Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2902: Thành Hư Vô! (2)

Notice: Undefined offset: 112
Cả hai rời ra khỏi Cung Thiên Thần Không Gian. Cẩu Gia cũng không tiếp tục khuyên nữa. Hắn biết Thành Hư Vô là nơi như thế nào, nhưng sự quyết tâm của Bộ Phương hắn cũng đã nhìn rõ, khuyên cũng vô dụng.
- Ngươi đã muốn đi, thì những Thiên Thần Luân Hồi, Thượng Cổ Thiên Thần, và Thần Vương Thần Hoàng làm không ít chuyện ác cũng để ngươi dẫn qua đó lưu đày đi…
Cẩu Gia ngẫm nghĩ, giao nhiệm vụ cho Bộ Phương.
Bộ Phương liếc xéo Cẩu Gia một chút, cái con chó mập này thế mà lại còn sai hắn. Nhưng Bộ Phương cũng không từ chối, vừa hay hắn có một cái cớ tới Thành Hư Vô.
Trong quán ăn, Bộ Phương gọi Tiểu Bạch, Tiểu Hồ, Tiểu Tôm tới. Trước khi hắn tới Thành Hư Vô muốn gọi tất cả lên.
Tiểu Hồ có viên Hồn Ma, thực lực không yếu. Về phần Tiểu Tôm, thuần là một linh vật.
Tin tức Bộ Phương chuẩn bị rời đi nhanh chóng lan truyền khắp Vũ Trụ Hỗn Độn.
Minh Vương Nhĩ Cáp muốn ăn Lạt Điều, hấp tấp chạy tới tỏ vẻ buồn bã nhưng sau cùng vẫn muốn Bộ Phương để lại cho hắn chút Lạt Điều.
Bộ Phương cũng không từ chối.
Minh Vương Nhĩ Cáp muốn đi cùng Bộ Phương, nhưng lại bị Bộ Phương từ chối. Dù sao bây giờ Nhĩ Cáp cũng là Thiên Thần Sinh Mệnh, cần quản lý Vũ Trụ Hỗn Độn.
Bộ Phương cáo biệt nhóm khách quen, sau đó bắt đầu chuẩn bị lên đường.
Pháp Tắc Không Gian di chuyển, nhanh chóng biến thành một cái trận pháp tiến về Thành Hư Vô. Có trận pháp của Thiên Thần Không Gian nên việc tạo ra một trận pháp di chuyển vô cùng dễ dàng đối với Bộ Phương.
Rầm rầm.
Tiếng xích va chạm vào nhau vang vọng, một đám người đi lưu đày bị Cẩu Gia dẫn tới.
Ánh mắt những người kia đều sáng chói, khi biết được mình chuẩn bị bị lưu đày tới Thành Hư Vô thì mới tỏ ra tuyệt vọng. Dù sao cũng là những lão nhân trong Vũ Trụ Hỗn Độn, làm sao bọn họ không biết được sự khủng bố của Thành Hư Vô, đó là nơi đã tới thì khó có thể trở về.
Vốn dĩ, bọn họ cho rằng Thiên Thần Không Gian đã không bao giờ trở lại, và họ có thể sẽ không bị lưu đày. Nhưng có ai ngờ được rằng tên đầu bếp thôi kia thế mà cũng có thể đưa bọn họ tới Thành Hư Vô.
Trong lúc nhất thời, những Thượng Cổ Thiên Thần, Thần Vương, Thần Hoàng kia đều nhìn Bộ Phương bằng ánh mắt đầy hận thù.
Bộ Phương cũng lười để ý tới bọn họ, ném qua cho Tiểu Bạch. Bộ Phương giao cho Tiểu Bạch quản lý những tên bị đi lưu đày này, còn hắn thì nghiêm túc vẽ trận pháp.
Lĩnh ngộ được Pháp Tắc Không Gian trong Vũ Trụ Hỗn Độn, trừ Bộ Phương ra không ai dám nhận thứ nhất.
Trận pháp tới Thành Hư Vô dần dần được hoàn thành, Bộ Phương lấy ra những tinh thạch có thể cung cấp đủ năng lượng cho Bộ Phương hoàn thành một lần bước nhảy vũ trụ.
Trong Vũ Trụ Hỗn Độn, rất nhiều người đều để ý tới lần này. Đối với sự rời đi của Bộ Phương, bọn họ cảm thấy đáng tiếc, dù sao thì Bộ Phương nấu ăn rất ngon. Nhưng có thể khai mở ra Thành Hư Vô, bọn họ cũng kích động. Chẳng phải sự huy hoàng của Vũ Trụ Hỗn Độn sẽ quay lại sao!
Uỳnh!
Vô số năng lượng chồng chất lên nhau, hóa thành một vệt sáng bay thẳng lên trời cao.
Trận pháp xoay tròn, tản ra hào quang óng ánh. Vang một tiếng thật lớn, trận pháp xoay tròn, trùng kích vào trong vũ trụ. Không gian vặn vẹo tạo ra một lối vào. Cửa vào đó tĩnh mịch, tràn ngập sự đáng sợ. Bộ Phương biết, đó chính là Thành Hư Vô.
Bộ Phương vỗ vỗ bụng Tiểu Bạch, liếc nhìn gật đầu với Cẩu Gia và Minh Vương Nhĩ Cáp. Sắc mặt mọi người có chút trang nghiêm, đưa mắt nhìn Bộ Phương rời đi.
Bộ Phương bước ra, Pháp Tắc Không Gian phóng lên tận trời…
Uỳnh!
Bàn tay to lớn của Tiểu Bạch kéo một cái, những người bị lưu đày kia nhất thời lảo đảo, trực tiếp bị kéo vào trong lối cửa vào. Không ít người đều gào khóc, không muốn tiến lên, nhưng tiếng gào khóc cuối cùng cũng im bặt.
Uỳnh…
Chùm sáng tán đi, không gian lại khôi phục lại vẻ bình thường.
Mọi người có chút hoảng hốt, không nói thành lời. Cẩu Gia thở dài một hơi, Bộ Phương rời đi rồi, lại rất lâu nữa mới được ăn sườn xào chua ngọt.
Minh Vương Nhĩ Cáp cũng có chút phiền muộn, xem ra lại phải ăn Lạt Điều tiết kiệm rồi.
- Hi vọng tiểu tử Bộ Phương có thể cứu được U nha đầu an toàn trở về.
Cẩu Gia thở ra một hơi.
- Không dễ dàng như vậy… Những người Thành Hư Vô kia có tính khí thế nào không phải ngươi không biết, chưa bao giờ có sắc mặt tốt mà đối diện với người Vũ Trụ Hỗn Độn chúng ta…
Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm cây Lạt Điều, nói.
Ngoài miệng bọn họ tuy không thể hiện ra nhưng trong lòng rất lo lắng cho Bộ Phương..

Tốc độ của trận pháp rất nhanh. Thân thể của Bộ Phương có thể thể cảm nhận được sức ép vô cùng lớn của sức mạnh Không Gian. Không biết cần phải như thế này bao lâu nữa.
Cuối cùng.
Bộ Phương cũng thoát khỏi cảm giác khó chịu.
Rầm rầm…
Tiếng xích sắt vang lên. Tiểu Bạch sau lưng Bộ Phương lôi kéo đám người bị lưu đày tới, những người này đầy hoảng sợ nhìn chằm chằm Bộ Phương.
Tinh Thần Lực khuếch tán, trong nháy mắt khoảng không vô biên lập tức lấp đầy.
Bộ Phương khẽ giật mình, đây là nơi đổ nát và vô cùng đáng sợ. Những ngôi sao trên không trung bị tàn phá, không hề có sinh mệnh, bên trong có nhiều con thuyền cổ… Bên trên chúng dường như có một sự tồn tại ở cấp độ Thánh Nhân Đại Đạo tọa trấn…
Mà Tinh Thần Lực của Bộ Phương đã cảm nhận được vị trí trung tâm.
Chỗ đó....
Có một tòa thành lớn đang lơ lửng trong không trung, uy chấn toàn bộ vũ trụ, sở hữu năng lượng đáng sợ…
Bên ngoài thành khắp nơi đều là hài cốt.
Đây chính là Thành Hư Vô!
Tinh Thần Lực của Bộ Phương từ khoảng không mênh mông đã cảm nhận được Thành Hư Vô này.
Đột nhiên, từ bên trong thành bộc phát ra một sức ép khủng bố. Nó khiến sắc mặt Bộ Phương hơi thay đổi một chút!
- Trong vũ trụ này, dám nhìn trộm Thành Hư Vô… muốn chết đúng không!
Một Tinh Thần Lực cường đại cuốn tới, mang theo sát ý, đánh thẳng vào Bộ Phương!
Chỗ mà tinh thần kia lướt qua, những con thuyền cổ nhao nhao sụp xuống!
Bạn cần đăng nhập để bình luận