Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2833: Làm! (1)

Toại Nhân Thị?
- Nhân Hoàng?
- Toại Hoàng?
- Cái này sao có thể?
...
Nơi xa.
Đám người Thông Thiên Giáo Chủ, Dương Tiễn đang kinh ngạc đến ngây người.
Bọn họ thậm chí không nghĩ rằng người này lại đột nhiên xuất hiện và vung một quyền đánh bay Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo, đó không phải là ai khác mà chính là Toại Nhân Thị.
Không phải Toại Nhân Thị đã thất thủ rồi sao?
Bọn họ tận mắt chứng kiến cát bụi trở về với cát bụi, thân thể đều bị chôn vùi trở thành tro tàn!
Thế nhưng đại hán với bộ râu quai nón ở trước mặt và người đàn ông mặc tạp dề da thú kia không phải là Toại Nhân Thị sao?
Hơn nữa, so với vị Toại Nhân Thị già nua trước kia thì hắn ta càng trẻ tuổi hơn, càng oai phong hơn và càng... Tràn đầy tinh lực!
Một quyền kia được vung ra rồi nện xuống đầu của vị Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo kia vỡ nát ra.
Đây chính là một sự tồn tại cấp Hỗn Độn Thánh Nhân.
Tuy nhiên bởi vì bị trói buộc trong trận pháp của Phục Hi Nhân Hoàng cho nên Hồn Ma này không thể nào phát huy thực lực mạnh nhất của nó.
Tuy nhiên, ngay cả Thông Thiên Giáo Chủ có lực chiến đấu hàng đầu cấp Đại Đạo Thánh Nhân cũng bị nghiền nát.
Đủ để chứng minh sự kinh hoàng của Hồn Ma này!
- Tiền bối, giết chết hắn ta đi... Để lại cơ thể cho ta làm nguyên liệu nấu ăn!
Sắc mặt Bộ Phương không chút cảm xúc rồi nhìn về phía Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo ở phía xa mà nói.
Đôi mắt của Toại Nhân Thị đột nhiên sáng lên.
- Được rồi... Cậu không nói thì ta cũng không nghĩ tới, nếu như nướng thịt súc sinh này lên thì nhất định sẽ là món ăn ngon tuyệt vời trên thế gian!
Toại Nhân Thị thè lưỡi ra mà liếm môi.
Ông ta cũng là một người sành ăn, người đã phát minh ra thịt nướng cũng là ông ta.
Bây giờ được Bộ Phương nhắc nhở như vậy khiến trong lòng Toại Nhân Thị đột nhiên nảy ra một ý nghĩ.
- Xem ra ta nên ra tay nhẹ nhàng thôi, nếu như nó bị đập nát... Thì sẽ không dễ nướng.
Toại Nhân Thị vuốt râu quai nón của mình rồi nói.
Giờ phút này, khí tức của Tiểu U có chút phù phiếm, có lẽ là bởi vì sức mạnh bùng nổ quá mức của nàng.
Trớ Chú Chi Lực đang quấn quanh cơ thể nàng khiến cho nàng nhìn qua có chút đau khổ.
Bộ Phương lật tay một cái, bánh bao xuất hiện.
Đưa bánh bao cho Tiểu U ăn.
Tuy nhiên, trong tình huống này, bánh bao chỉ là giải pháp tạm thời, không phải là cách chữa bệnh vĩnh viễn.
Muốn đại bổ... Vẫn là chỉ có thịt Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo này.
Rầm rầm...
Đầu của Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo bị đánh nát, các mảnh vỡ giống như hạt tròn ngưng tụ không ngừng, rất nhanh sau đó đã khôi phục trở lại hình dạng của một đầu rồng.
Trong mồm có Tội Ác Chi Khí phun trào không ngừng.
Toại Nhân Thị mang theo nhánh cây Toại Mộc rồi đạp không mà tới.
Chân ông ta đạp hư không với quang hòa công đức và hoa Đại Đạo trên đỉnh đầu.
Trong nháy mắt, thân hình tiến tới bên cạnh Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo.
Ông ta rút nhánh Toại Mộc ra đánh, cùng chiến đấu với Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo...
Ban đầu Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo còn không để Toại Nhân Thị vào mắt, thế nhưng sau khi trao đổi mấy chiêu, Toại Nhân Thị không hề rơi vào thế hạ phong.
Ngược lại ông ta càng đánh càng hăng máu như thể vô cùng tự tin.
Mang theo nhánh Toại Mộc như thể một người bố đang đánh con trai mình, không ngừng đánh Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo...
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo vẫn còn sửng sốt khi thấy vết thương chằng chịt trên miệng.
Dòng máu màu đen bắn tung tóe không ngừng từ trong vết thương màu đen...
Với bộ dạng thảm hại này, mọi người ai nhìn thấy cũng hơi sửng sốt.
Sau đó...
Ngoại trừ Bộ Phương, toàn bộ nhân tài đều đã lấy lại tinh thần, mỗi người đều đang hít vào một hơi khí lạnh.
- Hỗn Độn Thánh Nhân?
Khóe miệng Thông Thiên Giáo Chủ giật một cái, không khỏi lẩm bẩm.
Không sai, sau khi Toại Nhân Thị trọng sinh trở về thế mà lại đột phá trở thành Hỗn Độn Thánh Nhân.
Ngay sau đó, Thông Thiên Giáo Chủ cười to sảng khoái không thôi.
Sự xuất hiện của Hỗn Độn Thánh Nhân đủ để trấn áp những Hồn Ma này, Tổ Tiên được bình an vô sự.
Thân thể Toại Nhân Thị khỏe mạnh, hoàn toàn khác với dáng vẻ già nua trước đây, mỗi một chiêu thức đều vô cùng mạnh mẽ.
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo không thể kiêu ngạo được nữa.
Hắn ta rất căm hận. Bởi vì hắn ta cưỡng ép đột phá trận pháp mà đến nên thực lực đã bị áp chế gần bảy phần, giờ phút này bị đánh không còn sức mà đánh trả.
Lớp vảy màu vàng óng kia của hắn ta đã trở nên vô cùng ảm đạm!
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo vô cùng tức giận.
Hắn ta chính là Đại Hồn Chủ của Hồn Ma Vũ Trụ, thống lĩnh vô số Hồn Ma và chinh phục Hồn Chủ khác của Chư Thiên Vạn Giới.
Làm thế nào có thể bị xúc phạm như vậy!
Đuôi rồng đột nhiên quét qua giống như roi thần rút ra đánh vào bầu trời, muốn quất nát hư không.
Ánh mắt Toại Nhân Thị trừng một cái.
Ông ta nâng tay lên rồi đột nhiên nắm lấy cái đuôi này.
- Cái đuôi này… Rất béo tốt mà!
Toại Nhân Thị kéo lấy cái đuôi, khóe miệng nhếch lên rồi cười.
Trong lòng Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo giật mình, dường như có một dự cảm không lành.
Ngay sau đó.
Hắn ta muốn rút cái đuôi về nhưng đã quá muộn!
Toại Nhân Thị nắm lấy nhánh Toái Mộc, đột nhiên dựng thẳng cái đuôi lên mà nện xuống.
Thổi phù một tiếng.
Cái đuôi của Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo bị đứt rồi phát ra âm thanh.
Bị Toại Nhân Thị nắm trong tay giống như xúc tu đang giãy giụa vung vẩy...
- Đáng chết!
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo nổi giận đùng đùng, sự hổ thẹn cùng xấu hổ này khiến hắn ta không chịu nổi!
Bùm!
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo há to mồm.
Trong miệng hắn ta, quả cầu năng lượng màu đen đang không ngừng hội tụ, quả cầu năng lượng này ẩn chứa sức công phá vô cùng đáng sợ!
Ánh mắt Toại Nhân Thị nhíu lại.
Ông ta cười lớn rồi vung tay ra.
Đuôi rồng đột nhiên được ném về phía vị trí của Bộ Phương.
- Chàng trai trẻ, cái đuôi rồng này... Nướng trước đi!
Toại Nhân Thị ngông cuồng mà cười to không thôi.
Đôi mắt Bộ Phương sáng lên.
Giờ phút này, thứ mà Tiểu U đang cần chính là đại bổ, thịt Hồn Chủ này vô cùng thích hợp!
Tay Bộ Phương run một cái, Long Cốt Thái Đao đột nhiên rơi vào trong tay hắn.
Hắn chém xuống một đao.
Sau khi cái đuôi của con rồng này được cạo sạch vảy thì nó bị cắt thành ba khúc!
Tâm thần động một cái.
Nồi Huyền Vũ đột nhiên xoay tròn rồi cho ba đoạn đuôi rồng vào trong đó...
Bộ Phương búng ngón tay một cái, hàng ngàn dược liệu từ trong hư không tràn xuống rồi rơi vào bên trong nồi Huyền Vũ.
Bộ Phương nâng bàn tay lên, nước Sinh Mệnh Chi Tuyền toát ra khí sinh mệnh nồng đậm, chảạy ngược vào trong nồi Huyền Vũ.
Thần Hỏa màu đỏ rực bắn ra từ ngón tay.
Rơi xuống dưới nồi Huyền Vũ này rồi bốc cháy dữ dội.
- Đuôi rồng tất nhiên phải nấu canh... Mới là đại bổ!
Bộ Phương nói một cách thản nhiên.
Một nhóm người xung quanh đều ngây ra như phỗng.
Toại Nhân Thị và Bộ Phương này thật sự là những người sành ăn.
Thế mà cứ như vậy ở trước mặt một vị Đại Hồn Chủ mà thảo luận về phương thức nấu cái đuôi của người ta...
Đây đúng là không nể mặt mũi người ta mà!
Tuy nhiên, dựa theo lời nói của Toại Nhân Thị.
Đôi với súc sinh thì cần mặt mũi làm cái gì?
Toại Nhân Thị vô cùng kiêu ngạo.
Ông ta thu lại nhánh Toại Mộc.
Ông ta trực tiếp tay không đi lên trên, ông ta vô cùng táo bạo làm một trận đấm đá với Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo.
Không có bất kỳ chiêu thức hoa lệ nào.
Cái chính là... Thủ đoạn đơn giản và trực tiếp táo bạo!
Một quyền, một cú đá... Đánh cho Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo không có sức đánh trả!
Tề Thiên Đại Thánh vô cùng hưng phấn, gãi gãi hai má, cảm thấy vô cùng sung sướng!
Thông Thiên Giáo Chủ dáng vẻ vô cùng bĩnh tình và nhàn nhã mỉm cười theo dõi trận đấu.
Hắn ta luôn luôn vui vẻ khi nhìn thấy Hồn Ma này bị hành hạ.
Đầu của Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo dường như sắp bị đánh nổ.
Mỗi một quyền đập trúng.
Thân thể đều bị đánh ra hố lớn, máu tuôn ra như trụ.
Một một chiêu thức, thẳng thắn thoải mái.
Trong không khí tràn ngập hương thơm nồng đậm, Bộ Phương ngồi xếp bằng trên Tinh Không, không ngừng cho thêm Thần Dược vào trong nồi Huyền Vũ, một nồi canh Long Vĩ đại bổ, tản ra nhiệt khí cuồn cuộn!
Bành!
Đại Hồn Chủ Kiêu Ngạo bị trấn áp.
Thân thể hắn ta sụp đổ chia năm xẻ bảy.
Nhưng hắn ta vẫn chưa chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận