Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2335: Chỉ là một Bán Thần (1)

Khí tức đáng sợ giống như bầu trời sắp đổ sụp xuống đang bao phủ lên trên người của xa phu, làm cho thân thể hắn lạnh run và không dám nhúc nhích.
Đôi mắt của Bộ Phương lạnh lùng, hắn nhìn chằm chằm vào xa phu.
- Vừa rồi ngươi nói cái gì cơ?
Bộ Phương nhìn thẳng vào xa phu, sắc mặt hắn hơi trầm xuống.
Xa phu kia đã bị dọa tới mức sắc mặt cũng trắng bệch.
Hắn thật sự không ngờ được phản ứng của Bộ Phương lại lớn như thế, hắn càng không ngờ tới rằng thực lực của thanh niên hiền hòa này lại khủng bố đến vậy.
"Áp lực này sợ là còn cường đại hơn của Cửu Chuyển Đại Thánh nữa."
- Ta...
- Chuyện kia... Thiếu Vương gia Bình Dương Vương phủ chuẩn bị tổ chức "Thưởng thú yến", mời cường giả ở các nơi tiến về...
Xa phu vừa run rẩy, vừa nơm nớp lo sợ trả lời.
- Thưởng thú yến sao? Phần thưởng chính là thượng cổ linh thú Thất Thải Phệ Thiên Mãng sao?
Bộ Phương nói ra vế sau câu nói của xa phu.
Xa phu kia nhanh chóng gật đầu.
Hôm qua hắn lôi kéo một vị quản sự làm việc cho Vương phủ mới biết rõ như thế.
"Vốn dĩ muốn dùng tin tức này đổi lấy chút tiền."
"Bây giờ có vẻ tiền đã rơi mất, nhưng giữ được mạng cũng đã không tệ rồi."
- Công tử... Ta không lấy tiền, ngươi để cho ta đi... Là ta không đúng, tiểu nhân không nên lắm mồm...
Xa phu chảy nước mắt nước mũi đầy mặt, hắn sợ Bộ Phương sẽ giận giữ mà làm thịt mình.
Ở Triều Đô Thần Triều, những chuyện như thế này vô cùng phổ biến.
Xa phu như bọn họ chính là nghề nghiệp thấp hèn nhất.
Bộ Phương liếc mắt nhìn xa phu kia một cái, hắn phất tay áo rồi để cho xa phu rời đi.
Đồng thời hắn cũng cầm một khối Nguyên Thạch vụn đưa cho xa phu, Nguyên Thạch vụn này là do Mộc Hồng Tử chuẩn bị cho hắn.
Sau đó hắn ta nói tới Thần Triều thì tiền tệ trao đổi không phải là Minh Tinh hay Tiên Tinh, mà chính là tiền thông dụng của vũ trụ - Nguyên Thạch.
- Thất Thải Phệ Thiên Mãng... Chẳng lẽ lại là Tiểu Hoa sao?
Bộ Phương hơi híp mắt, trong lòng có suy nghĩ.
"Bây giờ Tiểu Hoa có bộ dáng thiếu nữ, thật ra cũng phù hợp với hình dáng tiểu mỹ nữ dịu dàng sau khi biến hóa mà xa phu kia đã nói."
Xa phu kia nhận được Nguyên Thạch của Bộ Phương bỗng cảm động đến rơi cả nước mắt, hắn quất một roi vào Long Mã rồi chạy đi như bay.
Hắn không muốn đứng cạnh Bộ Phương một giây phút nào, ai biết được Bộ Phương có bỗng nhiên đổi ý hay không.
- Cho dù có phải Tiểu Hoa hay không thì cũng phải đến Bình Dương Vương phủ để xem... Nếu thật sự là Tiểu Hoa, vậy thì...
Bộ Phương nheo đôi mắt lại, trong mắt hắn như có hào quang lấp lánh đang tỏa ra.
Nếu thật sự là Tiểu Hoa thì chắc chắn Bộ Phương không thể khoanh tay đứng nhìn.
"Chắc hẳn Tiểu Hoa đi cùng Cẩu gia và Tiểu U, bọn họ ở cùng với nhau nên nếu Tiểu Hoa xảy ra chuyện thì Cẩu gia và Tiểu U... Có thể cũng xảy ra chuyện."
Đây là điều mà Bộ Phương không muốn nghĩ đến.
Bộ Phương đứng tại chỗ lâm vào trầm tư.
Sau một hồi suy nghĩ rất lâu, hắn chợt ngẩng đầu lên.
- Xa phu nói ba ngày sau Bình Dương Vương phủ sẽ tổ chức Thưởng thú yến... Bình Dương Vương này là người phương nào? Nếu hắn thật sự bắt Tiểu Hoa và Cẩu gia thì ta sẽ không quan tâm ngươi là tên Vương nào hết!
Bộ Phương cau mày, mắt hắn rực sáng.
Bây giờ hắn mới tới Triều Đô Thần Triều, chưa quen cuộc sống ở đây nên làm việc sẽ không tốt.
Hơn nữa, hắn vẫn cần mở một quán ăn ở Triều Đô Thần Triều.
"May mắn thay còn có thời gian ba ngày, sau ba ngày tự ta sẽ đến Bình Dương Vương phủ thăm dò xem rốt cục trong đó có cái gì."
Nhưng mà bây giờ, Bộ Phương thật sự cảm thấy hứng thú đối với cái gọi là truyền thừa của Thiên Thần Thượng Cổ.
Hắn ngẩng đầu lên rồi nhìn về tòa nhà ở phía xa xa kia.
- Thần Trù Cung...
Mặt Bộ Phương không có cảm xúc gì, hắn khoanh tay trước ngực và dẫn theo Tiểu Bạch đi về phía của tòa nhà nguy nga đó.
Triều Đô Thần Triều rộng rãi mà phồn hoa.
Các loại lầu cao đột ngột mọc từ dưới mặt đất lên, cao ngất tầng mây.
Thần Trù Cung là một công trình kiến trúc rộng lớn, chất liệu gỗ vô cùng kỳ lạ, có khí tức tràn ngập ở bốn phía.
Bộ Phương đi tới gần Thần Trù Cung, người xung quanh đi đi lại lại vô cùng náo nhiệt.
Người đến đây đều là đầu bếp.
Có đầu bếp khí thế hăm hở.
Có đầu bếp bị một đám người đeo cho xiềng xích lên tay và bị xua đẩy vào trong.
Những đầu bếp bị xua đuổi kia chắc hẳn chính là đầu bếp bị bắt đi từ các tiểu địa phương.
Bây giờ làm chuyện buôn bán đầu bếp trong Triều Đô như thế này cũng có thể kiếm chút tiền, một tên đầu bếp có giá khoảng một Nguyên Thạch, nếu đầu bếp này được tuyển vào Thần Trù Cung thì giá có thể tăng lên năm lần.
Làm cái nghề có món lợi kếch xù như vậy, từ lâu cái nghề ấy đã thu hút vô số người lao vào con đường đó.
Hãm hại, lừa gạt và tầng tầng lớp lớp các thủ đoạn khác.
Thậm chí có rất nhiều quan viên Thần Triều cũng gia nhập vào trong cái nghề này.
Đơn giản là bởi vì cường giả đứng sau lưng Thần Trù Cung không từ chối với những đầu bếp đến đó.
Bộ Phương chắp hai tay vào nhau, hắn bước đi chậm rãi, chỉ chốc lát sau đã đi tới phía trước Thần Trù Cung.
Tòa lầu của Thần Trù Cung rất cao, ngẩng đầu nhìn lên sẽ thấy được nó có mấy chục tầng lầu.
Cửa lớn mở rộng, có người đến người đi.
Bộ Phương bước vào trong đó, hắn vừa đi vào trong đã thấy trong đó vô cùng náo nhiệt, hết sức ầm ĩ.
"Giống như là bước vào thị trường nô lệ vậy."
Điều này khiến cho Bộ Phương khẽ nhíu mày, trong lòng hắn có chút không thoải mái.
Đầu bếp lại bị xem như là phương tiện, là thủ đoạn để giao dịch.
Bên trong đại sảnh chia làm hai bên.
Bên thứ nhất có người vui mừng phấn khởi đếm Nguyên Thạch, có người lại đang phun nước bọt mặc cả với người mua hàng.
Mà bên kia lại cao cấp và yên tĩnh hơn rất nhiều.
Chỗ này chính là nơi được bố trí và luôn hoan nghênh những đầu bếp tự nguyện đến đây.
Bộ Phương khoanh hai tay trước ngực, hắn đi về phía bình đài (*).
Trước kỳ đài được chế tác bằng chất liệu khoáng thạch trơn bóng, trên đó có một vị mỹ nữ tóc vàng mặc chế phục đang ngồi.
Vị mỹ nữ ấy nhìn thấy Bộ Phương, trên mặt nàng ta liền lộ ra một nụ cười ôn hòa.
- Xin hỏi có thể giúp gì được cho ngươi không?
Mỹ nữ tóc vàng hỏi một cách công thức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận