Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2039: So kiếm? Bổn long chém chết ngươi (1)

Dùng thân thể chống đỡ Cửu Trọng Lôi Phạt, hơn nữa còn là lôi phạt màu tím dung hợp từ lôi phạt của thức ăn và tu vi, đối với Bộ Phương mà nói, đó cũng là một loại áp lực rất lớn.
Với tinh thần lực cấp thần niệm của Bộ Phương, cũng phải mệt mỏi ứng phó với lôi đình dũng mãnh tiến vào trong thân thể, không ngừng chuyển hóa sức mạnh lôi đình trong đó trở thành năng lượng tăng cường sức mạnh cho cơ thể.
Cho nên giờ phút này Bộ Phương rất mệt mỏi, mí mắt gần như muốn cụp xuống.
Mà phía sau, cường giả của Dực Nhân Cốc lại phát động tấn công, đây là muốn thừa dịp lúc hắn còn chưa khôi phục lại thì hoàn toàn giết chết hắn.
Rất có mấy phần cảm giác lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.
Tất nhiên là Bộ Phương phiền không chịu nổi.
Có lẽ cường giả của Dực Nhân Cốc đã bị Cửu Trọng Lôi Phạt màu tím của hắn làm cho khiếp sợ rồi, ý thức được nếu để Bộ Phương phát triển thêm thì có lẽ sẽ trở thành sự tồn tại vô cùng khủng bố.
Cho nên lúc này phải giải quyết Bộ Phương.
Nhưng hắn ta lại không ý thức được, một đòn này của hắn đã hoàn toàn chọc giận Bộ Phương rồi.
Bên trong quầng sáng.
Mọi người nhìn thấy một màn như vậy thì đều hít một ngụm khí lạnh.
Tất nhiên thứ bọn họ khiếp sợ là Cửu Trọng Lôi Phạt của Bộ Phương, Cửu Trọng Lôi Phạt khủng bố như vậy làm cho tâm thần bọn họ đều không khỏi sợ run lên.
Tiếp đó, bọn họ cũng kinh hãi lúc cường giả của Dực Nhân Cốc ra tay.
Hiển nhiên mọi người đều cảm thấy khinh thường.
Đây là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn mà.
Nhưng tất cả mọi người không thể phủ nhận, nếu để một tên yêu nghiệt có thể chống đỡ được Cửu Trọng Lôi Phạt lớn mạnh lên, vậy đó sẽ là tai ương với bản thân.
Tất nhiên Dực Nhân Cốc không thể chấp nhận loại tai họa này, thế cho nên lúc này hắn ta bắt đầu ra tay.
Nhân lúc Bộ Phương còn đang suy yếu vì vừa mới vượt qua lôi phạt thì đánh úp hắn.
Muốn giết chết hắn tại chỗ.
Vừa ra tay thì là thủ đoạn sát phạt mạnh nhất.
Đám cường giả của Tiên Trù Giới đều phát ra tiếng rống giận phẫn nộ.
Bọn họ siết chặt nắm tay, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào quầng sáng, quan sát trận đấu bên trong đó.
Dưới sự tập sát của một vị Nhất Chuyển Tiểu Thánh đứng đầu, liệu Bộ lão bản còn có thể tạo ra kỳ tích nữa không?
Không biết, ai cũng không biết, ai cũng không thể nắm chắc được.
Đối với Bộ Phương vừa mới vượt qua lôi phạt mà nói, đây gần như là bước đường cùng, bức bách hắn tới ranh giới tử vong cực hạn.
Ai cũng biết, lúc vượt qua lôi phạt là lúc suy yếu nhất.
Vào lúc thế này… Đại Ma Vương lấy cái gì để chống lại cường giả của Dực Nhân Cốc đây?
Bộ Phương cúi đầu, song chưởng cũng buông xuống, ánh mắt hắn dường như có hơi ảm đạm.
Bắp thịt hắn hơi rung rung, dường như có lôi hồ nhè nhẹ tán loạn bên trong.
Vèo…
Bỗng nhiên.
Hơi thở trên người Bộ Phương đột nhiên biến đổi.
Động tác tập kích tới kia của Dực Nhân Cốc chợt bị kiềm hãm lại.
Mái tóc Bộ Phương thay đổi màu sắc.
Một chút màu vàng lóng lánh lan tràn ra, rất nhanh, mái tóc đen của Bộ Phương lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà hóa thành màu vàng.
Mái tóc vàng óng ánh bay phất phới trong hư không.
- Tóc vàng?
Cường giả Dực Nhân Cốc kia lập tức sửng sốt, bởi vì Dực Nhân Cốc bọn họ cũng tóc vàng.
Chẳng qua thì mái tóc vàng của Bộ Phương khác với bọn họ.
Mái tóc của bọn họ có thể nói là màu vàng, nhưng của Bộ Phương… thì thật sự là màu vàng kim đó!
Mi mắt vốn rũ xuống của Bộ Phương chợt ngước lên.
Grào!
Dường như có một tiếng rồng rống vô hình vang vọng.
Ánh mắt của vị cường giả Dực Nhân Cốc kia chợt co rụt lại, cả người cũng dâng lên hàn ý.
Loại cảm giác này… cứ giống như bị mãnh thú tuyệt thế nhằm trúng vậy.
Một quyền!
Hư ảnh của thần long màu vàng đột nhiên hiện lên.
Thét dài ra tiếng, xông thẳng lên chín tầng mây.
Khắp người cường giả Dực Nhân Cốc cũng co rút, tựa như bị một cỗ sức mạnh đáng sợ trói chặt lại hoàn toàn, khó chịu đến mức gần như hộc ra máu.
Cái loại cảm giác này… cứ giống như có một sợi xiềng xích trói buộc trên người hắn ta.
- Tại thời khắc nguy nan như vậy, tiểu ký chủ lại nhớ đến Nicolas Soái Long ta, quả nhiên, bổn soái long mới là chân ái của tiểu ký chủ!
Hắn ngẩng đầu lên, há mồm phát ra một tiếng thét dài.
Bộ Phương tóc vàng đánh một quyền ra, miệng mở rộng, lộ ra bộ dáng cười to thoải mái, tiếng cười rung trời.
Rầm!
Ánh mắt của cường giả Dực Nhân Cốc co rút lại.
Hắn ta không hề có sức chống cự mà bị đánh bay ra.
Lông chim màu trắng tung bay trên không trung, cả người bay ngược ra sau tựa như một viên đạn pháo, nhanh chóng đập lên trên mặt đất.
Tạo thành một đống đổ nát thật sâu.
Phụt một tiếng…
Cường giả Dực Nhân Cốc khạt ra máu.
Trường kiếm hẹp dài cũng bị đánh rơi ra xa…
- Sao có thể?
Một quyền…
Đã khiến hắn ta bị đánh bay mà không mảy may chống cự được.
Đối mặt với một quyền kia, dường như hắn ta có một loại cảm giác đối mặt với đội trưởng của mình vậy.
Làm sao có thể! Phải biết rằng đội trưởng của bọn họ là Nhị Chuyển Tiểu Thánh đó!
Không phải tên tiểu đầu bếp này chỉ vừa mới đột phá đến Tiểu Thánh Chi Cảnh sao?
Nhất Chuyển Tinh Thần Toàn Qua còn chưa ổn định lại, sao có thể phát huy ra thực lực mạnh mẽ như vậy chứ?
Hoặc là nói… đây là thực lực của yêu nghiệt vượt qua được Cửu Chuyển Lôi Phạt đó sao?
Bộ Phương tóc vàng nhếch miệng cười to, hai tay còn vuốt mạnh mái tóc màu vàng bên tai mình, trong đôi mắt để lộ ra tia vui mừng.
- Điểu nhân… lại dám ra tay với bổn Nicolas Soái Long, người tiểu ký chủ kính yêu nhất, ngươi là ngại lông chim của mình quá nhiều rồi hả? Tiểu ký chủ nói, cánh gà sau lưng ngươi đã không thuộc về ngươi nữa rồi.
Bộ Phương tóc vàng nhếch miệng lên tiếng nói.
- Đây không phải cánh gà! Đây là Thánh Vũ! Thánh Vũ của Dực Nhân Cốc ta!
Ánh mắt của cường giả Dực Nhân Cốc kia như muốn nứt ra mà rít gào.
- Thánh Vũ? Trong mắt bổn long cũng không khác gì với cánh gà cả.
Bộ Phương tóc vàng bĩu môi.
- Ta nói cho ngươi nha… nói đến cánh gà, trình độ của tiểu ký chủ không tính là cao, cho dù là nướng, chiên, xào, rán, hầm… đa dạng đủ loại hắn đều biết làm hết. Thật ra ngon nhất vẫn là cánh gà sốt, ta đã từng nếm thử cánh gà sốt siêu cấp mỹ vị rồi, khi đó, ta còn chưa đi theo tiểu ký chủ này, ta nhớ cánh gà sốt kia được dùng cánh của một vị tự xưng là điểu nhân thần chi giống như ngươi vậy, cánh của tên điểu nhân kia nhiều lắm… lại có tới sáu đôi, mười hai cái cánh… chậc chậc chậc… đôi nào cũng nướng vàng thơm phức…
Ánh mắt của Bộ Phương tóc vàng tỏa sáng mà nói.
Bên trong Tinh Thần Hải, Bộ Phương có hơi cạn lời mà đảo mắt nhìn về phía Chu Tước.
- Tên này trừ tự luyến ra, lại còn nói nhiều nữa sao?
Vẻ mặt Bộ Phương không cảm xúc mà nói.
- Cũng không tính là nói nhiều nhỉ, chắc là nghẹn quá lâu rồi, đầu óc cũng ngột ngạt.
Chu Tước trợn trắng mắt mà nói.
Bộ Phương nhếch khóe miệng, hắn cũng lười nói thêm gì, cứ để Hoàng Kim Thần Long giày vò đi.
Hắn muốn tranh thủ thời gian để khôi phục tinh thần lực.
Thân thể được lôi đình làm dịu mà không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn, tinh thần lực của hắn cũng nghênh đón một thời kì tăng vọt.
Trong Tinh Thần Toàn Qua, hư ảnh thần niệm không ngừng hấp thu năng lượng, mà Bộ Phương thì lại nhắm mắt lại, khoanh chân ngồi xếp bằng trên hư không.
Chu Tước nhìn thấy Bộ Phương đã tiến vào trạng thái khôi phục.
Nó quay đầu nhìn về phía Bạch Hổ.
- Lão Bạch à, chắc ngươi vẫn còn nhớ cánh gà nướng mà con rồng ngốc kia nói tới chứ… cánh Thần Minh chân chính đó, chúng ta đã từng ăn cánh Thần Minh… của thú rồi.
Chu Tước giương tước vũ lên rồi nói.
- Cánh gà? Quên rồi…
Bạch Hổ ghé vào một bên mà nói với vẻ kiêu ngạo.
Nói xong, nó còn vươn đầu lưỡi liếm môi một cái.

- Đủ rồi! Mẹ nó ngươi mới là cánh gà, cả nhà ngươi đều là cánh gà!
Cường giả của Dực Nhân Cốc vô cùng tức giận.
Hắn ta xoay người đứng dậy, hơi thở trên người nhanh chóng tăng vọt.
Ttrường kiếm hẹp dài đột nhiên rơi vào tay.
- Ôi ôi, muốn so kiếm sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận