Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2158: Hai quân đối đầu (2)

Notice: Undefined offset: 188
Ba người Minh Vương Nhĩ Cáp, Ứng Long Ngục Chủ và Cẩu Gia không biết đã đi đâu.
Minh Ngục đang chằm chằm như hổ đói, nhưng lại tạm thời vẫn chưa phát động một cuộc tấn công nào, có lẽ là đang chờ đợi một thời cơ nào đó.
Vì vậy, mấy vị Ngục Chủ còn lại đều vội vội vàng vàng chạy tới sau khi biết được tin tức về chiếc Bánh Vận May này của Bộ Phương, nếu như món bánh này thật sự thần kỳ như thế, vậy thì tuyệt đối sẽ trở thành một loại vũ khí mạnh mẽ để Địa Ngục chống lại Minh Ngục!
Đương nhiên, tin tức làm chấn động khắp toàn bộ Địa Ngục như vậy, tất nhiên cũng sẽ không thể qua mắt được Minh Ngục.
Đám người Minh Ngục cũng đã biết đến tin tức này.
Nhưng hầu hết mọi người đều xì mũi coi thường.
- Bánh Vận May? Một miếng bánh mà còn đòi đoạt được vận may của thiên hạ sao? Thật là nực cười...
- Đây là Địa Ngục muốn giảm bớt áp lực mà đội quân Minh Ngục của chúng ta gây ra cho bọn chúng, thế nên mới truyền ra những loại tin tức không đầu không đuôi như thế này, muốn dùng cái này để làm cho lòng quân của chúng ta đều phải e sợ đấy.
- Đám người Địa Ngục quả nhiên đều ngu xuẩn, đáng đời bị Minh Ngục chúng ta chà đạp trong tương lai không xa.
...
Đám cường giả Minh Ngục đứng trên trời cao tỏa ra khí tức ngút trời.
Đại quân của Minh Ngục bắt đầu tập hợp lại.
Đội quân chinh phục các tiểu thế giới xung quanh đều đã quay trở lại và đang tập hợp trong hư không.
Đại quân của Hỏa Yêu Nhất Mạch, đại quân của Ảnh Ma Nhất Mạch, đại quân của Minh Trù Nhất Mạch...
Sau khi thu phục hết các tiểu thế giới xung quanh, đại quân của cửu tộc lần lượt tập trung tại trung tâm.
Khí tức kinh khủng dường như hóa thành một con quái thú khổng lồ, muốn xông ra ra khỏi bầu trời.
Tiếng kèn báo hiệu chiến tranh vang lên, âm thanh xé rách màn trời, cực kỳ chói tai.
Dưới tiếng kèn hiệu này, mỗi một vị cường giả Minh Ngục đều là nhiệt huyết sôi trào, gầm thét vang vọng khắp đất trời.
Từng chiếc chiến thuyền lao vụt ngang trên trời cao, từng đội quân đều đang tập kết trên boong thuyền của mỗi chiếc chiến thuyền, thậm chí còn có cả cường giả cấp bậc Tiểu Thánh Cửu Chuyển đỉnh cao tọa trấn.
Khi chiến thuyền chạy qua, hư không bị đè nén tạo ra một âm thanh bị bóp nghẹt, mang theo khí tức nặng nề mà ngột ngạt.
Trên bầu trời, có một luồng ánh sáng bay ngang qua.
Trong nháy mắt, nổi lơ lửng trong hư không.
Một thanh trường kiếm màu bạc lao thật nhanh tới, một vị lão giả mặc áo bào xám đang đứng chắp tay trên thân kiếm, đó chính là Kiếm Ma lão tổ.
Dường như có một bóng ma khổng lồ thấp thoáng như ẩn như hiện trong hư không, một sinh linh có vẻ như được ngưng tụ ra từ ngọn lửa, đốt cháy hư không, một làn sóng nhiệt khủng khiếp quét tới.
Đây là lão tổ của Hỏa Yêu Nhất Mạch.
Trong số chín bộ tộc, lão tổ của sáu tộc đều đã xuất hiện.
Bọn họ đứng ở trên cao với một tiểu thế giới đang vặn vẹo trên đầu, Thiên Đạo Ý Chí rơi xuống trên cơ thể của đám bọn chúng.
Làm nổi bật bọn chúng như những vị thần thực sự, khiến cho nhiều quân đều phải run sợ.
Khi lão tổ của các chủng tộc khác nhau tham gia trận chiến, toàn bộ Minh Khư lập tức hoàn toàn trở nên sôi trào.
Rầm rầm rầm!
Hư không bị nghiền ép.
Mấy vạn đại quân Minh Khư, gào thét trong hư không.
Từ trong hư không xa xôi, vượt sông đi tới, mang theo luồng khí tức áp bách đáng sợ, trực tiếp dồn dép Địa Ngục.
Mà Địa Ngục.
Cơn sốt mua bánh đã dần chấm dứt.
Những cường giả đến mua bánh đều chấm dứt trở về tâm thần.
Các thế gia quý tộc đều ra trận toàn quân, tập hợp lại thành một đội quân, dưới sự lãnh đạo của các cường giả thế gia quý tộc, cùng nhau chống lại đội quân Minh Ngục.
Địa Ngục rất mạnh, vì vậy Minh Ngục mới tập hợp hết toàn bộ đại quân chinh chiến từ khắp mọi nơi lại.
Đây đã là một sự tôn trọng rất lớn dành cho Địa Ngục, nhưng đối với Địa Ngục mà nói, đây là một thảm hoạ.
Đại quân của Minh Ngục Cửu Tộc đã được tập hợp, lực lượng vô cùng mạnh mẽ, trừ khi lão Minh Vương còn sống, có thể lãnh đạo đại quân Địa Ngục ngăn cản một phen.
Nhưng bây giờ, lão Minh Vương Thiên Tàng đã không còn ở đây từ lâu rồi.
Địa Ngục lại phải ngăn cản như thế nào đây?
Địa Ngục rất lớn, mười mấy vạn quân tập trung tại cửa rồng ở biên giới của Địa Ngục.
Mỗi người đều ngẩng đầu lên nhìn vào hư không ở đằng xa kia.
Ở nơi đó, những đám mây đen kéo đến đè lên tòa thành.
Phía trên mây đen, từng thân ảnh bàng bạc, khí tức kinh khủng, thấu tận trời đất.
Vù vù...
Một tầng phòng ngự vô hình nổi lên bên ngoài Địa Ngục.
Một bức màn ánh sáng đã cô lập đội quân của Minh Ngục với đội quân của Địa Ngục.
Chiến tranh dường như sắp nổ ra.
...
Nhà hàng Hoàng Tuyền.
Ánh nắng ban mai chiếu rọi xuống trên mặt đất.
Bộ Phương mở cánh cửa của nhà hàng ra, một cơn gió lạnh thổi qua mà luồn vào.
Mùa đông rét buốt ở Địa Ngục dường như sắp đến.
Bộ Phương nhìn về phía cửa ra vào hết sức yên tĩnh, biểu cảm trên mặt cũng không thay đổi nhiều.
Những thực khách đã mua bánh không quay lại, c , điều này đã gửi đi một tín hiệu.
Đó chính là chiến tranh đã bắt đầu.
Cuộc chiến tranh xâm lược Địa Ngục của Minh Ngục là một cuộc chiến để bảo vệ tổ quốc.
Bộ Phương nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Kéo một cái ghế ra, đặt trước cánh cửa của nhà hàng rồi nằm co lại ở trên ghế.
Ánh mặt trời chiếu xuống, hơi có vẻ ấm áp.
Chi... chi một tiếng.
Tiểu Hồ không biết đã vọt ra khỏi vòng tay của Tiểu U từ lúc nào và nhảy tới trên bụng Bộ Phương.
Đôi mắt linh động của tiểu gia hỏa này không ngừng quay tròn.
Khóe miệng của Bộ Phương giật giật, vuốt ve đầu nó.
Tay khẽ vung lên, một viên Ngưu Hoàn Bạo Liệt bất ngờ xuất hiện.
Hai mắt của Tiểu Hồ lập tức sáng rực lên, bắt lấy Ngưu Hoàn Bạo Liệt mà Bộ Phương ném tới, sau đó đứng trên bụng Bộ Phương, bắt đầu ăn một cách thích thú.
Móng vuốt nhỏ ôm lấy Ngưu Hoàn Bạo Liệt, miệng nhét phồng lên và ăn một cách rất vui vẻ.
Tiểu U mặc một chiếc váy đen, đôi chân thẳng tắp, trắng nõn mà mê người.
Nàng đứng ở cửa ra vào, đằng sau chiếc ghế của Bộ Phương.
Ngẩng đầu nhìn về phía xa xăm.
Dường như có tinh mang đang tuôn trào trong đôi mắt đen nhánh.
Địa Ngục là nhà của nàng, mặc dù nàng đã bị trục xuất nhưng bất kể như thế nào đi chăng nữa thì Địa Ngục vẫn thuộc về gia viên của nàng, nàng vẫn quan tâm đến sự an nguy của ngôi nhà của mình.
Dường như có một lỗ đen đang mở rộng trên bầu trời ở đằng xa.
Đó là một làn khói mù đang bao phủ.
Đột nhiên.
Chiếc ghế kêu cót két.
Bộ Phương đứng dậy khỏi vị trí của mình và nhét Tiểu Hồ đang ăn Ngưu Hoàn Bạo Liệt vào trong ngực Tiểu U.
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại, sải bước đi tới phía trước dưới ánh mắt khó hiểu của Tiểu U.
- Giúp ta trông chừng nhà hàng một lát, ta đi trả nợ một lúc...
Những lời này của Bộ Phương là đang nói với Tiểu U, những lời đó vẫn văng vẳng bên tai Tiểu U.
Bóng dáng của hắn đã khuất trong màn sương mờ ảo.
Tiểu U ôm Tiểu Hồ, nhìn bóng lưng của Bộ Phương đang dần biến mất, không nói gì thêm.
Bộ Phương đi ra khỏi nhà hàng Hoàng Tuyền và rời khỏi Hoàng Tuyền Thành đã được xây dựng lại.
Đi tới bên ngoài thành.
Hắn sải bước đi, dường như co lại thành thốn.
Bắt chéo hai tay lại, áo choàng lông vũ và những sợi tóc đang tung bay trong gió.
Đến nên bờ sông Hoàng Tuyền, vẫn không dừng lại mà bước ra một bước, sau đó bước vào bên trong sông Hoàng Tuyền.
Cưỡi sóng rời đi.
Ở đằng xa.
Sương mù dày đặc trên sông.
Một chiếc thuyền nhỏ chòng chành trôi đến.
Có tiếng sáo thê lương quanh quẩn khắp trên sông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận