Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1401: Bí chế nồi lẩu cay của Bộ Phương (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Biểu tình trên mặt thực khách à, trên mặt thực khách có biểu tình gì vậy?
Đồng Nguyệt nghe xong những lời mà Mục Lưu Nhi nói, cả người phút chốc hơi sửng sốt. Nàng ngẩng đầu nhìn sang đám người đang ngồi ở quán nhỏ đằng xa.
Ngược lại nàng muốn nhìn xem, đến cùng Mục Lưu Nhi này muốn để cho nàng xem cái gì.
Nhưng vừa nhìn tới, Đồng Nguyệt lại cảm thấy giật mình trong lòng, cảm thấy gần như không thể tưởng tượng nổi.
Từ trên mặt những thực khách kia, Đồng Nguyệt nhìn thấy một loại cảm giác thỏa mãn. Đó là một loại cảm giác thỏa mãn đặc biệt hiếm thấy ở trên mặt thực khách.
Trước kia, chỉ có khi thực khách thưởng thức món ăn do đầu bếp hàng đầu nấu ra nàng mới có thể nhìn thấy loại cảm giác thỏa mãn như vậy trên mặt thực khách.
Thật không ngờ ở một cái quán nhỏ đầu đường cũng có thể xuất hiện loại tình huống này.
Vì sao lại như vậy?
Chẳng lẽ người phàm từ hạ giới đi lên kia đã bỏ thuốc gì vào bên trong đồ ăn sao?
Thực ra trong lòng Mục Lưu Nhi cũng rất ngạc nhiên, nàng ta dựa vào Mục Lưu Nhi ở trước quầy, cùng với người phía sau nhìn ra bên ngoài.
Trong mắt lần lượt bắn ra từng đạo tinh mang.
Nồi lẩu, thật đúng là xách một cái nồi bày ra trước mặt bọn họ.
Một cái nồi được đúc bằng thủy đồng, tay cầm của nồi điêu khắc thủy long, phía dưới đường vân điêu khắc còn có màu đen nhánh khắc sâu xuống.
Màu sắc hơi đậm, mang theo cảm giác phong cách cổ xưa từng trãi, lần đầu tiên nhìn còn khiến cho người ta cảm giác có chút không tầm thường.
Đây là nồi lẩu do hệ thống cung cấp.
Hôm nay Bộ Phương chỉ lấy ra một loại nồi, trong nồi chỉ có một loại nước dùng, nước dùng cay đến mức có thể nghi ngờ cuộc đời.
Thiên Địa Huyền Hỏa chui vào bên trong, lập tức khiến cho nước dùng kia bắt đầu tỏa ra hơi nóng dày đặc.
Một đám người chen lấn vây xung quanh, trên mặt mỗi người đều tỏ vẻ ngạc nhiên. Cái quán nhỏ này… thật sự muốn để cho người ta ăn một nồi sao?
Hay là trong cái nồi kia có chỗ huyền bí gì đấy?
Bốn vị tráng hán nhìn vào bên trong cái nồi đồng, Bạo Liệt Hỏa Tiêu không ngừng bốc lên, biểu cảm trên mặt cả đám bắt đầu có chút khó coi.
Là người của Tiên Trù Giới, bọn họ đối với trù nghề ít nhất cũng có một chút nhận thức.
Nhưng mà…
Bọn họ nhìn đến cái nồi nấu trước mắt này, hoàn toàn là vẻ mặt mê man, cơ bản không biết được trong lồ lô của Bộ Phương bán thuốc gì.
Lâu như vậy mà một chút nguyên liệu nấu ăn cũng không nhìn ra được, chẳng lẽ Bộ Phương muốn bọn họ ăn ớt bên trong cái nồi đồng kia à?
Mặc dù hương vị của của ớt rất ngon, nhưng chỉ ăn mỗi ớt… bọn họ từ chối!
- Đừng nôn nóng, ăn lẩu như thế nào, để ta giải thích cho mọi người một chút.
Bộ Phương đi tới trước mặt bốn vị tráng hán, phân biệt đưa cho bốn người bốn đôi đũa hẹp dài, kèm theo muôi vớt.
Sau đó hắn mới dùng dáng vẻ ung dung nhàn nhã nhìn bọn họ.
Minh Vương Nhĩ Ha sớm đã đi đến bên cạnh nhóm người này, trong mắt nở rộ ánh sáng rạng rỡ, nhìn chằm chằm vào cái nồi đồng kia. Đối với nồi lẩu mà Bộ Phương miêu tả, hắn ta cũng có chút tò mò. Bộ Phương giảng giải:
- Ăn lẩu, ăn chính là một loại vui vẻ, đồ ăn cũng phải mới mẻ, loại mới mẻ này không phải là chỉ cách ăn mới mẻ mà là nguyên liệu nấu ăn mới mẻ.
Bộ Phương hờ hững nói tiếp:
- Thực đơn ở chỗ này có liên quan tới nguyên liệu nấu ăn, những nguyên liệu nấu ăn này đều có liên quan tới nồi lẩu. Bởi vì cân nhắc đến lần đầu tiên được miễn phí, cho nên việc lựa chọn và phối hợp nguyên liệu nấu ăn đều do ta quyết định.
Bốn vị tráng hán lần lượt từng người đều nhìn về phía hắn, đương nhiên không hề phản bác.
Hắn để cho đám người kia chờ một lát, sau đó thuận tiện đi tới trước bếp lò. Ánh mắt của các thực khách đang xem náo nhiệt ở xung quanh cũng theo thân thể Bộ Phương mà chuyển động.
Bốn vị tráng hán kia cũng nhìn lại.
Bộ Phương hít sâu một hơi, ánh mắt bắt đầu tập trung.
Nguyên liệu nấu ăn mà nồi lẩu sử dụng cần phải mới mẻ, chỉ có nguyên liệu nấu ăn tươi sống thông qua nước dùng nóng sốt mới có thể hoàn toàn xuất ra mỹ vị của nguyên liệu nấu ăn.
Mà cách xử lý những nguyên liệu nấu ăn này cũng rất được chú trọng.
Tâm thần Bộ Phương khẽ động, Long Cốt Thái Đao xuất hiện ở trong tay Bộ Phương. Long Cốt Thái Đao huyễn khốc không gì sánh được phóng ra hào quang màu vàng kim, vừa xuất hiện đã khiến cho các thực khách xung quanh kinh ngạc tán thán.
Loại dụng cụ làm bếp phát quang này, thật sự là lần đầu tiên bọn họ được nhìn thấy.
Ngay sau đó, một củ cải trắng từ trong hư vô xuất hiện, Long Cốt Thái Đao vừa chuyển, cắt qua cải trắng, khiến cho phần rau cải phía trên lần lượt rơi vào xếp gọn ở trên khay.
Sau khi cải trắng được rửa sạch, lại được Bộ Phương cắt hoàn chỉnh, này cũng không phải kỹ thuật gì khó, chỉ là nguyên liệu nấu ăn tươi mới.
Mặt trên rau quả còn có giọt nước trong suốt sáng long lanh liên tục chuyển động.
Không chỉ có cải trắng mà còn có các loại rau cải, rất nhiều rau cải gieo trồng bên trong Điền Viên Thiên Địa đều được cắt xử lý xong, dọn lên bàn.
Bộ Phương bưng một đống rau cải lớn đi tới chỗ bốn vị tráng hán kia.
Những người xung quanh nhìn thấy nguyên liệu nấu ăn chưa qua nấu nướng đã được bưng tới, tất cả đều có chút ngẩn người.
Đầu bếp này muốn làm gì đây?
Chẳng lẽ muốn ăn sống à?
Nhưng có người thông minh dường như đã nghĩ ra được chút gì đó.
Nguyên liệu nấu ăn tươi sống, hơn nữa còn có nồi nước nóng hổi, chẳng lẽ Bộ Phương định để cho bốn vị tráng hán này cầm nguyên liệu nấu ăn tươi trực tiếp một miếng một ngụm canh ăn sao?
Này… Mẹ nó, liệu có ăn được không vậy?
Vẻ mặt của bốn vị tráng hán cũng đầy nghi ngờ.
- Đúng vậy, chính là giống như trong tưởng tượng của mọi người, lấy những nguyên liệu nấu ăn tươi này nhúng vào bên trong nồi nước nóng, sau đó vớt lên ăn.
Bộ Phương dọn bàn ăn xong, mặt không biểu tình liếc mắt nhìn bốn người kia một cái, gật đầu nghiêm túc nói.
Sắc mặt bốn vị tráng hán khó coi:
- Chúng ta có thể chọn không ăn được không? Mặc dù ngươi nói đồ ăn miễn phí, nhưng cho dù miễn phí thì ngươi cũng không thể không chịu trách nhiệm như vậy được.
Một vị tráng hán mang vẻ mặt khó chịu nói:
- Đầu bếp không chịu trách nhiệm về đồ ăn do mình nấu ra, chúng ta sẽ không ăn đâu. Không chỉ có chúng ta mà toàn bộ mọi người trong Tiên Trù Giới này đều sẽ không ăn.
Người này nói ra đúng là một đạo lý lớn.
Bộ Phương hơi sửng sốt. Nhưng cái đạo lý lớn này hắn chỉ mới nghe đến, không để ý tới ánh mắt từ chối của đám tráng hán, Bộ Phương trực tiếp đổ hết nguyên liệu nấu ăn vào bên trong nồi nước sôi ùng ục.
Nồi lẩu màu đồng tối, đường vân phía trên có thêm vài phần sâm nghiêm, theo nước dùng sôi trào đã bắt đầu nóng hôi hổi lên.
Một mùi cay nồng tràn ngập lan tỏa.
Bốn vị tráng hán phút chút đã bị hương vị này hấp dẫn, không chỉ có bọn họ mà mọi người xung quanh đều như vậy.
- Nói thật, hương vị nước dùng này ngửi có vẻ rất ngon…
- Ngửi mùi đã thấy ngon như vậy rồi, ăn vào chắc là không tệ đi.
- Mặc dù nói cách nấu không đáng tin cậy, nhưng vì sao ta lại có một chút chờ mong nho nhỏ với loại đồ ăn mới này nhỉ?
Các thực khách quan sát xung quanh đều không khỏi bắt đầu xôn xao thảo luận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận