Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2843: Trù nghệ của Bộ Phương... Xảy ra vấn đề rồi (1)

Âm thanh nghiêm túc của hệ thống vang vọng bên tai Bộ Phương, nhưng nó không giống lúc trước.
Bây giờ, âm thanh hệ thống lại trở nên mơ hồ.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Bộ Phương nhíu mày.
- Hệ thống... Ngươi chập mạch rồi à?
Bộ Phương không khỏi hỏi thăm hệ thống trong lòng.
Ầm ầm...
Tinh thần hải của Bộ Phương đột nhiên sinh ra biến hóa cực lớn, tiếng nổ kinh khủng đang vang vọng không ngừng, tựa như núi kêu biển động.
Các Đại Khí Linh ở trong đó đang quay cuồng.
Hiện tượng kì quái này khiến Bộ Phương cảm thấy có chút kỳ lạ, trước đây cũng không có nhiều sự cố như vậy mà.
Tinh thần khẽ động.
Thân hình của Bộ Phương lập tức chìm vào trong tinh thần hải.
Nơi này mênh mông bát ngát giống như Hãn Hải rộng lớn, giờ phút này, sóng lớn đang dâng lên cuồn cuộn...
Khí linh ở trong đó đang sôi trào.
Đứng ở chính giữa tinh thần hải, Kỳ Lân há to mồm mà gào thét.
Nước biển của tinh thần huyền ảo đang không ngừng dâng lên.
Kim Long lắc lư cơ thể.
Chu Tước vỗ cánh, kêu lên.
Bạch Hổ gầm gừ, không ngừng nhảy lên.
Từ bên trong tinh thần hải, Huyền Vũ cũng chậm rãi trôi nổi lên...
Đã xảy ra chuyện gì vậy? Bộ Phương ngốc luôn rồi.
Bọn khí linh này đang làm gì vậy? Khiêu vũ quảng trường sao?
Bỗng nhiên, Bộ Phương ngẩng đầu nhìn lên phía đỉnh đầu.
Chỗ kia...
Trù thần thực đơn đang liên tục lật trang, thực thể thần thức ngồi xếp bằng trên đó mở bừng mắt ra, đôi mắt giống như Trù Thần Chi Nhãn, liếc nhìn Trù thần thực đơn.
Số liệu bên trong thực đơn liên tục tràn vào trong mắt hắn.
Bộ Phương bình tĩnh mà im lặng đưa mắt nhìn.
Hắn lại muốn xem xem, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra...
Ầm!
Bỗng nhiên. Một tiếng nổ vang.
Bộ Phương phát hiện tinh thần hải của hắn đang bắt đầu chậm rãi tan vỡ.
Thực thể thần thức sụp đổ trong nháy mắt, không ngừng tản ra.
Trù thần thực đơn cũng bị nghiền vỡ nát, sau đó rạn nứt lan ra, dần dần tràn xuống phía dưới, tinh thần hải nứt thành từng khúc...
Trời đất bỗng trở nên yên tĩnh.
Ầm ầm...
Bộ Phương chỉ cảm thấy trước mắt tối đen, rất nhanh sau đó, hắn bèn chìm vào giấc ngủ mà không biết chuyện gì vừa xảy ra.
Nhưng trước khi ngủ say, hắn nghe được âm thanh hệ thống vang lên.
- Hệ Thống Thăng Cấp bắt đầu...
Bộ Phương không biết mình đã ngủ bao lâu, chỉ biết là khi hắn mở mắt ra, cả người có cảm giác như đầu nặng chân nhẹ, giống như bị cảm nặng.
Nhưng loại cảm giác này, không nên xuất hiện ở trên người hắn chứ, Bộ Phương đã quên mất bản thân đã bao lâu rồi không sinh bệnh.
Tâm thần khẽ động, hắn muốn sử dụng thần thức. Tuy nhiên hắn lại phát hiện, thân thể của mình nặng nề, không động đậy nổi.
Một ngón tay cũng không thể cử động được, mà tinh thần hải lại trở nên yên ắng, không có một chút dao động nào.
Khí linh, thực thể thần thức đều không đáp lại.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Bộ Phương có chút khó hiểu.
Hắn tổn hao sức lực lớn như vậy, trở về trái đất, gom góp những khí linh ngủ say này lại.
Kết quả thì sao?
Kết quả vừa trở về thì những khí linh này đã tan biến toàn bộ... Đây không phải quá hài hước sao, những nỗ lực lúc trước đều trở nên uổng phí?
Kẻ hệ thống đầu têu kia đâu? Bộ Phương giãy giụa đứng dậy, tựa vào ghế.
Sắc trời trở nên tối đen, lúc này, hắn nằm ở phía trước nhà hàng, dường như cũng không có ai cảm ứng được hắn.
Tiểu Hồ với Tiểu Bì nằm bò bên trên bụng hắn, mở to hai mắt mà theo dõi hắn.
Tiểu Bạch ở phía xa, ánh mắt lóe lên ...
Giờ phút này, đầu óc Bộ Phương có chút rối bời, hắn cần sắp xếp lại một chút. Hắn kêu gọi hệ thống, phát hiện hệ thống hoàn toàn không trả lời lại.
Bộ Phương cảm ứng lực lượng một chút, lực lượng trong cơ thể vẫn còn có thể sử dụng, vẫn là sức mạnh cấp bậc Thần Hoàng... Nhưng thần thức cùng với tinh thần lực thì không sử dụng được một chút nào.
Giống như thần thức đã bị xóa đi.
Bộ Phương cau mày một cái. Trước đó hẳn là hắn đã hoàn thành doanh thu mà hệ thống quy định, đã đến lúc được thăng cấp rồi chứ.
Lần này doanh thu có độ khó khăn lớn bao nhiêu, Bộ Phương rất rõ ràng. Gần như là hắn đã phải bán thịt của nguyên một tên Hồn Chủ mới tập hợp đủ doanh thu.
Kết quả thì sao? Tất cả mọi thứ xảy ra, giống như là một giấc mơ vậy.
Trời sáng.
Từ bên ngoài, mặt trời ló dạng, ánh sáng rực rỡ như sao mai.
Bên ngoài nhà hàng, người người tấp nập, tranh nhau chen lấn vào trong nhà hàng.
Bộ Phương ngây người.
Mất đi tinh thần lực, hắn còn có thể nấu ăn ngon được sao? Sau này hắn có nên đóng cửa nhà hàng hay không?
Sắc mặt Bộ Phương không có gì thay đổi, hắn thở ra một hơi.
Bộ Phương tạm thời không để ý đến chuyện tinh thần lực đã biến mất nữa, hắn lựa chọn tiếp tục nấu ăn, vừa hay... Hắn cũng muốn nghiệm chứng một sự thật.
Bộ Phương bước vào trong phòng bếp. Đế Tử đã đến, hắn phụ trách trật tự của nhà hàng.
Đế Tử Hạ Diệc dường như cũng cảm nhận được tâm trạng của Bộ Phương không giống như bình thường, hắn nghi ngờ nhìn theo bóng lưng Bộ Phương tiến vào trong nhà hàng.
Tuy nhiên, hắn cũng không để ý mà bắt đầu công việc buôn bán của ngày hôm nay.
Tiểu Hồ cùng với Tiểu Bì ghé vào quầy, bọn chúng nhìn Bộ Phương tiến vào nhà bếp, lại nhìn đám đông dày đặc bên ngoài...
Hai tiểu tử này cũng không phải không biết gì, tới cấp độ này rồi, bọn chúng cũng hiểu rất thông suốt.
Trong mắt Tiểu Hồ cùng với Tiểu Bì toát lên sự lo lắng.
- Đế Tử, mang cho ta một phần thịt kho tàu! Ta rất thích món thịt kho tàu của Bộ lão bản, đủ vị, rất ngon!
Một vị gia chủ thế gia bước vào trong tửu lâu, cười với Đế Tử Hạ Diệc rồi nói.
Hạ Diệc gật gật đầu, ghi lại thực đơn, sau đó lại ghi thực đơn của vài người nữa, rồi báo lại cho Bộ Phương.
- Biết rồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận