Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1369: Cửa vào Tiên Trù Giới... Xuất hiện! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ta chính là Hắc Long Vương của Long Cung Vô Tận Hải, nha đầu, ngươi nhận bổn vương làm cha đi, được không?
Hắc Long Vương hào hứng vội vàng xuất hiện ở trước mặt Tiểu Hoa, hai con ngươi tỏa sáng lấp lánh nói ra những lời này. Cái đầu trọc bóng loáng tựa hồ cũng tại một khắc này lóe lên một cái.
Mọi người xung quanh lập tức ngỡ ngàng, ngơ ngác tới bật ngửa...
Khóe miệng Ngao Bạch co quắp, giơ một tay lên bưng kín nửa bên mặt.
Hắc Long Vương, liêm sỉ của ông chạy đi đâu mất rồi đấy?
Đường đường Hắc Long Vương thống lĩnh vô số Hải Tộc ở Vô Tận Hải, vì sao tại lúc này nhìn ra, giống như là ông chú kỳ quái lấy kẹo dụ dỗ con nít vậy chứ?
Bộ Phương mặt không biểu tình nhìn xem Hắc Long Vương, hắn cũng bị hành động của Hắc Long Vương dọa cho không nói nên lời.
Vốn tưởng rằng Hắc Long Vương sẽ là một cường giả vô cùng uy nghiêm, tràn ngập sát khí. Nhưng hiện tại xem ra, có vẻ lại không khác gì tên dở người Minh Vương Nhĩ Ha kia rồi.
Tiểu U nhăn mày lại, duỗi cánh tay trắng nõn thon dài ra, kéo Tiểu Hoa đến phía sau của mình. Tiểu Hoa ôm đùi Tiểu U, vươn cái đầu nhỏ từ sau lưng Tiểu U ra, hiếu kỳ nhìn ngó xung quanh.
Nhìn thấy một màn như vậy, Hắc Long Vương lập tức cảm thấy có vài phần đáng tiếc, ông ta ngẩng đầu lên, ánh mắt giao nhau với ánh mắt của Tiểu U.
- U Minh Nữ à ...
Hắc Long Vương nhếch nhếch khóe miệng.
Tuy nhiên, khi nói chuyện, Hắc Long Vương thỉnh thoảng vẫn nhìn Tiểu Hoa đang nấp sau Tiểu U, nháy mắt ra hiệu với Tiểu Hoa, như thể ông ta đang trêu chọc con bé.
Trong lòng Tiểu Hoa có hơi sững sờ, tên này sợ là một người ngu đi...
- Nào, con gái ngoan, đến đây với cha...
Hắc Long Vương nhìn xem Tiểu Hoa, mặt mũi tràn đầy tươi cười vươn tay, vẫy vẫy hướng phía Tiểu Hoa.
Tiểu Hoa thế mà là linh thú Thượng Cổ, Thất Thải Phệ Thiên Mãng nha, Hắc Long Vương liếc một cái đã nhìn thấu, trong nội tâm lập tức vô cùng kích động.
Thất Thải Phệ Thiên Mãng nếu phát triển đến đỉnh phong, cũng không kém gì thần thú đỉnh cấp như Thần Long Phượng Hoàng đâu.
Nếu là có thể làm cha của tồn tại như vậy, về sau đi ra ngoài nói khoác cũng là có mặt mũi nha. Thừa dịp nha đầu kia còn đang tuổi nhỏ như này, vậy ông ta phải tranh thủ thời gian khiến nàng nhận cha.
Không chỉ Ngao Bạch mà rất nhiều cường giả Hải Tộc đều có vẻ mặt run rẩy.
Người ta còn không có đáp ứng đâu, chính ngươi đã không biết xấu hổ, vô liêm sỉ mà coi mình là cha của người khác luôn rồi?
Hắc Long Vương lại một lần nữa đổi mới tam quan trong nội tâm bọn họ.
Đối với Hắc Long Vương không biết xấu hổ, Tiểu U không khỏi liếc mắt.
Tiểu Hoa lôi kéo váy Tiểu U, cũng học bộ dáng Tiểu U, liếc mắt nhìn.
- Ơ, nha đầu, đến đây nào, gọi một tiếng cha nghe coi.
Hắc Long Vương tiếp tục khom người, mặt mũi tràn đầy tươi cười, như thể là một tên buôn người.
- Tiểu Hoa không biết nói chuyện.
Bộ Phương mở miệng, thanh âm lãnh lãnh đạm đạm.
Hắc Long Vương sững sờ, về sau nụ cười trên mặt vẫn như cũ. Hắc Long Vương vừa cười vừa nói:
- Cũng đúng, nha đầu kia mới phát triển đến Lưỡng Thải, vẫn còn là một cô nhóc thôi...
Thất Thải Phệ Thiên Mãng, nếu trên thân thể tiến hóa ra Thất Thải, đó mới chính là triệt để hoàn thành tiến hóa, trở nên không kém gì linh thú đạt trình độ cao nhất - Thần Long Phượng Hoàng.
Hôm nay Tiểu Hoa cũng chỉ mới xuất hiện Lưỡng Thải, đây là bởi vì mỗi ngày con bé đều chui cạnh bên người Cẩu Gia, đã bị năng lượng Cẩu Gia khai trí, mới tiến hóa đấy.
Nếu không, dựa theo tình huống bình thường thì Thất Thải Phệ Thiên Mãng kỳ ấu niên, mỗi lần tiến hóa đại khái cần một ngàn năm.
Sau khi thành niên, thì lại càng tốn thời gian nhiều hơn, càng về sau lại càng cần phải tích lũy nhiều thời gian hơn nữa.
Hắc Long Vương lắc đầu, tiếp tục nháy mắt ra hiệu đối với Tiểu Hoa, nhưng lại lại không nhắc lại việc để Tiểu Hoa gọi ông ta là cha nữa.
Phía trên bầu trời, mây đen như trước, bão tố vẫn gào thét cùng sôi trào.
Bão tố cuộn trào, sóng cao vút tận trời, biển cả giống như dã thú vô cùng tức giận, không ngừng gầm thét.
Nước mưa lớn hòa với nước biển từ trên trời tràn xuống, tràn ra khắp mặt đất, đập xuống mặt biển, tạo thành từng hố một.
Tiếng mưa rơi Rầm rầm, kèm theo tiếng sóng biển hối hả kéo dài vô tận, ồn ào náo động không dứt bên tai.
Sấm sét ầm ầm, không khí càng ngày càng trì trệ.
Ngao Bạch đứng bên người Bộ Phương, hắn ta ngẩng đầu nhìn lên vòng xoáy bên trên trời, trên mặt biểu lộ càng thêm ngưng trọng.
- Xem ra Long Môn lập tức sắp mở ra rồi...
- Long Môn? Cái kia rốt cuộc là cái gì?
Bộ Phương có chút tò mò hỏi thăm.
Long Môn có phải là... Hữu dụng đối với sinh linh Hải Tộc thì có thể cũng hữu dụng đối với nhân loại hay không?
Nếu như vô dụng, Bộ Phương hiện tại khả năng sẽ lập tức mở đường về nhà, dù sao ngây ngốc đợi tại chỗ này... Đợi cái Long Môn mở ra mà không có chút tác dụng nào đối với hắn, quả thực là lãng phí thời gian mà.
- Long Môn... Đó chính là Long Môn đó! Đó là cơ duyên trên mặt đất, nghe nói mỗi lần Long Môn mở ra, cần có cơ duyên cực cao mới có thể đi vào, một khi tiến vào Long Môn, chính là có cơ hội hóa thành Chân Long... Nghe nói bên trong Long Môn còn có tồn tại tiên khí.
Ngao Bạch nói ra. Bộ Phương lắng nghe có chút ngẩn ngơ.
Cần cơ duyên cực lớn mới có thể đi vào?
Bên trong còn có tiên khí?
Đối với cái gọi là tiên khí, Bộ Phương một chút cũng không xa lạ gì, ban đầu ở bên trong Thanh Đồng Cung Điện, Bộ Phương đã hấp thu một đám tiên khí. Nhưng hình như tiên khí đó tựa hồ bị hệ thống hấp thu đi rồi.
Nó trực tiếp khiến bản thân hoàn thành doanh thu và nhận được tấn cấp.
Cho nên Ngao Bạch vừa nhắc tới tiên khí, con mắt Bộ Phương phát sáng lên. Nếu có thể có được một chút tiên khí, hệ thống còn có thể tấn cấp lại một lần nữa đâu này?
Nếu thật là như vậy, có thể giúp Bộ Phương tiết kiệm được bao nhiêu thời gian cơ chứ!
Cho nên Bộ Phương đột nhiên cũng mong đợi đối với Long Môn này.
Hắc Long Vương ở một bên, liếc nhìn xéo Bộ Phương.
- Long Môn chỉ là thuyết pháp của Hải Tộc chúng ta, ở bên trên đại lục các ngươi, có lẽ cũng có những thứ thuyết pháp khác mới đúng... Hẳn là gọi là cửa vào Tiên Trù Giới gì đó?
Hắc Long Vương vuốt vuốt sờ sờ cái đầu tròn trịa như phản chiếu ánh hào quang rồi nói.
Bộ Phương ngẩn ngơ, Tiểu U cũng ngẩn ngơ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận