Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2031: Đám rác rưởi, Khiếu Thiên ta... trở lại rồi! (1)

Quác quác quác...
Tiếng chim tước vỗ cánh bay tán loạn vang vọng không ngừng trong rừng rậm.
Rừng rậm sâu thẳm dày đặc sát ý, lá từ trên cây bay phấp phới, xoay một vòng trên không trung rồi mới từ từ rơi xuống. Sau đó, những chiếc lá này bị cắt thành mảnh nhỏ bởi một luồng khí cơ sắc bén được đánh ra.
Bộ Phương đứng yên tại chỗ, uy áp mạnh mẽ xông tới theo tiếng cuồng phong rít gào, cuốn bay những chiếc lá và cả những mảnh vụn rơi đầy trên đất.
Áo bào lông vũ trên người của hắn bay phần phật dưới trận gió thổi qua.
Ánh mắt Bộ Phương nhìn thẳng về phía xa, trên một cái cây ở đó có năm bóng dáng mặc huyết bào đang đứng yên lặng trên tàng cây, dùng dáng vẻ từ trên cao nhìn xuống mà lướt qua hắn.
Bên trong ánh mắt lạnh như băng còn đầy rẫy sát ý bạt ngàn.
Luồng sát ý kia khiến cho tâm thần của mọi người đều không nhịn được mà run lên.
Ở một bên khác, cũng có một cường giả Dực Nhân Cốc mang mặt nạ bạch ngọc đứng yên trên tàng cây. Đôi cánh chim trắng noãn phía sau lưng hơi khép lại, hai tay khoanh trước ngực, cả người tản ra khí thế thần thánh, nhưng nhìn qua lại khiến người ta có cảm giác cực kỳ hung ác.
Bộ Phương nhìn hai bên đội ngũ này, lông mày hơi nhướng lên, hắn thản nhiên nói:
- Thâm Uyên, Dực Nhân Cốc.
Một cường giả cầm đầu của Thâm Uyên lạnh lẽo nói, trong giọng nói tràn ngập ý tứ uy nghiêm đáng sợ.
- Cuối cùng cũng chờ được ngươi...
Cường giả Thâm Uyên nói:
- Lần trước không giết được ngươi, lần này, ngươi nhất định chạy không khỏi...
Ầm!
Lời nói vừa rơi xuống, khí tức trên người bọn họ bất ngờ dâng lên cao, không ngừng vọt thẳng giống như một cơn gió lớn quét sạch trời đất.
Dường như khí tức của Nhất Chuyển Tiểu Thánh đỉnh phong chèn ép tới mức người ta muốn ngạt thở.
Đội trưởng Thâm Uyên có thực lực vô cùng mạnh mẽ, ánh mắt khóa chặt trên người Bộ Phương.
Bộ Phương hoàn toàn không hề bất ngờ với việc cường giả Thâm Uyên muốn giết mình. Dù sao chuyện hắn từng làm ở Thâm Uyên, đối phương không giết hắn mới là lạ.
Bộ Phương quay đầu nhìn về phía Dực Nhân Cốc, ánh mắt cũng càng thêm lạnh lùng.
- Đừng có nhìn ta, ta đại biểu Dực Nhân Cốc chỉ đơn giản muốn... Ngọc bàn trong tay ngươi.
Cường giả Dực Nhân Cốc ôn hòa cười nói, tiếng nói vô cùng êm dịu.
- Rất trùng hợp, ngọc bàn của Dực Nhân Cốc bọn ta là màu đen, cũng là một đôi với ngọc bàn màu trắng trong tay của ngươi.... Có lẽ các hạ nên lựa chọn hoàn thành ước nguyện cho người ta, dù sao các ngươi nắm giữ ngọc bàn cũng không có ý nghĩa gì.
Cường giả Dực Nhân Cốc nói.
Dực Nhân Cốc nói như vậy khiến ánh mắt của các cường giả Thâm Uyên chợt híp lại, phải suy ngẫm một hồi.
Sau đó, người đứng đầu Thâm Uyên quay đầu lại, nhìn bốn người sau lưng.
- Chỗ này giao lại cho ta, các ngươi tiếp tục tiến lên, không thể bị chậm lại phía sau được... Gặp phải người có ngọc thạch màu đen... Cứ tùy ý giết chết rồi đoạt lấy.
Đội trưởng Thâm Uyên nói lại với bốn Tiểu Thánh Thâm Uyên phía sau lưng mình.
Bốn vị Tiểu Thánh Thâm Uyên lập tức gật nhẹ đầu.
Bọn họ cũng hiểu rõ, lãng phí thời gian ở đây là chuyện không sáng suốt.
Tên tiểu đầu bếp này, để một mình đội trưởng là có thể ứng phó được rồi.
Năm người bọn họ đều ở chỗ này hết sẽ rất dễ để lỡ mất tiên cơ.
Dù sao, lần dự thi này, bên trong đội ngũ có rất nhiều đội đều sở hữu thực lực mạnh mẽ.
Ví dụ như Dực Nhân Cốc, Tây Kinh Tiểu Phật giới, ví như Địa Ngục...
Nếu để cho những Tiểu Thế Giới này chiếm được tiên cơ, cướp hết tất cả ngọc bàn. Đến lúc đó, Thâm Uyên bọn họ muốn cướp ngọc bàn trong tay những đội ngũ này sẽ gặp phải nhiều thách thức.
Tuy tên tiểu đầu bếp trước mặt có tinh thần lực mạnh mẽ, nhưng một mình đội trưởng đã đủ đối phó rồi.
Bốn người Thâm Uyên đều gật nhẹ đầu.
Sau đó, khí tức của bọn họ bộc phát ra biến mất khỏi cành cây trong nháy mắt.
Thân thể vặn vẹo một cái. Ngay sau đó, bọn họ hóa thành một luồng ánh sáng màu đỏ máu rồi bay về phía rừng sâu. Tạo ra một trận chim tước kêu vang.
Ở đây chỉ còn lại ba người.
Bộ Phương, đội trưởng Thâm Uyên và cường giả Dực Nhân Cốc...
Ba khí cơ ảnh hưởng liên tục tới nhau, dường như tạo thành một khu vực vô hình.
...
Cấm Hồn thành.
Bên trong màn sáng khổng lồ truyền đến hình ảnh của cuộc tranh tài.
Bùm...
Hình ảnh lắc lư một hồi, màn sáng to lớn cũng hóa thành chín ô, bên trong mỗi ô đều có hình ảnh của một nơi.
Dưới quảng trường, rất nhiều người đều ngẩng đầu lên, vô cùng phấn khích quan sát cuộc tranh tài.
Những hình ảnh này cũng được truyền tới từng Tiểu Thế Giới thông qua trận pháp hình ảnh.
Đột nhiên, có người co rụt ánh mắt mà kinh hô ra tiếng, hắn chỉ về hình ảnh ở màn sáng chính giữa bên trong Cửu Cung Cách.
Cảnh tượng ở đó khiến cho mọi người có mặt đều phải hít vào một ngụm khí lạnh.
- Cường giả Dực Nhân Cốc, cường giả Thâm Uyên... Còn có tên tiểu đầu bếp kia nữa? Giằng co với nhau nhanh như vậy à?
- Tiên Trù Giới yếu nhất, dễ dàng trở thành mục tiêu công kích nhất...
- Vậy tiểu đầu bếp kia bị cường giả Thâm Uyên vây giết là chuyện không ngoài dự tính, nhưng mà... lại bị cường giả Dực Nhân Cốc nhắm trúng? Chuyện này có hơi kỳ lạ nha, là do một tên đồng đội heo đã làm lộ màu sắc của ngọc bàn sao?
...
Nhóm người xem tranh tài bàn luận xôn xao.
Không nghi ngờ gì nữa, cuộc chiến này là tình cảnh thu hút người khác nhất.
Có thể nói cường giả Dực Nhân Cốc là một trong những đội ngũ mạnh mẽ nhất trong trận đấu năm nay. Không hề thua kém gì Tây Kinh Tiểu Phật giới cả.
Một cường giả như vậy mà nhằm trúng tiểu đầu bếp, vậy chỉ sợ rằng tên này không đi được xa nữa rồi.
Xuyên qua màn sáng, nhóm người vẫn có thể cảm nhận được áp lực mà tiểu đầu bếp kia đang gánh vác trên người.
...
Bộ Phương hờ hững nhìn hai người kia.
Nhẹ nhàng phun ra một hơi.
Sắc mặt của đội trưởng Thâm Uyên vô cùng lạnh lùng, tiếp theo, khí tức trên người hắn ta bỗng nhiêu bùng phát.
Sau đó, thân cây dưới chân của hắn ta 'bùm' một tiếng rồi nổ tung. Cả người hắn ta hóa thành một luồng ánh sáng bay nhanh về phía Bộ Phương.
Roẹt một tiếng.
Quang mang huyết sắc bắn ra, tựa như hóa thành một con huyết long mà đánh về phía Bộ Phương.
Cường giả Dực Nhân Cốc không vội vã ra tay, trái lại còn có vẻ hăng hái đứng xem.
Thực lực của Thâm Uyên không tệ, nhưng vẫn chưa từng được Dực Nhân Cốc coi trọng.
Ầm!
Mặt đất bất ngờ nổ tung.
Thân hình Bộ Phương vọt lên, đá vụn vỡ nát bay tứ tung.
- Trốn sao? Ngươi trốn không thoát đâu.
Đội trưởng Thâm Uyên cười mỉa mai, tay vừa lật, một thanh trường mâu màu đỏ rực hiện ra.
Trường mâu giương lên tựa như muốn xuyên thủng Bộ Phương, kình khí sắc bén cắt ra giống như có thể xé nát cả không khí vậy.
Khí tức đáng sợ bắn ra từ trên người hắn ta, thực lực Nhất Chuyển Tiểu Thánh đỉnh phong khiến cho ánh mắt của cường giả Dực Nhân Cốc không khỏi ngưng trọng lại.
Theo vị cường giả Dực Nhân Cốc này thấy, lần này chỉ sợ tiểu đầu bếp kia thật sự khó thoát nạn rồi.
Mặc dù tiểu đầu bếp này rất thần kỳ. Từ lúc thi đấu tới nay, hắn đã không ngừng đổi mới tam quan của hắn ta.
Cũng vượt ngoài dự đoán của tất cả mọi người, không ngừng chém giết kẻ địch mạnh, xông thẳng một đường vào vòng bán kết trận thi đấu đoàn thể.
Thậm chí bọn người Du Hồn giới khó chơi mà ngay cả Dực Nhân họ cũng phải bĩu môi cũng đã Bộ Phương xử lý nốt.
Đương nhiên, chuyện này cũng là vì tiểu đầu bếp này có thiên phú cực cao, thế mà tu vi Bán Thánh lại ngưng tụ ra được thần niệm.
Thực lực để duy trì thần niệm không cao, cho nên cũng không tạo ra uy hiếp quá lớn với Nhất Chuyển Tiểu Thánh như bọn họ.
Nhưng đối với Du Hồn giới, những cường giả chỉ dựa vào thực lực để ăn cơm này thì đúng thật là ác mộng.
Cho nên Tiên Trù Giới đã lọt được tới đây.
Nhưng dù vậy... thì cũng chỉ có thế thôi. Dừng bước tại nơi này.
Dù sao cũng chỉ có một Du Hồn giới thôi.
Sắc mặt Bộ Phương lạnh lùng, hờ hững mà nhìn đội trưởng Thâm Uyên.
Ánh mắt hơi động, không hề e sợ uy áp của đội trưởng Thâm Uyên, hắn tiếp tục né tránh công kích, rơi xuống ở đằng xa.
- Ngươi không ra tay sao?
Bộ Phương nhìn cường giả Dực Nhân Cốc mà hỏi.
- Ta ư?
Cường giả Dực Nhân Cốc sững sờ, sau đó cười nhạt mà lắc đầu:
- Không gấp, ta chỉ cần ngọc bàn trên người ngươi thôi...
- Hoặc là nói, ngươi chỉ cần giao ngọc bàn ra, ta có thể giữ cho ngươi một mạng... thế nào?
Lời nói của cường giả Dực Nhân Cốc khiến cho sắc mặt của đội trưởng Thâm Uyên chợt thay đổi.
Ngay sau đó, động tác trong tay hắn ta càng tăng nhanh hơn.
Nếu như cường giả Dực Nhân Cốc ra tay, hắn ta thật sự không nắm chắc có thể giết chết Bộ Phương hay không.
Ầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận