Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2463: Kết cục của Hoàng Phi (1)

Miếng thịt dính dưới hàm răng của Cẩu gia rất dễ thấy.
Thời Gian Pháp Tắc chìm nổi xung quanh khiến thời gian trôi qua rất chậm, giống như dòng nước lặng lẽ chảy xuôi.
Tất thảy xung quanh đều đứng im, ngay cả mảnh vỡ trên mặt đất cũng bắn ra rất chậm.
Oành!
Thời Gian Pháp Tắc khôi phục lại bình thường.
Mặt đất “ầm ầm” nổ tung, đột nhiên vỡ vụn.
Tất cả mọi người xung quanh đều hít sâu một hơi.
Đều sợ hãi trợn tròn mắt, cảm thấy khó có thể tin được. Vừa rồi đã xảy ra cái gì, sao trong nháy mắt đó lại cảm thấy tim đập nhanh lên.
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên.
Mặt đất ở phía xa vỡ tung ra.
Sau đó, dưới ánh mắt của tất cả mọi người, mặt đất bắt đầu nứt vỡ.
Thân thể bị tàn phá của Hắc Bạch nhị lão bay ngược ra, giống như đống bùn nhão rơi thẳng xuống mặt đất.
Trước ngực bọn họ lõm sâu xuống, xương cốt cũng đứt đoạn.
Chỉ trong nháy mắt, Hắc Bạch nhị lão liền bại!
- Thời Gian Pháp Tắc.
Trong mắt Hắc Bạch nhị lão tràn đầy nỗi sợ hãi, không thể tin nổi, hít sâu một hơi.
Nếu Đế Tử lĩnh ngộ Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường thì cũng thôi đi.
Nhưng một con chó, con Hắc Cẩu mập này lại lĩnh ngộ Thời Gian Pháp Tắc.
Cmn thật buồn cười!
Chẳng lẽ Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường bây giờ đều dễ lĩnh ngộ như vậy à?
Đến cả một con chó cũng có thể lĩnh ngộ Pháp Tắc huyền ảo như vậy.
Hoặc nói thẳng ra là người không bằng chó!
Thời Gian Pháp Tắc ở trong Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường cũng gần với Pháp Tắc Luân Hồi.
Đều vô cùng huyền ảo, cực kỳ khó lĩnh ngộ được.
Hắc Bạch nhị lão bò dậy từ dưới đất. Bọn họ không còn dáng vẻ kiêu ngạo kia nữa.
Hắc lão càng gào lên thảm thiết, nửa người của hắn ta đều không còn nữa.
Bị Thiên Thần cốt đập nát, hắn ta muốn khôi phục lại cũng rất khó khăn.
Hai người bọn họ liên thủ lại có thể chiến đấu với Thượng Đẳng Thần Vương, nhưng kết quả là…
Đối mặt với một con chó, lập tức bị giết chết trong nháy mắt!
- Các ngươi cái gì cũng có thể làm nhưng không thể quấy rầy Cẩu gia ta ăn cơm! Lửa giận này ngươi không nhận nổi đâu!
Cẩu gia lạnh lùng nói.
Thịt mỡ toàn thân rung động.
Một trảo gõ nhẹ lên mặt đất, sau đó, thời gian lại một lần nữa ngừng lại.
Thời Gian Pháp Tắc thần thông giải phóng ra.
Thân thể Hắc Bạch nhị lão cứng đờ lại.
Đối mặt với Thời Gian Pháp Tắc, bọn họ không có cách nào cả!
Rầm!
Đôi mắt Hắc lão chuyển động, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.
Bởi vì hắn ta phát hiện Thiên Thần cốt kia đột nhiên nện xuống đầu hắn ta.
Trước mắt hắn ta dần tối đen lại, nhìn thấy đầu mình nổ tung ra!
Sau đó, một cỗ hấp lực đáng sợ từ bên trong Thiên Thần cốt phóng ra ngoài, đến cả tiếng kêu gào Hắc lão cũng không phát ra được. Thần hồn lập tức bị Thiên Thần cốt kia hút vào trong đó.
Vì sao người tổn thương luôn là ta!
Trong lòng Hắc lão không ngừng kêu gào.
Bành!
Thời gian trôi qua trong nháy mắt khôi phục lại.
Dưới ánh mắt của mọi người, đầu Hắc lão nổ tung ra.
Hắc lão sắp bước vào cấp bậc Thượng Đẳng Thần Vương lại bị một con chó dùng một khúc xương đập chết.
Trong miệng Bạch lão ho ra máu, trên mặt tràn đầy hoảng sợ, khuôn mặt đầy nếp nhăn đang không ngừng run rẩy.
Hắn ta tận mắt nhìn thấy Hắc lão bị nện chết.
Vì không muốn bản thân cũng nối gót theo nên Bạch lão quyết định bỏ chạy.
Cái gì mà Thiên Thần cốt, cái gì mà hồ ly Thiên Thần huyết.
Không còn sống thì tất cả đều chỉ là nói suông!
Con chó này giống như sứ giả địa ngục, liên tục đòi mạng!
Đập chết Hắc lão xong, Cẩu gia lại để Thiên Thần cốt lên lưng một lần nữa.
Cái đuôi đung đưa, liền bước từng bước duyên dáng trở lại bên cạnh Bộ Phương, lại vùi đầu vào bát sứ ăn tiếp.
Chóp chép.
Dáng vẻ này căn bản không nhìn ra được đây là hung thần ác sát dùng một khúc xương đập chết Nhất Tôn gần đến Thượng Đẳng Thần Vương
Các gia chủ thế gia xung quanh cũng cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.
Số phận của Hắc lão khiến bọn họ đều cảm thấy hoảng sợ.
Bỗng nhiên bọn họ lại thấy có may mắn, may mắn là không vì Thiên Thần cốt là điên cuồng.
Nếu không bây giờ người bị khúc xương đó gõ chết chính là bọn họ.
Bị xương cốt gõ chết, đến cả thần thức cũng không có cách nào trốn thoát!
Thiên Thần cốt sẽ nuốt chửng thần thức. Đến lúc đó sẽ thật sự là chết không toàn thây.
Bộ Phương nhìn Cẩu gia đang ăn say sưa, trong lòng ngược lại cảm thấy hơi đáng tiếc.
Đây chính là một vị cấp bậc gần đến Thượng Đẳng Thần Vương tồn tại đấy.
Lĩnh ngộ năm trăm Pháp Tắc, nếu có thể để cho hắn thôn phệ Thần Hỏa thì Thần Hỏa của hắn sẽ đạt tới năm trăm đạo Pháp Tắc Chi Lực. Uy lực đó mạnh đến cỡ nào chính Bộ Phương cũng không rõ.
Trên thực tế, lực lượng Thần Hỏa cũng tỷ lệ thuận với thực lực của Bộ Phương.
Tuy Thần Hỏa bây giờ mạnh nhưng nó vẫn chưa trải qua sự thay đổi.
Một khi Bộ Phương chính thức lĩnh ngộ hoàn toàn Pháp Tắc, trở thành Thần Chi, khi đó Thần Hỏa thôn phệ nhiều Pháp Tắc Chi Lực sẽ triệt để bùng nổ!
Uy lực sẽ đạt tới một mức độ cực kỳ đáng sợ!
Cho nên, bây giờ Bộ Phương bồi dưỡng Thần Hỏa, cũng là một quá trình trưởng thành.
Hoàng Phi ngây ra như phỗng.
Nàng ôm một bên mặt bị Thần Hoàng đánh.
Đến bây giờ nàng vẫn cảm thấy khó tin.
Nhưng điều khiến nàng khó tin hơn nữa là cái chết của Hắc lão.
Hắc lão chính là át chủ bài của Mặc gia nàng. Mặc gia là nhà mẹ đẻ của nàng, là nơi nàng có thể dựa vào, là nơi củng cố địa vị của nàng trong Thần Triều.
Nhưng Hắc lão lại một con chó đập chết.
Hắc Bạch nhị lão liên thủ, hỗ trợ lẫn nhau, mới có thể chiến đấu với Thượng Đẳng Thần Vương, bởi vì bọn họ tu luyện công pháp, Pháp Tắc lĩnh ngộ cũng đều là Pháp Tắc bổ sung thêm vào.
Nhưng một khi có một vị chết đi thì chỉ còn lại mình Bạch lão, sẽ không thể đạt được cấp bậc Thượng Đẳng Thần Vương.
Địa vị trong Thần Triều của Hoàng Phi cũng giảm xuống!
Gia chủ Mặc gia chết, Hặc Bạch nhị lão đã phế.
Hoàng Phi nàng còn có thể dựa vào cái gì nữa.
Trước kia Thần Hoàng dung túng nàng như vậy, cũng là vì Thần Hoàng đang bế quan, không rảnh quản mấy việc lặt vặt.
Nàng có được Thiên Phượng Linh, cũng coi như là người cai trị tối cao nhất trong Thần Triều.
Hiện giờ Thần Hoàng đã xuất quan, nàng cũng không thể làm càn được nữa.
Nàng chỉ có thể dựa vào Đế Tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận