Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1045: Bộ Phương bất bại sắp kết thúc rồi sao? (1)

Nhóm dịch: Thiên Thượng Nhân Gian
Phụ trách: Vô Tà Team
Ánh mắt Bộ Phương sắc bén bất thường, quay đầu nhìn sang nhìn thấy thứ cuộn cuộn trên đầu Tiểu Bạch.
Tiểu Tôm là tôm tích vàng, có tác dụng vô cùng phi thường, nếu như có thể sử dụng tốt sẽ có giúp đỡ lớn đối với nguyên liệu nấu ăn.
Bong bóng phun ra từ miệng Tiểu Tôm nổ tung, con mắt mở ra xoay tròn, nghi hoặc liếc nhìn bốn phía một cái.
Tiểu Bạch cũng gãi gãi đầu có chút nghi hoặc nhìn ánh mắt của Bộ Phương.
Bộ Phương chắp lấy tay, khóe miệng hơi kéo một cái, tâm tình có chút vui vẻ.
Sau đó hắn cũng không để ý đến ánh mắt nghi hoặc của Tiểu Bạch và Tiểu Tôm, bắt đầu luyện tập nấu nướng.

Thánh Địa Thiên Tuyển.
Trong mật thất của một phủ.
Tut chậm rãi mở mắt ra, trong mắt lộ ra vẻ không cam lòng, lỗ mũi hắn có linh khí phun ra nồng nặc như rồng lớn.
Rồng lớn dữ tợn vung vẩy, rồi nhanh chóng tiêu tán trong không khí.
Tut hé miệng, có trọc khí lan tràn, thân thể hắn cũng giống như được bao phủ bên trong một màn sương mù khiến cho hắn có chút mơ hồ, năng lượng khủng bố lan tràn ra.
- Đáng chết… thế mà thất bại! Truyền thừa Thao Thiết Cốc không đạt được! Tâm tt vẫn không có được!
Tut phẫn nộ, bây giờ là thời khắc mấu chốt để đột phá, vốn dĩ đã không còn thừa tinh lực để một lần nữa đi cướp đoạt tâm tt về.
Hắn điều động phân thân đến đó, chính là vì nếu sau khi có thể đạt được trái tim tt thì lập tức thu hồi, có thể trợ giúp đột phá.
Đáng tiếc… vạn sự như ý đã bàn tính đã đóng băng.
- Đã như vậy… cũng chỉ có thể cưỡng ép đột phá thôi! Nhưng mà… đợi bổn Tôn đột phá xong, những người đã cản trở bổn Tôn đều phải chết!
Trong mắt tut đầy sát khí hiện ra.
Sau đó, mật thất lại chìm vào yên tĩnh.

Yến Vũ trở lại bên trong trụ sở của mình, hắn gấp gáp cắn chặt hàm răng, trong mắt tràn đầy vẻ không cam lòng.
Dựa vào cái gì mà truyền thừa Thao Thiết Cốc thuộc về tiểu nha đầu kia. Rõ ràng người đứng đầu bảng thiết bia trù của Thao Thiết Cốc là hắn! Hắn mới là người thích hợp nhất thu hoạch được truyền thừa!
Yến Vũ siết chặt quả đấm, hung hăng nện một quyền lên vách tường, vách tường đều vỡ nát rơi xuống đất.
Sau đó hắn hít sâu một hơi, để cho mình tỉnh táo lại.
Hắn biết bây giờ không phải lúc oán than, ngày mai còn phải trù đấu, đó mới là điều quan trọng nhất.
Thân phận của hắn đã bị bại lộ rồi, vậy mà Sở Trường Sinh lại lưu lại cho hắn một mạng cũng là vì trù đấu ngày mai.
Tuy Yến Vũ vô cùng phẫn nộ với Sở Trường Sinh nhưng hắn không thể không thừa nhận, Sở Trường Sinh là người nói lời giữ lời.
Hắn đã đồng ý trù đấu ngày mai, chỉ cần Yến Vũ thắng lợi sẽ để cho Yến Vũ rời khỏi Thao Thiết Cốc an toàn thì tuyệt đối sẽ không nuốt lời. Hiện tại việc hắn cần làm là chắc chắn ngày mai phải thắng lợi.
Đôi mắt Yến Vũ lấp lóe, sợi tóc rủ xuống, che lại nửa bên mặt của hắn làm cả người hắn đầy vẻ hung ác nham hiểm.
Sau đó hắn mở rộng bước chân, đến giữa khắp ngõ ngách.
Trụ sở của hắn cải biến nhiều năm ở Thao Thiết Cốc như vậy, bên trong có nhiều mật thất, những mật thất này là nơi để hắn cất giữ những nguyên liệu nấu ăn trân quý.
Mật thất vừa mở ra, có hơi lạnh quét ngang qua, mà hơi lạnh này thấu xương lan tràn lên đến tận người, làm cho người ta không nhịn được mà rùng mình.
Yến Vũ cất bước bước vào trong mật thất.
Nhẹ nhàng a ra một hơi, trong miệng phun ra khí, hóa thành hạt băng, rơi xuống đất phát ra âm thanh vang dội từng hạt lớn nhỏ rơi trên đĩa ngọc.
Tay Yến Vũ rung rung một cái, có một đám lửa bùng lên từ trong tay hắn.
Trong nháy mắt ánh lửa đã chiếu sáng cả mật thất, trong mật thất này thế mà tràn đầy băng khối, những khối băng này tản ra hàn khí, vô cùng rét lạnh.
Ngọn lửa mang ánh sáng chiếu rọi bên trong những khối băng kia, giống như thủy tinh bắn ra, những ánh sáng mê hoặc mắt người.
Mặt mũi Yến Vũ tràn đầy hưởng thụ nhìn một màn này, khóe miệng nhếch lên, lộ ra nụ cười say mê.
Chỗ này đều là thứ hắn vô cùng trân quý, những nguyên liệu nấu ăn hắn thu thập được đều giấu ở chỗ này.
Bên trong những khối băng chính là những nguyên liệu nấu ăn.
Trong tay Yến Vũ hiện lên một thanh thái đao, thanh thái đao này dường như có hai màu, một mặt tản ra ánh sáng lưỡi dao, mặt còn lại cực kỳ tối tăm, dường như ngay cả ánh sáng cũng phải hấp thụ.
Đây chính là thanh Danh Đao mà Yến Vũ nắm giữ, Ảnh Trảm Đao.
Đan tay nắm lấy đao, bỗng nhiên đâm vào trên khối băng, ánh sáng lóe lên chém ra một lỗ hổng. Chân khí tràn vào bên trong Ảnh Trảm Đao, ngay sau đó bỗng nhiên dùng lực.
Vết nứt trên tường ngày càng thêm dày đặc, rất nhanh lít nha lít nhít dày đặc.
Xoẹt một tiếng.
Ảnh Trảm Đao đã cắt chém trên tường băng tạo nên một lỗ hổng thông suốt lớn.
Một đóa sen trắng giống như pha lê hiện liên, thanh tú động lòng người lơ lửng ở bên trong hầm băng. Từng luồng khí lạnh tản ra quấn quanh đóa sen trắng kia.
- Thu thập nhiều năm như vậy, chỉ tìm được một đoá Tuyết Liên tám cánh, có cái này xem như nguyên liệu nấu ăn… ta cũng không tin tên tiểu tử kia có thể thắng được ta!
Nhìn thấy hàn khí chậm rãi tản ra quanh đóa Tuyết Liên, trong đôi mắt Yến Vũ tràn đầy sự hưng phấn, còn có vài phần tự tin không nói rõ!
Trù đầu ngày mai, hắn tất thắng!
Hôm sau, khí trời sáng sủa.
Ánh nắng tươi tắn mà sáng chói, từ trên trời tỏa xuống, chiếu xuống đất có chút dịu dàng thoải mái dễ chịu.
Trong Thao Thiết Cốc vẫn rất bận rộn, tất cả mọi người đều đang nỗ lực để khôi phục Thao Thiết Cốc.
Thế nhưng ngoài việc sửa chữa Thao Thiết Cốc thì hôm này còn có một đại sự…
Chính là trù đấu ban đầu chưa kết thúc bây giờ đang kéo dài. Hôm nay địa điểm của trù đấu là tại Diên Vương Quán, cũng chính là chỗ của người đã bại trận Diên Vương Quán của u Dương Trầm Phong.
Rất nhiều người sáng sớm đã tới Diện Vương Quán, chuẩn bị chiếm một vị trí tốt.
Lầu hai của Diện Vương Quán, đã sớm bố trí hai cái bếp lò…
Cái bếp lò này làm từ đồng xanh, vô cùng hoa lệ, trên đó điêu khắc từng đường vân tinh xảo.
Hiển nhiên, u Dương Trầm Phong đã vì lần trù đấu này chuẩn bị vô cùng cẩn thận, thế mà lại dùng bếp lò kia.
Nhưng lấy ra cũng là bình thường, dù sao lần trù đấu này cũng không phải là hai người bình thường đấu nhau.
Một vị là người đứng nhất bảng thiết bia trù của Thao Thiết Cốc, mặc kệ có trình độ hay không, là hàng thật giá thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận