Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2388: Ngươi… ngươi muốn tìm đường chết sao (2)

Notice: Undefined offset: 160
Chiến ý của Lạc Tam Nương mãnh liệt, trong lòng cũng kích động.
Đôi mắt nàng lóe lên thần quang, nàng đã tìm được người giúp đỡ, nên nàng không hề sợ hãi.
Nhưng Bộ Phương thậm chí còn tàn bạo hơn.
Hắn cùng hai Các Lão lao vào đánh nhau, không phân biệt cao thấp, phá tan cả Thiên Địa.
Pháp Tắc Luân Hồi trỗi dậy, khơi dậy sức mạnh của Bộ Phương và làm cho Bộ Phương càng trở nên mạnh mẽ hơn …
- Khoanh tay chịu trói đi! Tuy rằng ngươi là yêu nghiệt thiên kiêu, nhưng... dù sao ngươi cũng chỉ là một Bán Thần mà thôi!
Các Lão Mặc gia cười lớn chế nhạo hắn.
Thần Lực của họ là vô tận, Bộ Phương chỉ là một Bán Thần, và thứ đang thôi thúc chính là Thần Thức Lực, càng chiến đấu, càng nhanh yếu đi.
Thần thức của Trung Đẳng Thần Chi được bao bọc trong một tấm lưới lớn.
Tấm lưới lớn rơi xuống, đè lên Bộ Phương, đẩy Bộ Phương xuống đất.
Dường như muốn bóp chết hắn.
Nơi xa xăm.
Những người xung quanh im lặng.
Thực lực của Bộ Phương đủ để làm kinh động tất cả mọi người, mặc dù trên lý thuyết của Bán Thần có thể chiến đấu với Trung Đẳng Thần Chi, nhưng về cơ bản cũng chỉ là ước đoán của người thường.
Vẫn còn tương đối ít trận chiến giữa Bán Thần và Trung Đẳng Thần Chi.
Nhưng trận chiến này khiến mọi người choáng váng.
Đối thủ của Bộ Phương không phải là một Trung Đẳng Thần Chi bình thường!
Mặc Ngân cười lớn!
Đôi mắt hắn ta đầy phấn khích!
“Thủ tiêu Bộ Phương, tống Bộ Phương vào tù, cướp đi thiên phú của Bộ Phương để gia trì cho bản thân!”
Mặc Ngân đã rất hào hứng khi nghĩ đến điều này.
Mặc Thương từ dưới đất đứng dậy, là Bán Thần yêu nghiệt của Mặc gia, nhưng lại bị Bộ Phương cho một cú đấm trời giáng xuống đất.
Thật xấu hổ.
Đây là nỗi hổ thẹn không bao giờ nguôi và cũng là tâm ma ám ảnh trên con đường tu hành của hắn ta.
Hắn ta phải xóa bỏ tâm ma này!
Mặc Thương ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy sát khí lạnh lùng!
- Chết tiệt! Ta muốn ngươi chết! Chỉ bằng cái chết của ngươi, ta mới có thể rửa sạch nhục nhã trong lòng!
Mặc Thương lạnh lùng nói.
Pháp Tắc Trọng Lực dao động.
Bùm!
Xung quanh cơ thể hắn ta, toàn bộ Thiên Địa dường như trở nên rất nặng nề, mặt đất sụp đổ.
Mặc Thương đang áp chế thân thể, đột nhiên buông lỏng Pháp Tắc Trọng Lực.
Thân hình nảy lên như chiếc lò xo.
Áp bách tới cực hạn này rồi lại bộc phát, sẽ khiến tốc độ của hắn ta bùng nổ đến tột cùng!
Một tiếng nổ lớn.
Mặt đất không ngừng nổ tung.
Pháp Tắc Trọng Lực trong tay Mặc Thương được nén đến cực điểm, nén thành một quả cầu nhỏ trong lòng bàn tay.
Chỉ cần quả cầu nhỏ này phát nổ trong cơ thể Bộ Phương.
Ngay cả yêu nghiệt thiên kiêu có thân thể phi phàm đến thế nào cũng phải chết ngay lập tức!
Cách vận dụng của Pháp Tắc vô cùng bí ẩn, càng đừng nói đến Pháp Tắc Trọng Lực của hắn ta!
Trong suy nghĩ của Mặc Thương, Pháp Tắc Trọng Lực của hắn ta không hề yếu hơn Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường!
Bang bang bang!
Hư không liên tục bùng nổ.
Đột nhiên Mặc Thương tiến đến như một quả đạn đại bác, xuất hiện trước hai vị Các Lão bị thần thức của Bộ Phương áp bách trên mặt đất đến không thể động đậy.
Chết đi!
Trong mắt Mặc Thương bộc phát ra sát khí, hốc mắt đổ hoe!
Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường?
Đều chết hết đi!
Mặc Thương gầm lên.
Lúc sau, quả cầu Pháp Tắc Trọng Lực bị nén đến cực điểm đập vào mặt Bộ Phương.
Bộ Phương bị áp bức trên mặt đất, cảm thấy một cuộc khủng hoảng đang đến gần.
Hít một hơi dài …
Gương mặt hắn trở nên lạnh lùng.
- Khiếu Thiên, ngươi qua đây đi...
- Nếu giết thì giết, Mặc gia nhà người đều đáng giết…
Bộ Phương nói.
Lời nói vừa dứt.
Trong Tinh Thần Hải của Bộ Phương, đột nhiên có một tiếng cười ngạo nghễ vang lên.
Vù vù …
Thủ đoạn giết người của Mặc Thương đang đến gần.
Khi nó sắp đánh vào mặt Bộ Phương.
Trái tim của hai vị Các Lão đang trấn áp Bộ Phương đột nhiên nhảy lên …
Mái tóc đen của Bộ Phương biến thành màu trắng bạc ngay lập tức.
Ngẩng đầu lên, con ngươi trắng bạc của Bộ Phương hóa thành trường kiếm, kiếm mâu xé toạc trời cao…
- Pháp Tắc Trọng Lực? Rác rưởi nào dám mạo phạm Khiếu Thiên?
Bùm!
Một tiếng nổ vang lên.
Khí tức của Bộ Phương đột nhiên thay đổi hoàn toàn.
Linh hồn của hai vị Các Lão dường như bị một con Bạch Hổ gầm thét xé nát, sắc mặt tái nhợt, bay ra ngoài.
Bộ Phương bước tới, chậm rãi đứng lên khỏi mặt đất.
Đối mặt với Pháp Tắc Trọng Lực do Mặc Thương đánh trúng.
Đưa tay ra.
Xì xì!
Một âm thanh rõ ràng.
Pháp Tắc Trọng Lực đã bị bóp chết.
Mặc Thương cũng bị đâm xuyên ngực …
Bộ Phương bước đến, kiếm mâu sắc bén, nụ cười tà mị, ánh mắt nhìn vào Mặc Ngân đang run rẩy ở phía xa.
- Có thể bị ký chủ chỉ đích danh muốn giết... ngươi... muốn tìm đường chết à!
(*)Thiên kiêu: con của trời.
(*)Ngoại thích: gia đình nhà ngoại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận