Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3130: Tiểu Hoa và Ngưu Hán Tam (2)

Notice: Undefined offset: 87
- Vô Song à… tâm cảnh của ngươi vẫn quá sắc bén, phải nhẹ nhàng hơn, cương quá dễ gãy.
Dương Tiễn vừa cười vừa nói.
Độc Cô Vô Song cung kính chắp tay.
Dương Tiễn yên tĩnh ngồi trong quán. Mỗi ngày hắn đều là vị khách đầu tiên, 200 năm trôi qua đều như thế. Hắn là người đầu tiên, ai dám từ chối? Đương nhiên đám tiên nhân kia không dám rồi.
Trong bếp, mùi thơm ngào ngạt lan tỏa. Độc Cô Vô Song liếc nhìn tiên nhân bên dưới một chút. 500 năm trước, hắn vô cùng cung kính đối với tiên nhân, hắn muốn thành tiên. Mà đi theo Bộ Phương 500 năm, cái gọi là tiên nhân cũng không là gì quá cao cả. Chẳng qua cũng đều là những người tìm đường trường sinh mà thôi.
Tiếng leng keng từ trong bếp truyền ra. Độc Cô Vô Song vội vàng đi vào, bưng món ăn nóng hổi đi tới bày trước mặt Dương Tiễn.
Móng vuốt của Hao Thiên Khuyển vồ đến, rơi trên bàn ăn.
- Ồ, hôm nay là cơm chiên.
Dương Tiễn híp mắt, cười khẽ một cái. Hắn cầm muỗng lên, trực tiếp ăn mà không nói gì thêm. Không phải là cơm chiên trứng, mà chỉ là một bát cơm chiên đơn giản vô cùng bình thường. Nguyên liệu nấu ăn bình thường nhưng lại đa dạng.
Bây giờ thực khách đến đây sẽ không yêu cầu ăn gì. Bọn họ tới, Bộ Phương làm cái gì thì ăn cái đó, kể cả Dương Tiễn cũng như vậy.
Một miếng cơm vào miệng, hạt gạo thơm nức lại thêm nguyên liệu nấu ăn tô điểm, Dương Tiễn nhắm mắt yên tĩnh ăn. Trù nghệ của Bộ Phương càng ngày càng mạnh rồi.
Nếu nói trước đây Bộ Phương nấu mỹ thực chỉ để cho người ta cảm thấy kinh diễm thì bây giờ món ăn của Bộ Phương lại đơn giản, khiến linh hồn rung động.
Đây là sự tiến bộ?
Nhưng loại tiến bộ này tới đại giới có thể tiếp nhận không?
Dương Tiễn mở mắt ra, trong đôi mắt tràn đầy sự mơ màng.
Đạo vô tình, đạo hữu tình.
Trận chiến trước kia, lời nói kinh động Vũ Trụ của Hồn Thần, còn có việc Thiên Đạo Hồng Hoang trầm mặc không nói gì, thực tế khiến linh hồn của nhiều cường giả ở đó bị trùng kích
Muốn đứng trên đỉnh phong chí cao vô thượng, nhất định phải cắt đứt thất tình lục dục, vô tình vô niệm mới có thể thành công?
Giống như Hồn Thần, bảy Đại Hồn Chủ không chút do dự mà hi sinh, cho dù là A Hồn ái mộ hắn tới cực hạn cũng không hề lưu luyến mà từ bỏ.
Như Thiên Đạo Hồng Hoang, cho dù là Hồng Hoang đang ở trước nguy cơ diệt thế cũng thờ ơ… thật sự là điều mà những người cầu đạo mong muốn sao?
Một món cơm chiên vô cùng đơn giản nhưng lại khiến tâm cảnh của Dương Tiễn nổi lên sóng gió.

Bên ngoài Tầm Tiên Tinh, cách xa mấy vạn dặm, một tia sáng lao qua. Một con mãng xà vắt ngang hành tinh, ngay sau đó hóa thành lục quang rồi biến thành một thiếu nữ nhanh nhẹn. Bên cạnh thiếu nữ là một người đầu trâu. Bọn họ đáp trên một hành tinh tịch mịch nhìn Tầm Tiên Tinh.
- Rốt cuộc cũng đến rồi.
Thiếu nữ mở miệng, giọng nói trong như ngọc. Người đầu trâu cũng sáng mắt lên.
- Ông chủ Bộ… ngươi muốn vứt bỏ lão Ngưu, nhưng lão Ngưu không cho phép…
Ngưu Hán Tam cầm Linh Quả, cắn bẹp một cái. Tiểu Hoa thì liếc nhìn Ngưu Hán Tam một chút, rồi ánh mắt lại di chuyển về phía Tầm Tiên Tinh.
Bế quan mấy trăm năm, ngày xuất quan nàng đã đạt tới cực hạn, thậm chí dưới sự trợ giúp của Ngưu Hán Tam còn đột phá tính tiến hóa. Tu vi của nàng bây giờ đã khác so với trước kia. Nhưng khi nàng xuất quan thì mọi thứ đều thay đổi.
Bên trên Tầm Tiên Tinh có khí tức quen thuộc khiến cho mắt nàng hơi gợn sóng.
- Đi thôi.
Tiểu Hoa nói, sau đó lại hóa thành mãng xà phóng về phía Tầm Tiên Tinh. Ngưu Hán Tam cũng vì muốn nhanh tìm thấy Bộ Phương mà tâm tình kích động không thôi.
Uỳnh!
Cả hai đều hướng về phía Tầm Tiên Tinh.
Dương Tiễn đang ở trong quán ăn ăn cơm thì mắt hơi mở ra, mi tâm nhíu lại.
- Thất Thải Phệ Thiên Mãng tu luyện tới cực hạn? Khí tức thật mạnh…
Nhóm thần tiên ở đây đều bị kinh hãi, nhao nhao ngẩng đầu lên.
Trên trời cao, mãng xà khổng lồ đáp xuống, trời đất trấn kinh.
- Ha ha! Ông chủ Bộ! Ngưu Hán Tam ta tới đây!
Tiếng cười lớn của Ngưu Hán Tam khuếch tán gần như toàn bộ hành tinh.
Màn nhà bếp được xốc lên, Bộ Phương còng lưng chậm rãi đi ra. Hắn không nhanh không chậm dùng khăn lau nước đọng trên tay.
- Ồ… bạn cũ cũng tìm tới rồi.
Bộ Phương vô cùng bình tĩnh, nhưng trong sự bình tĩnh kia như có ý mãnh liệt dâng lên khiến Độc Cô Vô Song khẽ giật mình, đôi mắt nhất thời đỏ lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận