Ma Chủ nghe xong lời này, vẻ mặt dại ra.
Chất thịt tốt… vóc dáng tốt…
Tên này rốt cuộc đang nghĩ gì vậy?
Chẳng lẽ hắn định ăn con rồng con này?
- Làm càn! Rồng con chính là sinh linh Minh Khư, sao có thể là thức ăn của nhân loại hèn mọn như ngươi được!
Ma Nhãn Ma Chủ giận dữ, lớn tiếng quát lên.
Khí thế của hắn ta dâng lên, quanh thân bắt đầu có minh khí hiện lên.
- Càn rỡ!
Đột nhiên, Minh Vương Nhĩ Ha trừng mắt quát lớn một tiếng, khiến cho khí thế toàn thân Ma Nhãn Ma Chủ lập tức bốc hơi đi mất.
Ma Nhãn Ma Chủ ngây ngốc nhìn Minh Vương Nhĩ Ha, không biết vì sao đối phương lại quát lớn.
Đối với Minh Vương Nhĩ Ha, Ma Nhãn Ma Chủ luôn có một loại cảm giác bất an quen thuộc.
- Chẳng lẽ bổn vương dùng một con rồng con đi đổi mấy thanh que cay cũng không được hay sao? Hơn nữa, từ lúc nào ngươi lại đám thay mặt cho sinh linh Minh Khư phát ngôn vậy?
Minh Vương Nhĩ Ha dùng một tay che đi nửa bên mặt của mình, mở miệng nói.
Ma Nhãn Ma Chủ bị lời này làm cho khựng lại… kém chút nữa đã bị nghẹn khuất chảy máu.
Càn rỡ hả?
Càn rỡ em gái ngươi ấy!
Ma Nhãn Ma Chủ giận đến phát điên, không cho ngươi ăn rồng con thì là càn rỡ à?
Hắn ta chính là Ma Chủ Khư Ngục, là cường giả đứng đầu trong Khư Ngục, vì sao lại không thể thay mặt Minh khư phát ngôn đây?
Bộ Phương khẽ lắc đầu, vỗ tay, vỗ vào trên người con rồng con khổng lồ kia, ngay lập tức, con rồng con này đã bị hắn thu vào trong Điền Viên Thiên Địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận