Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1233: Đầu bếp này đáng bị chịu một ngàn đao (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cả người Bộ Phương rơi vào trong hố lớn đen kịt sâu không thấy đáy, cứ rơi xuống dưới như vậy.
Dưới đáy của nó tối đen như mực, không thể nhìn thấy phần cuối, trông cực kỳ kinh khủng.
Áo choàng lông vũ bay phất phới, tỏa ra sáng chói lóa, chẳng mấy chốc, đã tạo ra một cỗ khí kình để nâng lên, kình khí này khiến cho tốc độ rơi xuống của cơ thể Bộ Phương đang dần dần chậm lại.
Một âm thanh nhẹ nhàng vang lên, bàn chân của Bộ Phương tiếp đất, mặt đất ấm áp như thể có một luồng nhiệt phun ra liên tục từ trong mặt đất, sưởi ấm cả cơ thể của Bộ Phương.
Bộ Phương nhàn nhạt quét mắt nhìn xung quanh một chút, một tia kinh ngạc chợt hiện lên trong đôi mắt của Bộ Phương.
Xung quanh chỗ này khác hoàn toàn với mỏ nguyên tinh mà hắn tới vào lần trước, cứ như thể đây là một nơi xa lạ.
Nơi này là đáy động, là một cái hang động khổng lồ đã bị khoét rỗng, đủ các thể loại nguyên tinh có năng lượng dồi dào, phát ra ánh sáng lấp lánh được khảm ở phía trên đỉnh động.
Chỗ Bộ Phương đáp xuống là một con đường nhỏ trên vách tường bằng đá ở trong động khổng lồ kia.
Con đường nhỏ hẹp ước chừng chỉ một người mới có thể đi qua được, lối đi này gắn vào trên vách đá, quanh co uốn lượn, không thể nhìn thấy được đầu ra.
Mà bên ngoài vách núi cheo leo là vực sâu vô tận, sâu không thấy đáy, giống như miệng ác ma đang rình mồi.
Xung quanh đều rất im ắng, ngay cả bóng dáng của những cường giả Hải Tộc và cường giả Ma Hạt Tộc đã nhảy vào trong hố sâu này cũng không thấy đâu, điều này thực sự có chút kỳ lạ.
Tuy nhiên, Bộ Phương cũng không quan tâm nhiều, hắn khẽ khịt mũi, mùi thơm của đồ ăn lan tỏa trong không khí vẫn làm khuấy động vị giác của hắn, khiến hắn không khỏi cả kinh trong lòng, nhưng đồng thời cũng cảm thấy vô cùng tò mò.
Tại sao trong hầm mỏ giống như vực thẳm này lại có mùi thơm thoang thoảng của đồ ăn như thế chứ?
Ở trong này ẩn chứa bí mật như thế nào đây?
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại, bước trên con đường nhỏ hẹp kia, cứ đi xuống mãi như thế.
Tốc độ của hắn không nhanh cũng không chậm, nhưng con đường nhỏ dường như không có điểm cuối, đi một lúc lâu vẫn chưa thấy lối ra.
Bộ Phương có chút bực bội, bởi vì hắn có cảm giác giống như mình đang lặp đi lặp lại mãi một chuyện.
Rầm rầm rầm.
Bộ Phương dừng bước, đá vụn trên vách đá dựng đứng bất ngờ lăn xuống ầm ầm, âm thanh rơi xuống như thể bị nuốt chửng một cách lặng lẽ vậy.
Đủ để thấy được hố sâu này thật sự là sâu không thấy đáy.
Dường như có chút kỳ lạ...
Bộ Phương liếc nhìn xung quanh.
Thế nhưng vẫn chỉ là một màu đen kịt.
Tinh Thần Lực của Bộ Phương trào ra mãnh liệt, từng cơn sóng to bên trong Tinh Thần Hải đang đánh dữ dội.
Tuy nhiên Tinh Thần Lực vẫn luôn thuận lợi, vậy mà lần này lại bị tổn thương nghiêm trọng, hoàn toàn không thể khuếch tán ra ngoài, giống như bị một cỗ sức mạnh thần bí áp chế lại.
Điều này làm cho tâm thần của Bộ Phương không khỏi xiết chặt.
Bộ Phương nhìn vực thẳm sâu không thấy đáy một cái, rồi lại nhìn con đường nhỏ không thể nhìn thấy điểm cuối.
Khóe miệng của hắn bất giác nhếch lên nở một nụ cười.
Tiếp sau đó.
Bộ Phương thu liễm Tinh Thần Lực trong Tinh Thần Hải rồi xoay người cất bước đi về phía bầu trời của Vô Tận Thâm Uyên.
Một bước...
Cảnh tượng trước mặt Bộ Phương lập tức thay đổi.
Tất cả bóng tối đều biến mất, mà thay vào đó là ánh sáng phản chiếu bởi những nguyên tinh sáng lấp lánh đập vào mắt, đẹp không sao tả xiết, rực rỡ lộng lẫy vô cùng.
Chiếu sáng toàn bộ sơn động.
Đúng vậy, chính là sơn động.
Bộ Phương mở mắt ra thì thấy vị trí mà mình đang đứng lại là ở trong một cái sơn động, mà bên trong sơn động, ngoài Bộ Phương ra, còn có rất nhiều người của Hải Tộc và cường giả Ma Hạt Tộc đang nhắm mắt và hít thở đều đặn.
Có vẻ như bọn họ đều đắm chìm trong ảo ảnh vừa rồi mà không thể tự mình thoát ra được.
Trừ phi bọn họ có đủ dũng khí tiến một bước về phía khoảng không trên vực thẳm.
Số lượng cường giả Hải Tộc ở xung quanh không phải rất nhiều, cũng có khoảng mấy vị cường giả Ma Hạt Tộc, hơn nữa thực lực của những người này đều không mạnh, phần lớn đều là Thần Thể Cảnh, trong đó cũng có mấy cường giả Thần Hồn Cảnh.
Có lẽ cường giả đẳng cấp Đại Năng ở trong số đó đã hiểu thấu ảo cảnh và đi ra khỏi sơn động rồi cũng không chừng.
Mùi đồ ăn tràn ngập trong không khí vẫn nồng đậm như vậy, Bộ Phương không chút do dự, cũng không để ý đến những người của Hải Tộc và cường giả Ma Hạt Tộc đang đắm chìm trong ảo ảnh kia, mà bước ra khỏi sơn động.
Bên ngoài sơn động, lại là một thế giới khác.
Trên bầu trời, dường như có nham thạch nóng chảy đang cuồn cuộn sôi trào, thỉnh thoảng lại có tiếng nổ vang vọng.
Nham thạch nóng chảy đang rực sáng, khiến cho toàn bộ thế giới như thể cũng bừng sáng lên.
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại bước ra ngoài, mặt đất hơi khô ráo, rất hiển nhiên, nhiệt độ trên thế giới này có chút khô nóng.
Đi ra khỏi sơn cốc, cách đó không xa là một cây cầu đá rất lớn.
Cây cầu đá kia hoàn toàn tự nhiên, giống như hòa làm một với hai ngọn núi.
Những chiếc gai đá sắc nhọn mọc ra trên cầu đá, những chiếc gai đá kia sắc bén một cách lạ thường.
Hàng ngàn xác chết nằm la liệt trên cây cầu đá nọ, mỗi một cỗ thi thể đều bị gai đá đâm thủng, có những cỗ thi thể đều đã khô quắt lại, còn một số thi thể khác thì chỉ còn lại bộ xương trắng trông rất đáng sợ.
Thế giới này dường như toát ra hơi thở chết chóc mạnh mẽ.
Bộ Phương đột nhiên trở nên cảnh giác trong lòng.
Mùi đồ ăn trong không khí càng lúc càng đậm hơn, khiến cho Bộ Phương không nhịn được mà liếm miệng, cảm thấy có chút đói bụng.
Tuy nhiên, Bộ Phương không có ý định nấu ăn ngay, thay vào đó hắn định đi qua cây cầu đá trước.
Trong đống thi thể trên cầu đá có rất nhiều cường giả Hải Tộc, cũng có cường giả Ma Hạt Tộc, còn có một số thi thể của ngoại tộc không biết đã chết được bao nhiêu năm rồi .
- Sao lại có một nhân loại vậy?
Có cường giả Hải Tộc tỉnh lại từ trong huyễn cảnh đi tới, bọn họ cũng đi ra khỏi sơn cốc, vừa vặn thấy được Bộ Phương ở đằng xa.
Lập tức gào thét lên.
Bộ Phương quay người lại nhìn đám tộc nhân này một cái, tại sao lại không thể có nhân loại?
Bộ Phương không thèm để ý tới những cường giả Hải Tộc này, mà bước ra một bước, cả người nhảy tót vào trong cầu đá.
Vừa vào cầu đá, lập tức một cỗ áp lực kinh khủng tác động lên cơ thể của Bộ Phương.
Một tiếng két vang lên.
Mặt cây cầu đá kia lắc lư một hồi, ngay lập tức hết cột đá này đến cột đá khác bật ra, cố gắng xuyên thủng Bộ Phương hoàn toàn.
Những cường giả kia có lẽ đã bị chết như vậy.
Tâm thần của Bộ Phương khẽ động, thân hình khẽ nhích sang một bên, né tránh những bụi gai đá.
Tuy nhiên, tốc độ của những chiếc gai đá này rất nhanh, hết cái này sang cái khác, khiến cho Bộ Phương không có cơ hội để thở dốc, một mực tránh né.
Bóng dáng dường như cũng bắt đầu trở nên mơ hồ... .
Cường giả Hải Tộc ở phía xa đều nhìn đến ngây người, tốc độ này khiến người ta có chút sợ hãi.
Phải biết rằng, người có thể đi ra đầu tiền, chắc chắn đều là cường giả Hải Tộc có tu vi Thần Hồn Cảnh với Tinh Thần Lực cường hãn hơn một chút, hiện tại bọn họ đều cảm thấy có chút khủng khiếp, hành động của Bộ Phương thật sự quá mức kinh hãi.
- Gã nhân loại mạnh mẽ quá!
- Tốc độ của những gai đá này nhanh thật, chỉ cần bị đâm trúng một cái, tiết tấu hỗn loạn... Toàn thân đều sẽ bị đâm thủng...
- Cây cầu đá này là khảo nghiệm đầu tiên sao? Cảm giác thật đáng sợ!
...
Cường giả Hải Tộc trợn mắt há hốc mồm, đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận