Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1089: Dùng nắm đấm giải quyết (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vài dặm bên ngoài Vảy Ngọc Quán.
Dưới một gốc cây cổ thụ to, cành lá rậm rạp, một bóng người đang ngồi trên cây, chân đất lắc lư, quần áo trước ngực bị giật ra lộ da thịt trắng nõn. Trong tay hắn nắm một ống rượu trúc không ngừng ngửa cổ uống.
- Đại thống lĩnh của Thánh Địa Ngọc Hằng… đúng là bị lòng tham che đậy mắt người. Tâm Thao Thiết quý giá như thế, Tử Tôn và Bích Liên Thiên cũng bỏ mặc không quan tâm nữa, đến bây giờ không còn quản nữa…
- Là bởi vì bọn hắn sợ…
Sau khi Mạc Lưu Cơ uống một hớp rượu, khóe miệng nhếch lên. Tóc dài tung bay, hơi rượu nồng đậm, sắc mặt đỏ ửng.
Hắn đưa tay lên, chân khí quang quẩn, giống như có một sợi tơ đang quấn quanh một chỗ.
Ngay sau đó, Tinh Bàn sáng chói nổi lên.
Trên Tinh Bàn là vô vàn ngôi sao sáng, vạn ánh sáng giống như dải đường huyền ảo. Đường dây bên trong kia có ánh sáng toát lên muôn vàn rực rỡ.
- Yến Thành… có đại nạn, lão tử xem miễn phí cho ngươi một phen, tên kia đánh chết người sống sờ sờ…
Trong đôi mắt Mạc Lưu Cơ có phù văn hiện lên. Ngay sau đó, phù văn ẩn đi nhất thời ực một hớp rượu, cười lên ha hả.
Đại thống lĩnh của Thánh Địa Ngọc Hằng bị người ta đánh đến chết, ngẫm lại cũng khiến người ta kích động đấy.

- Tiểu tử Bộ Phương, lời người nói thực sự là có tính à? Thật sự là năm cái Lạt Điều đổi lấy một lần ra tay của bổn Vương?
Ánh mắt Minh Vương Nhĩ Cáp đột nhiên sáng lên, trên mặt hiện lên vẻ sợ hãi và vui mừng, có chút không xác định được nói.
- Ngươi cam đoan sẽ không nợ chứ!
Đôi mắt Bộ Phương thâm thúy, Tinh Thần Lực quanh thân giống như muốn hóa thành thực chất, khí tức khủng bố lan tràn.
- Không ghi sổ, chuyện lần này chắc chắn sẽ làm cho ngươi.
Bộ Phương từ tốn nói.
Minh Vương Nhĩ Cáp nghe xong.
Nhất thời khí trùng thiên, cười ha hả. Hắc bào trên thân bành một tiếng vỡ ra, lộ ra dáng người anh tuấn.
- Ông chủ Bộ à, bổn Vương rất tán thành sự hiểu chuyện của ngươi đấy! Ha ha!
Ngay sau đó, Minh Vương Nhĩ Cáp xuất hiện phía trước Bộ Phương, thân người anh tuấn ngăn trước mặt Bộ Phương, nhìn từng mũi tên lít nha lít nhít phi tới, khóe miệng nhếch lên một phát.
Đôi mắt Yến Thành lạnh lẽo, sát khí trên người hắn càng lúc càng nồng nặc, hư không đều rung động. Trường cung đen trong tay hắn như có ánh sáng đang dịch chuyển, giống như muốn đột phá đến cực hạn.
Uỳnh…
Mũi tên đen dường như đã biến thành một con sông dài, nó cắt ngang bầu trời về phía Minh Vương Nhĩ Cáp.
- Mèo chó nào muốn chặn ta, cút!
Yến Thành hiên ngang, quát lớn.
Âm thanh như sấm sét, nổ tung trên lầu hai của Vảy Ngọc Quán.
Minh Vương Nhĩ Cáp đang cười to thì vì âm thanh đó mà dừng lại, không thể tin nhìn Yến Thành.
Vừa rồi tên này nói cái gì?
Rốt cuộc hắn đã nói cái gì? Bổn Vương là cho mèo?
Bổn Vương có chỗ nào giống với con chó ghẻ kia?
Thanh niên này đúng là khó ưa! Xem ra thật sự là phải thức tỉnh hắn một phen.
Một tay Minh Vương Nhĩ Cáp che nửa mặt, nửa mặt còn lại hiện lên một nụ cười tà mị, sau đó tròng mắt trừng một cái.
Trong đôi mắt như có một luồng năng lượng khủng bố đang di chuyển, khiến cho những mũi tên đang phi tốc bắn tới đình trệ ở không trung.
Những mũi tên kia không ngừng xoay tròn, giống như muốn đào một cái hố sâu trong không khí.
Minh Vương Nhĩ Cáp hé miệng, nhẹ nhàng thổi một hơi.
Những mũi tên kia nhất thời nổ ra, bắn trở về, mũi tên sau nện vào mũi tên trước.
Đinh đinh đinh!
Âm thanh mũi tên va vào nhau vang vọng, mỗi một mũi tên đều bị bắn bay ra.
- Có chút bản lĩnh… Những ngươi nghĩ rằng chỉ có chút thế này mà có thể kết thúc được sao?
Yến Thành nhìn một chiêu vừa rồi của Minh Vương, con mắt khẽ híp một cái, khí phun ra như rồng. Sau đó chân khí trên thân cuồn cuộn trào lên. Hắn nâng một tay, tiếng vang nổ ra trong hư không.
Một chưởng đột nhiên uốn éo.
Trong đôi mắt Yến Thành như có ánh sao nở rộ.
Những mũi tên bị đẩy lùi kia không ngừng xoay tròn trong khoảng không. Ngay sau đó, đều thay đổi hướng, nhắm thẳng về phía Minh Vương.
Những mũi tên lít nha lít nhít lao nhanh về phía Minh Vương Nhĩ Cáp.
Loại cảm giác rùng mình kia, khiến cho toàn thân Lưu Gia Lý như ở trong hầm băng.
Trong mắt hắn tràn ngập sự không thể tin được, hắn có thể cảm nhận rõ ràng uy năng đáng sợ trong mỗi một mũi tên đó.
Một mũi tên cũng đủ xuyên thủng hắn, khiến hắn không thể nào chống cứ, đừng nói gì là vô vàn mũi tên như thế.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đại trưởng lão cũng bại dưới một chiêu này.
Từng hố nhỏ trên người cũng là do những mũi tên màu đen kia xuyên thủng.
Thật là đáng sợ, vô cùng đáng sợ!
Tên tiểu tử này… rốt cuộc là ai!
Trong đôi mắt hắn toát lên vẻ vô cùng hoảng sợ, quay đầu nhìn về phía Bộ Phương.
Sau khi quan sát xong thì cả người hắn đều trấn tĩnh lại.
Bởi vì Bộ Phương thật sự là quá bình tĩnh, giống như không hề bối rối. Đôi mắt hắn lại nhắm lại một lần nữa, Tinh Thần Lực bao phủ.
Âm thanh sôi trào cuồn cuộn bên trong nồi Huyền Vũ vang vọng lên, linh khí và hương thơm vẫn quanh quẩn nồng nặc.
Đó là mùi thơm mà tâm Thao Thiết được nấu chín.
Mùi thịt này không nồng đậm bình thường, khiến cho người ta trầm mê trong đó, hoàn toàn không thể kiềm chế. Giống như là thập lý phiêu hương, toàn bộ Thiết Tiên Thành đều bị bao phủ bên trong mùi thơm này.
Mạc Lưu Cơ uống một ngụm rượu, ngửi ngửi mùi thịt nồng đậm trong không khí, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ thoải mái.
- Uống rượu, thưởng hương thơm, cực kỳ sảng khoái!
Yến Thành đương nhiên cũng ngửi được mùi hương của tâm Thao Thiết, đôi mắt nhất thời trở nên dữ tợn.
Không thể kéo dài nữa!
Nhất định phải tốc chiến tốc thắng, nếu không thì tâm Thao Thiết sẽ bị nấu chín!
Suy nghĩ hơi chuyển động, mũi tên trên không trung lại vù vù vang vọng.
Xoẹt!
Từng mũi tên nhao nhao như phá không trung, phi tốc hướng về phía Minh Vương Nhĩ Cáp.
Phốc phốc!
Tất cả mọi người đều hét lên kinh ngạc.
Bởi vì người trẻ tuổi anh tuấn kia không hề né tránh mà để cho rất nhiều mũi tên kia đâm thẳng vào người.
Chỉ trong nháy mắt, thân thể người trẻ tuổi kia vặn vẹo, sau đó đã như con nhím.
Trong nháy mắt mọi thứ yên tĩnh như không có gì nữa.
- Quả nhiên là rác rưởi…
Khóe miệng Yến Thành nhếch lên một nụ cười, trong đôi mắt mang theo vẻ khinh thường.
Còn tưởng rằng mạnh thế nào, vẫn là không thể ngăn được một chiêu của mình.
- Đúng là không thú vị.
Yến Thành nói.
Tu vi của hắn đã đạt tới nửa bậc Thần Linh cảnh, loại tu vi này ở trong Tiềm Long Vương Đình không nói là quá đỉnh nhưng cũng ít có địch thủ.
Hắn chỉ dưới Giáo Chủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận