Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1622: Trù đạo chi tâm của Bộ Phương (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Minh khí Địa Ngục bắn ra, quấn quanh vuốt chó.
Hướng về phía một quyền oanh kích kia.
Oanh!
Nhất quyền nhất trảo đụng vào nhau.
- Quả nhiên là minh khí Minh Ngục! Ngươi và người Minh Ngục có quan hệ gì!
Đôi mắt Cẩu gia co rụt lại, sau đó quát lớn!
Sau đó, trong đôi mắt đỏ thẫm của Phong thành chủ, dáng vẻ của Cẩu gia đột nhiên biến đổi.
Thân thể Cẩu gia đột nhiên hóa lớn, biến thành Cự Lang, răng nanh lộ ra, đôi mắt đen thẫm.
Một tiếng chó sủa, hư không kịch liệt rung động!
Ánh mắt Phong thành chủ thít chặt lại.
Bị một trảo của Cẩu gia sau khi biến thân đánh trúng. Cánh tay lập tức bị đánh vỡ vụn, hóa thành hư vô, biến mất trong hư không.
Phong thành chủ thê thảm gào lên.
Trong nháy mắt bị đánh bay!
Liên tục bắn ra, hư không bị xuyên thủng hết lần này đến lần khác.
Rầm rầm rầm rầm!!!
Phong thành chủ bị đánh bay ra mấy ngàn dặm chỉ còn lại một cánh tay, mạnh mẽ ổn định lại thân hình, lạnh như băng nhìn Cẩu gia một cái.
Sau đó xoay người bắn ra xa rời đi.
Trong đôi mắt Cẩu gia tràn ngập sát ý hung bạo.
Cẩu gia hơi cúi thấp đầu, lại phát hiện, trái tim Lân Trù ngân sắc biến mất không thấy đâu nữa.

Bị trù đạo chi tâm áp chế, làm cho Bộ Phương muốn phát huy đao công cũng trở nên khó khăn.
Mỗi lần nâng thái đao lên, đều cảm thấy như có một bàn tay lớn đang đè chặt tay hắn.
Khiến hắn không thể nâng thái đao lên.
Không còn nghi ngờ gì nữa, trù đạo chi tâm của Lục Nhất cường hãn hơn nhiều so với người áo đen kia nhiều.
Bộ Phương nhíu mày. Hắn biết không thể tiếp tục như này…
Nếu cứ như vậy, hắn khó có thể hoàn thành lần nấu ăn này.
Nguyên liệu đều không thể xử lý.
Trù đạo chi tâm… Thật sự là vô lại! Là một sự tồn tại đáng sợ.
Ngoài lôi đài, chỗ khán giả.
Hư không đột nhiên bị xé rách, hai bóng người một trước một sau từ đó đi ra.
Một người người cẩn thận tỉ mỉ, một người lỗng lẫy xinh đẹp, ngón tay để thành hình hoa lan.
- Ôi, đến chậm rồi.
Ngưu thành chủ có chút ảo não dậm chân, tay hoa chỉ một cái.
- Đều tại ngươi! Ai bảo ngươi lề mề!
Lục thành chủ mặc áo bào trắng, im lặng liếc xéo Ngưu thành chủ một cái.
- Ngươi còn không biết xấu hổ mà nói?
Ngưu thành chủ nhất thời nghẹn lời, tay hoa trên không trung vung lên, sau đó dậm chân một cái… “Hừ” một tiếng.
Sau đó, sau đó hai người tìm chỗ ngồi trên khán đài, bắt đầu nhìn tỷ thí trên lôi đài.
Dường như Mộng Kỳ cũng chú ý đến sự xuất hiện của Lục thành chủ và Ngưu thành chủ.
Liền gật đầu mỉm cười với hai người ở phía xa.
Lục thành chủ ôn hòa mỉm cười.
- Tiểu yêu tinh Mộng Kỳ này… Ngươi gật đầu cái gì! Tử Quỷ!
Ngưu thành chủ đưa tay ra vỗ cánh tay Lục thành chủ, nghiêng đầu sang chỗ khác… “Hừ” một tiếng.
Lục Nhất nhàn nhạt nhìn Bộ Phương một cái.
Trái tim hắn đang nhảy lên kịch liệt.
Trù đạo chi tâm khuếch tán, dao động ra làm cho trạng thái của hắn càng được thêm gia trì.
Mỗi một bước đều gần như hoàn hảo.
Hắn ngẩng đầu, nhìn Bộ Phương ở xa xa. Hắn biết, bình thường đầu bếp bị ảnh hưởng bởi trù đạo chi tâm, sẽ không có cách nào nấu nướng.
Bộ Phương… tự nhiên cũng không làm được.
Ngay cả Đại Ma Vương, bây giờ chắc cũng hoang mang buồn bực…
Để xem ngươi làm thế nào phá vỡ được…
Muốn chống lại trù đạo chi tâm, chỉ có trù đạo chi tâm.
Chẳng lẽ Đại Ma Vương muốn ngưng tụ trù đạo chi tâm vào lúc này?
Lục Nhất nhếch khóe miệng, cười nhạt một tiếng. Chuyện đó không có khả năng… quá khó.
Ngay sau đó, thái đao trong tay Lục Nhất chuyển động, muôn vàn quang hoa lưu chuyển, sau lưng hắn đột nhiên xuất hiện hàng ngàn cánh tay, mỗi một cánh tay đều đang nắm thái đo.
- Là đao công của Lục Nhất! Thiên Thủ Tiếu Phật!
- Đao công này thật đáng sợ! Cách xa như vậy cũng cảm nhận được da thịt run rẩy!
- Đao công nhanh nhất trong Tiên Trù Giới! Không ai đứng nhất!

Khán giả nhìn đao công của Lục Nhất, lập tức phát ra tiếng kinh hô.
Đông…
Bỗng nhiên, một tiếng vang lớn hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Mọi người dời mắt từ đao công của Lục Nhất sang chỗ khác.
Nhìn về phía vị trí của Bộ Phương.
Ở đó, Bộ Phương ném Long Cốt Thái Đao lên bếp lò, hạ tay xuống, nhắm mắt thở ra…
Quả nhiên, Đại Ma Vương bị ảnh hưởng… Không nấu ăn tiếp được!
Trong lòng mọi người đều run lên.
Tiểu U dựa vào thuyền U Minh, con ngươi màu đen rất sâu nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
Công Thâu Ban xiết chặt nắm đấm. Bộ lão bản… cố lên!
Hi Hi ôm bắp đùi Công Thâu Ban, trong mắt đầy sự lo lắng cho Bộ Phương.
Đôi mắt Mộng Kỳ đầy hứng thú nhìn.
Đại Ma Vương… Làm thế nào để phá vỡ thế cục?
Ong…
Tâm thần Bộ Phương chuyển động.
Ý niệm biến hóa.
Hình ảnh trước mắt lập tức biến mất.
Chỉ còn lại một màu đen.
Sau đó, quang mang nổi lên từng chút một từ trong bóng tối, ánh sáng kia không ngừng biến hóa… Dần dần sáng lên.
Ngay sau đó, một cảnh tượng lắc lư nhanh chóng xuất hiện trước mắt Bộ Phương.
Rất mơ hồ, nhưng cũng rõ ràng.
Tiên Trù Tiểu Điếm, Thao Thiết Tửu Lâu, Vân Lam Tửu Lâu, Phương Phương Tiểu Điếm…
Từng cảnh như nước chảy không ngừng chảy qua trước mắt Bộ Phương.
Trong Phương Phương Tiểu Điếm, lần đầu Bộ Phương nấu cơm chiên trứng, lần khai trương đầu tiên. Nụ cười khi Tiếu Tiểu Long ăn cơm chiên trứng đập vào mắt.
Vân Lam Tửu Lâu, nhân phẩm Phật Nhảy Tường xuất hiện, sau khi mọi người ăn xong đều kinh ngạc thỏa mãn nở nụ cười.
Thao Thiết Tửu Lâu… Chém giết Thao Thiết, khi nấu thịt Thao Thiết, mùi vị thơm nức bay lên tận trời, mọi người ăn đều vô cùng vui vẻ…
Còn có Tiên Trù Tiểu Điếm…
Mọi người vây quanh bàn ăn, ăn lẩu với cảm giác hạnh phúc thỏa mãn…
Những hình ảnh này liên tục chuyển động, vừa mơ hồ vừa rõ ràng trong lòng Bộ Phương.
Cuối cùng…
Tất cả dừng lại khi Bộ Phương trở thành đầu bếp. Ngày đêm đều không ngừng luyện tập nấu ăn, niềm vui xuất phát từ tận trái tim.
Khi đó, hắn còn ở địa cầu.
Nhưng dù là ở đâu… Đối với trù nghệ, hắn vẫn giữ lấy trái tim nhiệt huyết như ban đầu.
Cái gì là trù đạo chi tâm, Bộ Phương nghĩ rằng, chính là chấp niệm với trù nghệ, trái tim yêu trù nghệ, đó là công hiến tất cả tâm huyết của mình trên con đường trù nghệ.
Cho dù không có hệ thống, Bộ Phương cũng cố gắng để cải thiện bản thân, để mình trở thành Trù Thần.
Có lẽ, đây chính là những gì hệ thống muốn Bộ Phương cảm nhận được!
Hình ảnh trong đầu dần rõ ràng, cuối cùng liên tục lưu chuyển, như thể hóa thành một dòng nước nóng, tràn vào trong tim Bộ Phương.
Thình thịch…
Bốn phía vô cùng an tĩnh.
Một âm thanh tiếng nhịp tim yếu ớt đột nhiên vang lên.
Huyết dịch cả người Bộ Phương dường như vào lúc tiếng tim đập này vang lên, sôi trào…
Ngưng tụ trù đạo chi tâm…
Bộ Phương chậm rãi mở mắt ra.
Khóe miệng hắn hơi cong lên một cái.
Hắn vẫn luôn nhầm một chuyện…
Cái gọi là trù đạo chi tâm, hắn không cần phải ngưng tụ lại…
Bởi vì, hắn vẫn luôn có.
Bộ Phương giơ tay lên, đặt lên trước ngực mình.
Thở ra một hơi.
Một tiếng tim đập, như Mộ Cổ Thần Chung vang lên khắp quảng trường Tiên Thụ.
Ngay sau đó.
Toàn trường đều kinh sợ!
Phía đối diện, đôi mắt Lục Nhất co rụt lại, không thể tin ngẩng đầu lên nhìn về phía Bộ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận