Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1692: Địa Ngục Khuyển vô địch (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Rầm!!!
Cẩu gia giơ móng vuốt nhanh nhẹn lên mà quét mạnh một cái.
Mặt đất lập tức run lên, hiện ra một dấu móng chó.
- Ngươi không giết chết ta được đâu!
Mạc Tu lạnh lùng nói, không biết bóng dáng của hắn ở nơi nào, nhưng tiếng nói lại vang vọng truyền đến!
- Không giết chết được?
Cẩu gia cười nhạt một tiếng.
Ngay sau đó.
Đôi mắt hắn ta đột nhiên biến thành màu đỏ đậm, sau đó hắn hé miệng ra.
Trong miệng hắn ta có một quả cầu lửa đen nhánh nhanh chóng hội tụ lại, quả cầu lửa kia hoàn toàn hội tụ từ Địa Ngục Hỏa, nhiệt độ cực kỳ cao.
Không khí đều vặn vẹo rồi sụp đổ nhanh chóng dưới ngọn lửa này.
- Nếu như tự Tiểu Thánh đã thiết lập trận pháp này đến, Cẩu gia còn có thể cảm thấy hơi phiền toái, ngươi chẳng qua chỉ là người điều khiển trận pháp, lấy dũng khí ở đâu mà kêu gào?
Giọng nói tràn ngập từ tính của Cẩu gia vang vọng khắp không gian.
Sau đó, Địa Ngục Hỏa Cầu trong miệng hắn ta phụt ra nhanh như gió, hóa thành một đạo lưu quang màu đen vọt ra.
Nện lên trên đỉnh đầu.
Trận pháp huyết sắc kia lập tức bị Địa Ngục Hỏa Cầu đánh trúng.
Xèo xèo xèo!
Lấy tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.
Trận pháp huyết sắc kia lại bắt đầu bị đốt cháy, nứt ra tạo thành một lỗ hổng, ngọn lửa lan tràn ra từ chỗ bị nứt, nhanh chóng khuếch tán ra ngoài, hoàn toàn đốt cháy cả trận pháp huyết sắc hầu như không còn…
Phía xa xa.
Cơ thể đang ẩn nấp của Mạc Tu cũng hiện lên.
Hắn đứng ở một góc, vẻ mặt dại ra.
Cần cổ thon dài của Cẩu gia hơi hơi uốn éo, ánh mắt thì rơi lên trên người hắn ta.
Miệng chó đầy sắc bén hơi mở ra, ngọn lửa màu đen dâng lên.
Trong khoang mũi cũng có Địa Ngục Hỏa phụt ra…
- Ồ… tìm được ngươi rồi.

Cầu Thiên Minh!
Đây là cầu Thiên Minh!
Phong Quan Trường nhìn chằm chằm vào cây cầu bằng kim loại đen nhánh kia, cả người hắn ta cũng bắt đầu run rẩy.
Đoạn cuối của Tiên Trù Giới trong truyền thuyết chính là cửa vào Minh Ngục, cầu Thiên Minh nối liền Tiên Trù Giới và Minh Ngục…
Chỉ cần vượt qua cầu Thiên Minh là đã có thể đến Minh Ngục…
Tuy rằng Phong Quan Trường thân là tầng chủ của Tiên Trù Giới tầng thứ năm, nhưng nhiều năm như vậy, hắn ta vẫn âm thầm tìm kiếm cầu Thiên Minh đã mất tích từ lâu.
Thật không ngờ đến, vậy mà bây giờ lại tìm được rồi.
Địch Thái Giới Chủ chậm rãi đi tới từ phía xa xa.
Sắc mặt hắn vô cùng lạnh lùng.
- Cầu Thiên Minh vẫn được quản lý bởi Giới Chủ của mỗi một giới trong Tiên Trù Giới, ngoại trừ Giới Chủ ra, không ai có thể tới gần cây cầu này được… người tới gần, giết chết không tha.
Địch Thái Giới Chủ nói.
Mái tóc màu vàng của hắn ta bay phất phơ, trên mặt hắn hiện ra vẻ lạnh lùng.
Ngay sau đó, hắn bước lên một bước, trên cơ thể có áo giáp màu vàng xuất hiện.
Chiếc áo giáp kia bao trùm lấy cơ thể khiến cho hắn vô cùng tuấn dật, lại cực kỳ tàn khốc.
Phía trên chiếc áo giáp kia có quang huy thần tính quanh quẩn rồi lóe ra.
- Giao hạt giống Tiên Thụ ra đây… ta có thể cho ngươi toàn thây.
Mặc áo giáp vào, hơi thở của Địch Thái Giới Chủ đã hoàn toàn thay đổi kinh thiên triệt địa.
Ảnh mắt đỏ thẫm của Phong Quan Trường nhìn chằm chằm Địch Thái Giới Chủ, hắn nhếch miệng nở nụ cười.
- Cuối cùng ngươi cũng có một chút phong thái của Giới Chủ… chỉ có điều, ngươi cũng chỉ là người cuối cùng nở rộ phong thái, đại nhân của Minh Ngục đã từng nói, chỉ cần ta giao hạt giống Tiên Thụ cho bọn họ, bọn họ sẽ nâng đỡ ta trở thành Giới Chủ mới của Tiên Trù Giới… đến lúc đó, Giới Chủ Thần Khải trên người ngươi sẽ thuộc về ta!
Phong Quan Trường điên cuồng cười to.
Trên cơ thể hắn có một thanh thái đao màu đỏ sậm hiện lên.
Thanh thái đao kia vô cùng tà ác, hơi thở chán ghét quanh quẩn ở bên trên làm cho Địch Thái Giới Chủ nhíu mày.
- Ngươi đây là bán đứng hoàn toàn cả linh hồn mình đó… khắp người đều tản ra mùi tanh tưởi mục nát, loại người như ngươi… chết cũng không tiếc, ghế Giới Chủ của Tiên Trù Giới há là thứ ngươi có thể mơ ước tới?
Địch Thái Giới Chủ lắc lắc đầu.
Sau đó, một thanh thái đao màu vàng lập tức xuất hiện trong tay hắn.
Một tiếng xoẹt xoẹt vang lên.
Thanh thái đao màu vàng xé rách hư không.
Quét ngang đến.
Khoảnh khắc đó đánh vỡ hết thảy, ép thẳng về phía đầu Phong Quan Trường.
Phong Quan Trường cười điên cuồng không ngừng, mái tóc màu xám bạc tung bay.
Hắn đứng thẳng ở đó, trong tay đột nhiên xuất hiện một miếng bảo thạch huyết sắc, hắn nhét miếng bảo thạch vào trong miệng, răng nanh cắn mạnh xuống.
Két két!!
Bảo thạch bị cắn nát…
Văng tung tóe ra hóa thành một cỗ năng lượng đáng sợ thổi quét qua cơ thể hắn.
Sau đó, thân hình của Phong Quan Trường dâng cao lên không ngừng, đôi mắt hắn đỏ ngầu, hoa văn huyết sắc khuếch tán ra khắp cả người hắn.
Hóa thành một Thâm Uyên Ác Ma.
- Người không ra người, quỷ không ra quỷ… ghê tởm.
Địch Thái Giới Chủ thản nhiên mà phát ra tiếng chán ghét.
Đao quang thổi quét qua.
Rầm!!!
Phong Quan Trường cũng chém một đao ra va chạm với đao quang kia.
Phát ra tiếng nổ kinh thiên.
Cơ thể của Phong Quan Trường bị đánh bay tựa như một quả cầu, trên ngực hắn bị một đao chém thành một vết chém đáng sợ…
Máu đen trào ra từ bên trong…
Địch Thái Giới Chủ mặc áo giáp màu vàng, thân hình cũng bay ngược ra sau.
Hắn rơi xuống mặt đất, lảo đảo một bước.
Ngẩng phắt đầu lên rồi phun một ngụm trọc khí ra.
Hắn nghiêng đầu nhìn thoáng qua thái đao, thái đao màu vàng, quang hoa ảm đạm, trên đó có hơi thở tối đen đang lưu chuyển…
Hơi thở đen kịt kia đang không ngừng ăn mòn thái đao.
Rầm!
Phong Quan Trường nhếch môi cười điên cuồng.
- Đây chính là cảm giác của sức mạnh… Giới Chủ đại nhân, có cảm thấy rất tuyệt vọng hay không?!
- Trước khi ngươi giết chết ta, minh khí sẽ khiến cho tiên cụ của ngươi… bị ăn mòn toàn bộ, đến lúc đó… ngươi cũng thoát khỏi cái chết.
Địch Thái Giới Chủ nhíu mày.
Bỗng nhiên.
Ánh mắt hắn co rụt lại mà nhìn về phía xa xa.
Nơi đó, trận pháp huyết sắc hiện lên.
Một Minh Trù khoác hắc bào chậm rãi đạp khoảng không bước tới.
Người này, chính là bóng người bên cạnh Mạc Tu kia.
Vậy mà hắn lại… đuổi theo.
Bóng dáng đó nhìn thoáng qua Phong Quan Trường người không ra người, quỷ không ra quỷ một cái, lại liếc nhìn Địch Thái Giới Chủ với một thân kim khải.
Sau đó, hắn bấm tay bắn về phía Phong Quan Trường.
Một đạo quang hoa huyết sắc phóng về phía Phong Quan Trường nhanh như gió.
- Đây là trái tim Thâm Uyên Ác Ma, ăn nó đi… sau đó, đánh chết hắn.
Ở nơi xa xa.
Thuyền U Minh đen kịt chậm rãi xé toạc hư không, chui ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận