Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2275: Trở thành Thần! (1)

Đế Thính… điên rồi à?
Mọi người ở Hoàng Tuyền Thành đều ngây ngẩn cả người khi nhìn thấy chùm ánh sáng rực rỡ thoát ra từ Đế Thính.
Ánh mắt mọi người như dán vào khung cảnh này, con người không khỏi co lại.
Minh Khôi lão tổ chết rồi, là chết trong tay của Đế Thính.
Điều này vượt xa sức tưởng tượng của mọi người, ở Minh Ngục ai cũng biết mối quan hệ giữa Đế Thính và Minh Khôi lão tổ rất tốt đẹp.
Do vậy khi cảnh tượng này xảy ra đã khiến tất cả mọi người phải sững sờ.
Đương nhiên.
Việc quan trọng nhất…
Đó là Đế Thính lại dám tấn công Thần Chi cảnh giới.
Luồng sáng kia chiếu tận lên trời, tràn vào Vũ Trụ Tinh Không, dường như Thần Chi Tiếp Dẫn đã cảm nhận được sự thèm muốn của Pháp Tắc Chi Lực Lượng từ Vũ Trụ Tinh Không.
Đó là dáng vẻ khi đột phá của Địa Ngục Khuyển.
Có điều, Pháp Tắc quang thúc của Đế Thính yếu hơn rất nhiều so với Pháp Tắc quang thúc của Địa Ngục Khuyển.
Nếu như ví Địa Ngục Khuyển là trăng sáng, thì Đế Thính chỉ là đom đóm mà thôi.
Trình độ lớn mạnh là hoàn toàn khác nhau.
Đây có lẽ là sự chênh lệch về mức độ giác ngộ đối với Pháp Tắc Chi Lực.
Những người khác không hiểu được.
Nhưng Bộ Phương lại nhìn ra sự khác nhau đó, cho nên hiểu rất rõ.
Việc Đế Thính lĩnh ngộ được Pháp Tắc đã là không tệ rồi, trong số 3000 Pháp Tắc ở Hỗn Độn Vũ Trụ thì Pháp Tắc Quang Chi là loại Pháp Tắc Chi Lực không tồi.
Còn loại mà Cẩu gia lĩnh ngộ được, đó là Pháp Tắc Chí Cường.
Đó là khoảng cách về trình độ.
Trong ánh mắt của Đế Thính toát lên vẻ điên cuồng.
Hắn ta không muốn bị tụt lại phía sau, bởi nếu không đi lên, sẽ mãi mãi không có cơ hội.
Vì vậy mà hắn ta phát điên, liều lĩnh.
Ngay cả khi cái giá phải trả cho việc này là quá lớn, hắn ta vẫn muốn làm.
Chiến hạm Nguyên Thạch trong cơ thể của Minh Khôi lão tổ là Nguyên Thạch bình thường, vì thế mà hắn ta muốn đột phá đến Thần Chi Tâm.
Nhưng thời gian không đủ, hắn ta chỉ có thể miễn cưỡng bóp vụn Nguyên Thạch, hấp thụ Nguyên Thạch vào trong lực lượng đang mở rộng, đột kích lên cảnh giới Thần Chi.
Về phần lực lượng bị thiếu hụt, chỉ có thể chờ sau khi trở thành Thần Chi thì từ từ bổ sung tiếp!
Hơn nữa, tất cả những điều này xảy ra đều là do bị Bộ Phương ép buộc.
Nếu như không phải tại cái tên đầu bếp đó, thì người như Đế Thính hắn ta sao lại có thể bị đẩy vào tình trạng cưỡng ép đột phá như thế này.
Ai mà biết được Thiên Đạo Ý Chí lại có thể áp đảo cả Pháp Tắc Chi Lực chưa hoàn thiện cơ chứ.
Ngay cả khi nó chưa được hoàn chỉnh thì cũng là Pháp Tắc!
Luôn mạnh hơn cả Thiên Đạo Ý Chí mới đúng!
Rống!
Tiếng rít gào phát ra từ trong miệng.
Năng lượng quang thúc không ngừng phóng lên ngập trời, phảng phất có luồng khí tỏa ra thành từng vòng liên tục.
Đế Thính đứng nguyên tại chỗ.
Ánh mắt thay đổi liên tục.
Trên người hắn ta có những đường vân mờ ảo hiện ra, đó là Pháp Tắc Quang Chi.
Pháp Tắc Chi Lực của Đế Thính.
Bộ Phương lơ lửng trong không trung, mọi người tụ tập trên tường thành nhìn khung cảnh đang diễn ra mà ngây ra như phỗng.
Sự việc phát triển ngoài dự đoán của bọn họ.
Bọn họ vừa nhìn Đế Thính lại nhìn về phía tiểu điếm, sau đó thì đồng loạt hít sâu một hơi.
Đế Thính cũng muốn đột phá Thần Chi cảnh giới à?
A Tử là chấn động nhất.
Nàng ta đến từ Huyền Nữ Đại Thế Giới, đó là Nhất Lưu Đại Thế Giới, nàng ta có kiến thức rộng rãi.
Tất nhiên là biết được tại sao Đế Thính lại điên cuồng như vậy.
Hắn ta dám lấy Nguyên Thạch trong cơ thể của đồng bạn, bóp nát Nguyên Thạch đó để phục vụ cho mục đích đột phá này, đúng là phương thức tàn bạo.
Có điều, hắn ta đang gượng ép thời gian.
Hắn ta muốn tranh thủ trở thành Thần Chi trước khi Hắc Cẩu kia đạt được Pháp Tắc Chí Cường.
Chỉ như vậy… hắn ta mới có cơ hội.
Nhưng… có thể được sao?
Ầm ầm!
Trên bầu trời.
Có âm thanh vang vọng.
Toàn bộ bầu trời trở nên ảm đạm, mây đen che phủ, ầm ầm không dứt.
Vào giây phút này, sự biến đổi khôn lường cũng trải rộng khắp toàn bộ Minh Khư.
Sinh linh ở khắp nơi trên mặt đất Minh Khư đều cảm nhận được sự rung chuyển dữ dội này, giống như muốn quỳ rạp hết xuống mặt đất.
Ở Tiên Trù Giới.
Tiên Thụ đung đưa.
Rầm rầm.
Cành cây vặn vẹo, nhanh chóng tạo thành một bóng người đứng phía trước.
Bóng dáng đó nhìn chăm chú về phía Địa Ngục, sau cùng chỉ khẽ thở dài một hơi.
Ở Minh Ngục.
Minh Trù Nhất Mạch.
Thổi phù một tiếng.
Một cái đầu từ trên cổ của một vị Minh Trù nào đó, rơi xuống rồi lăn lông lốc trên mặt đất.
Hình như trong đôi mắt của A Tráng xuất hiện sự khát máu, hắn nghẹo cổ, cơ bắp nổi cuồn cuộn trên lưng.
Hắn nhìn về phía Địa Ngục, khóe miệng nhếch lên.
Sau đó quay đầu lại, liếc nhìn Minh Trù đang vây quanh một lượt:
- Trù đấu… tiếp tục, kẻ nào thua, sẽ chết.
Bộ Phương vẫn đang đứng nguyên tại chỗ, cảm nhận luồng khí tức đang không ngừng mở rộng ra trên người Đế Thính.
Bộ Phương nhíu mày, trong đôi mắt ánh lên tinh quang:
- Hắn ta muốn thành Thần.
Đế Thính muốn thành Thần, chắc chắn Bộ Phương sẽ không cho hắn ta được toại nguyện.
Có điều vào lúc này, trạng thái của hắn hơi không ổn, chủ yếu là vừa rồi ngưng tụ bốn cái trận pháp trong Hủy Diệt Kiền Oa, cho nên thần niệm của hắn dường như đã cạn kiệt.
Chỉ cần nghỉ ngơi nửa ngày, điều hòa trong âm Dương Lưỡng Cực Tinh Thần Hải thì thần niệm sẽ khôi phục được tương đối.
Nhưng để Bộ Phương tiếp tục vận dụng Hủy Diệt Kiền Oa kinh người kia thì e là hơi khó.
Tinh thần khẽ động.
Bộ Phương liếc nhìn một đám người đang đứng xem ở xung quanh.
Mở miệng, vẻ mặt không thay đổi nói:
- Mấy người… tránh ra đi.
Đây là Bộ Phương tốt bụng nhắc nhở bọn họ.
Sau khi mọi người bị giật mình thì vẻ mặt đều tái mét.
Không chút do dự, đám người nhanh chân chạy vào trong Hoàng Tuyền Thành.
Bọn họ không ngốc, đương nhiên sẽ không coi thường lời cảnh báo của Bộ Phương.
Thật ra mọi người cũng đoán được.
Bộ Phương định phá hỏng quá trình đột phá của Đế Thính.
Tuy rằng bọn họ rất muốn xem nhưng tính mạng vẫn là quan trọng nhất.
Chờ cho mọi người lùi ra hết.
Trên bức tường của Hoảng Tuyền Thành chỉ còn một mình Bộ Phương đang đứng chắp tay, cuồng phong nổi dậy, khí tức bị kiềm chế làm cho lọn tóc của Bộ Phương bay lên nhẹ nhàng.
Ánh mắt Bộ Phương dõi theo chùm sáng đang bao phủ lấy Đế Thính.
Sau đó.
Trở tay, một cái nồi đất đột ngột xuất hiện trong tay hắn.
Có kiếm khí đang sôi trào trong nồi đất, có cả luồng năng lượng khủng khiếp bập bùng trong đó.
Tiếp đó, Bộ Phương giẫm nhẹ một cái trên tường thành.
Rầm một tiếng.
Bức tường sụp đổ.
Thân hình của Bộ Phương vọt đi như tia sáng, Điên Cuồng Kiếm Oa trong tay vung ra.
Ô…ong.
Nồi đất xoay tròn, kiếm ý mãnh liệt tỏa ra.
Cuối cùng.
Nháy mắt đã đến gần Đế Thính.
Bộ Phương muốn chặt đứt quá trình đột phá của Đế Thính, hắn chưa mất trí, không có chuyện để cho Đế Thính thành Thần.
Huống chi, sau khi Đế Thính trở thành Thần thì người đầu tiên hắn ta không tha chính là Bộ Phương.
Rầm.
Phóng đi giống như lưu quang.
Điên Cuồng Kiếm Oa tới gần.
Rầm!
Không chút do dự, kiếm oa đâm trực diện vào trên người của Đế Thính.
Chỉ trong nháy mắt khi hắn ta đang đột phá thì bị kiếm quang mãnh liệt ập đến.
Ầm ầm ầm.
Từng đạo kiếm quang như rồng đánh thẳng đến, ầm ầm chém xuống, mặt đất bị chấn động như muốn nứt ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận