Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2133: Đại Thánh ám sát! (1)

Ngay cả khi Chân Long bỏ mạng, cũng có long uy vô thượng.
Mặc dù nó là một bộ xương rồng đến từ kỷ nguyên trước, nhưng cũng coi như là một lão ngoan đồng, thế nhưng long uy toát ra vẫn giống như muốn hủy diệt trời đất vậy.
Cả bầu trời đều biến thành một biển trắng xóa.
Hoàng Tuyền Đại Thánh hít sâu một hơi, đưa tay lên và búng ngón tay một cái.
Ngay sau đó, nước sông Hoàng Tuyền đổ ập tới một cách nhanh chóng, không ngừng đọng lại trước người hắn, chẳng mấy chốc đã hóa thành một rồng nước màu đỏ thẫm như máu, Thủy Long lao vào đánh nhau với luồng hơi thở của rồng kia.
Tiếng xùy xùy lập tức vang lên bên tai.
Nước sông Hoàng Tuyền đỏ thẫm như máu bị bốc hơi, hơi nước bốc lên nghi ngút tràn ngập trong không khí khiến cho toàn bộ tàn tích của Cấm Hồn Thành đều chìm trong một mảnh mù sương.
- Tiểu bằng hữu Bộ Phương, bổn thánh đi một chốc rồi sẽ quay lại, tạm thời giúp bổn thánh bảo quản vò rượu này một lát nhé.
Hoàng Tuyền Đại Thánh dặn dò.
Còn chưa đợi Bộ Phương định thần lại, một chiếc bình sứ màu xanh ngọc đã lao như bay vào trong tay của Bộ Phương, được hắn bắt lấy.
Bộ Phương chộp lấy bình sứ màu xanh ngọc chỉ to bằng nắm đấm kia.
Sau đó, tiếng cười sảng khoái tùy ý của Hoàng Tuyền Đại Thánh vang vọng bên tai.
- Vạn năm rồi ta chưa được hoạt động gân cốt, ngày hôm nay bổn thánh sẽ chơi đùa với bộ xương khô nhà ngươi một chút!
Tiếng hô thật dài vang lên.
Hoàng Tuyền Đại Thánh giẫm trên nước sông Hoàng Tuyền đỏ thẫm như máu mà phóng lên trời.
Ngón trỏ và ngón cái bóp cong chụm lại với nhau.
Sau đó, đặt vào trong miệng rồi huýt lên một tiếng.
Âm thanh vang vọng khắp toàn bộ bầu trời.
Ngay sau đó, thung lũng Hoàng Tuyền.
Gầm! ! !
Một tiếng rồng ngâm đột nhiên vang lên làm rung chuyển cả đất trời! !
Rầm rầm rầm!
Dường như mặt cũng đang rung lắc dữ dội... những dao động kinh hoàng làm dấy lên những đợt sóng kinh thiên động địa.
Dực Nhân Vũ Lạc mở to mắt ra nhìn mặt đất sụp đổ ở sau lưng.
Một con Chúc Long đỏ thẫm như máu khẽ vung vẩy đôi cánh, bay thật nhanh từ dưới thung lũng lên, cái miệng khổng lồ mở ra, để lộ hàm răng sắc nhọn.
Uy áp đáng sợ lan ra, khiến cho đôi cánh trên lưng của Vũ Lạc lắc lư nghiêng ngả.
Huyết Chúc Long khổng lồ bay vút lên trời, bất ngờ bay tới Cấm Hồn Thành ở phía đằng xa.
Chỗ ấy, một con Cốt Long trắng đục to lớn đang gầm thét vang vọng khắp trời.
Huyết Chúc Long chạy như bay tới.
Thân thể khổng lồ che khuất cả bầu trời!
- Ngươi có Cốt Long, ta cũng có Huyết Chúc Long! Để ta nhìn xem bộ xương rồng Chân Long này của ngươi có thể đỡ nổi một cú đánh của Huyết Chúc Long của ta hay không!
Hoàng Tuyền Đại Thánh phá lên cười một cách vui sướng.
Huyết Chúc Long lập tức gầm thét, lao vùn vụt tới, khí tức của rồng đỏ thẫm như máu tản ra từ trong mồm.
Đánh ầm một tiếng tới, đè con Cốt Long to lớn xuống trên mặt đất.
Vuốt rồng lập tức nện xuống.
Trận chiến giữa Cốt Long và Chúc Long, ngay lập tức thu hút sự chú ý của hàng ngàn cường giả.
Cốt Long của Chân Long và Huyết Chúc Long đều là Đại Thánh Cảnh. Trận chiến này đã gây ra động tĩnh rất lớn, mặt đất dường như đều phải sụp đổ xuống!
Vô cùng rung động.
- Muốn chết hả.
Miệng của bộ Khô Lâu màu vàng khẽ mấp máy, giọng nói huyền bí lập tức khuếch tán ra.
Ngay sau đó, mặt đất đột nhiên vỡ vụn.
Bộ Khô Lâu màu vàng nổ tung lên trời giống như một viên đạn thần công bằng vàng, đánh về phía Hoàng Tuyền Đại Thánh ở trên vòm trời.
Ầm! !
Một nắm đấm của Khô Lâu làm rung chuyển cả đất trời.
Một quyền này như thể muốn đánh tan cả màn trời nổi lên sóng cả!
- Bộ xương khô kia! Ta và ngươi cũng vào chiến trường tinh không đại chiến một trận đi! Đánh một trận thật sảng khoái, để bổn thánh xem một chút, những người sống sót của kỷ nguyên trước mạnh mẽ như thế nào!
Hoàng Tuyền Đại Thánh thét lên.
Nước sông Hoàng Tuyền đỏ thẫm như máu bất ngờ dâng lên, quấn lấy thân hình của Hoàng Tuyền Đại Thánh và xông vào trong tinh không.
Bộ Khô Lâu màu vàng không nói hai lời mà giẫm vào hư không, khung xương màu vàng tỏa ra những tia sáng rực rỡ tựa như ngọn lửa đang rực cháy, theo thân ảnh của Hoàng Tuyền Đại Thánh.
Về phần Cốt Long của Chân Long và Huyết Chúc Long cũng xông vào hư không giống như vậy.
Trong tinh không, lại có thêm ba vị Đại Thánh nữa đang chiến đấu!
Hơi nước mù mịt chìm trong đống đổ nát của Cấm Hồn Thành bao trùm lên toàn bộ nhà hàng Hoàng Tuyền.
Bộ Phương đứng ở cửa ra vào, suy nghĩ miên man.
Tiểu U ôm Tiểu Hồ đứng bên cạnh Bộ Phương và không nói gì.
Cuộc đại chiến xảy ra quá đột ngột.
Tuy nhiên, lại có vẻ như đã được chuẩn bị từ trước.
Việc các vùng cấm địa ra tay, dường như đã được lão giả Kiếm Ma sắp đặt.
Minh Vương Nhĩ Cáp ló đầu ra từ trong nhà hàng, liếc nhìn Bộ Phương đang trầm tư, lập tức nhếch miệng lên cười.
- Không cần lo đâu, nếu như ba vị lão tổ trong Minh Ngục Cửu Tộc ra tay cùng lúc, có thể còn gây ra một số phiền phức cho tên chó ghẻ kia, chẳng qua chỉ là một tên lão tổ Kiếm Ma mà thôi, lão chó ghẻ kia sẽ không sợ đâu.
Minh Vương Nhĩ Cáp an ủi.
Bộ Phương ngẩng đầu lên nhìn hắn một cái, nhưng lại không nói gì.
Tạch tạch tạch.
Đống phế tích ở xung quanh nhà hàng bỗng xáo trộn lên.
Từng bộ xương trắng phau chui ra từ trong lòng đất.
Từng ngọn lửa đang bừng cháy trong đôi mắt của những bộ xương đấy, sau đó, tất cả cùng lao về phía nhà hàng Hoàng Tuyền.
Minh Vương Nhĩ Cáp liếc nhìn những bộ xương khô rải rác khắp nơi ở bên ngoài kia, hai mắt bất chợt sáng rực lên...
- Người thiếu niên Bộ Phương, mười thanh Que Cay, bản vương sẽ giúp ngươi dọn dọn dẹp những thứ rác rưởi này.
Minh Vương Nhĩ Cáp toét miệng nói, để lộ ra hàm răng trắng noãn.
Cuối cùng lại có việc để kiếm chác Que Cay rồi.
Kể từ khi hắn thốt ra một câu Bộ Phương thối tha khỏi miệng vào ngày hôm đó, cho đến tận bây giờ, Minh Vương Nhĩ Cáp vẫn chưa được nhìn thấy bóng dáng của một thanh Que Cay nào cả.
Điều này làm cho hắn cảm thấy rất thèm thuồng.
Bây giờ, trong mắt hắn, những bộ xương trắng muốt trải đầy trên mặt đất này dường như đã biến thành từng thanh Que Cay đang di chuyển.
- Tên thối tha ta đây, không có Que Cay.
Bộ Phương hồi hồn lại từ trong suy tư, lườm Minh Vương Nhĩ Cáp một cái rồi nói với vẻ lạnh nhạt.
Vù vù vù...
Ngay lập tức, Tiểu Bạch đi ra từ trong nhà hàng.
Xì xì xì...
Một cái hố đen sâu hoắm đang xoáy tròn trên phần bụng của Tiểu Bạch, một thanh chiến đao bằng sấm sét chợt nổi lên ở bên trong đó.
Phía trên chiến đao bằng sấm sét dường như có một con rồng sấm sét đang vùng vẫy điên cuồng, trông vô cùng đáng sợ!
- Tiểu Bạch cũng có thể giải quyết những bộ xương này, hơn nữa... lại không cần Que Cay.
Bộ Phương nói một cách nghiêm túc.
Lỗ mũi của Minh Vương Nhĩ Cáp nở ra, liếc nhìn Tiểu Bạch với đôi mắt máy móc chớp nháy không ngừng, lại nhìn sang Bộ Phương với vẻ mặt không chút biểu cảm.
Hắn lập tức cười với vẻ mặt tràn đầy lúng túng.
- Năm thanh! Năm thanh Que Cay được chứ? Đây là giá thấp nhất rồi đấy!
Minh Vương Nhĩ Cáp nghiến răng, nước mắt lưng tròng mà mặc cả.
Khóe miệng của Bộ Phương cũng không khỏi co giật khi nhìn thấy dáng vẻ như vậy của hắn, nói một cách hờ hững.
- Được rồi.
Những lời này vừa thốt ra, Minh Vương Nhĩ Cáp lao nhanh ra ngoài như thể sợ Bộ Phương đổi ý.
Một thanh Minh Vương Kích vung ra một cách mạnh mẽ!
Bùm bùm!
Dưới sự bắn phá của Minh Vương Kích, một bộ xương khô ngay lập tức vỡ vụn và biến thành những mảnh xương rải rác, vương vãi khắp mặt đất.
Quỷ Hỏa gầm thét.
Kỵ binh Khô Lâu cưỡi trên lưng của những con ngựa bằng xương cốt đánh tới một cách chớp nhoáng.
Mà Minh Vương Nhĩ Cáp lại không hề sợ một chút nào, trường kích quét qua, trong chớp mắt, lần lượt đánh tan một đám Khô Lâu thành mảnh vụn!
Minh Vương Nhĩ Cáp nhảy vào trong đống Khô Lâu giống như một tên hung thần, như thể đi vào chỗ không người vậy.
Một Đại Thánh Nhị Chuyển như hắn, nếu muốn giết chết đám Khô Lâu này, quả thực dễ như trở bàn tay vậy.
- Que Cay!
Bạn cần đăng nhập để bình luận