Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2306: Bánh bao thần thức (2)

Notice: Undefined offset: 226
Đám Hoàng Kim Thần Long, Chu Tước đều nhìn hắn ta với ánh mắt như cười như không.
- Chết đi!
Trù Đấu Chi Thần điên cuồng bắn ra, muốn tiêu diệt tinh thần của Bộ Phương.
Thật không may, ý tưởng thì rất tốt nhưng thực tế lại đánh cho hắn ta một đòn cảnh tỉnh.
Hư ảnh thần niệm ở bên cạnh thân thể Bộ Phương mở bừng mắt ra.
Kim quang lưu chuyển!
Dao động của thần niệm lập tức khuếch tán ra ngoài.
Xâm nhập về phía Trù Đấu Chi Thần.
Thần niệm?
Buồn cười!
Hắn ta đường đường là một thần thức của Thần, làm sao lại sợ một thần niệm nhỏ bé được chứ!
Trù Đấu Chi Thần cười lạnh.
Thế nhưng, nụ cười trên khuôn mặt của hắn ta cứng đờ lại.
Thần niệm dâng trào mãnh liệt.
Cơ thể của Trù Đấu Chi Thần chợt cứng đờ lại.
Thế mà thần thức của hắn ta lại vỡ nát thành từng khúc dưới tác động của thần niệm này!
Chết tiệt!
Trù Đấu Chi Thần tức giận!
Tuy nhiên, một điều càng làm cho hắn ta hoảng sợ hơn đã xuất hiện.
Thư tịch đó...
Đúng vậy, hư ảnh thần niệm đó đang ngồi phía trên thư tịch.
Trên đó vẫn còn đọng lại một giọt nước màu vàng.
Khí tức mà hắn ta vô cùng khao khát chính là tản ra từ trong giọt nước màu vàng kia.
Đây chính là sức mạnh thần bí đó!
Tuy nhiên, hắn ta lại không có cơ hội để giành được loại sức mạnh này.
Thực đơn Trù Thần run lên một hồi.
Một luồng lưu quang được bắn ra từ đó.
Lưu quang nhanh chóng phóng đến, bất ngờ bắn lên phía trên thần thức của Trù Đấu Chi Thần.
Bùm!
Thần thức của Trù Đấu Chi Thần lập tức phát ra một tiếng rú đầy thảm thiết rồi vỡ tan thành từng mảnh...
- Đáng chết! Đây là sức mạnh gì vậy?
Trù Đấu Chi Thần vô cùng kinh hãi.
Hắn ta nhìn cơ thể mình bắt đầu tan vỡ, dần dần hóa thành bốn đạo kim quang.
Bộ Phương kinh ngạc nhìn cảnh này.
Thực đơn Trù Thần lại còn có loại thủ đoạn công phạt này nữa sao?
Thần thức của Trù Đấu Chi Thần vỡ ra, từ từ hóa thành bốn đạo kim quang.
Kim quang tan biến rồi hóa thành bốn cái kim sắc bánh bao nóng hôi hổi, lơ lửng bên trong Tinh Thần Hải của Bộ Phương.
Bộ Phương lập tức sửng sốt, bánh bao sao?
Thần thức của Trù Đấu Chi Thần đã bị biến thành bánh bao rồi sao?
Điều này có vẻ hơi thê thảm đó...
- Ôi! Bọn tiểu nhị! Có món gì ngon này!
Trong nháy mắt, Hoàng Kim Thần Long đã nhìn thấy mấy cái bánh bao, nó mở miệng rồi gầm lên!
Đó là một tiếng gầm rú đầy sự phấn khích đến mức không thể kìm nén được.
Ngay sau đó.
Thân hình nó nhanh chóng lao ra.
Biến thành một vệt kim quang, mở miệng ra rồi hoàn toàn chuẩn xác nuốt bánh bao vào trong miệng.
Bạch Hổ kiêu ngạo lập tức không còn kiêu ngạo nữa, nó gầm lên một tiếng rồi chạy như bay tới.
Ngậm lấy kim sắc bánh bao rồi bỏ chạy.
Chu Tước và Huyền Vũ đang ngủ say cũng không bình tĩnh được nữa.
Như thể kim sắc bánh bao này quý giá biết bao.
Một lúc sau, khi Bộ Phương còn đang trợn mắt há mồm thì cái bánh bao do Trù Đấu Chi Thần biến thành đã bị Tứ Đại Khí Linh chia nhau ăn sạch.
Sau khi ăn xong, Tứ Đại Khí Linh còn nhao nhao ợ hơi.
- Đại bổ, đại bổ! Món bánh bao thần thức này... thật sự là đại bổ! Đã bao lâu rồi, cuối cùng ta cũng cảm nhận được mùi vị của bánh bao hấp rồi!
Hoàng Kim Thần Long vui đến phát khóc, những giọt nước mắt to như hạt đậu lăn dài trên mặt.
Bộ Phương cũng không nói nên lời, tên nhóc này thật sự biết thêm kịch cho mình ghê đó.
- Đó là món bánh bao do thần thức biến thành, nhờ sự hỗ trợ của thực đơn Trù Thần mà biến nó thành bánh bao, là một vật đại bổ đối với chúng ta. Ban đầu, thần thức là thứ không thể ăn được, nhưng sau khi được thực đơn Trù Thần chế biến thì đã có thể ăn rồi. Sau khi ăn xong, sức mạnh của chúng ta sẽ càng mạnh mẽ hơn...
Huyền Vũ mở miệng giải thích cho Bộ Phương.
Nói xong, Tứ Đại Khí Linh lần lượt nhắm mắt lại như thể đang tiêu hóa bánh bao.
Khóe miệng Bộ Phương khẽ giật giật, trong lòng cảm thấy đau lòng cho Trù Đấu Chi Thần một giây.
Sau đó, hắn quay người rồi rời khỏi Tinh Thần Hải.
Trù Đấu Chi Thần đã bị giải quyết, Tinh Thần Hải đã thoát khỏi nguy cơ... À, sự quấy rối cũng đã lắng lại.
Đương nhiên Bộ Phương không cần lo lắng nữa.
Tâm thần động một cái, Bộ Phương trở lại cơ thể.
Chạm phải đôi mắt mở to của đám người Cẩu gia.
- Thế nào rồi?
Cẩu gia hỏi, trong lời nói còn mang theo vẻ lo lắng.
Đế Thính cũng rướn cổ lên, cười trên nỗi đau của người khác.
Bộ Phương chớp mắt.
- Thế nào là thế nào?
Bộ Phương cảm thấy hơi nghi hoặc.
- Thì là thần thức của Trù Đấu Chi Thần đấy. Chẳng lẽ tên đó xâm nhập vào Tinh Thần Hải của ngươi mà không làm càn phá hỏng nó hả?
Đế Thính nóng lòng hỏi, dường như hắn ta cũng có chút mong chờ bộ dạng phát điên của Bộ Phương.
Thật đáng tiếc, Đế Thính không biết Trù Đấu Chi Thần đã thê thảm đến mức nào khi ở trong Tinh Thần Hải của Bộ Phương.
Đường đường là thần thức của một vị Thần, thế mà lại bị luyện hóa thành bốn cái bánh bao.
Bị người ta nuốt lấy từng ngụm một.
Nếu bản thể thần thức của Trù Đấu Chi Thần mà biết, e rằng hắn ta sẽ tức tới mức phun ra máu mất.
Đáng tiếc…
Cơ thể của Trù Đấu Chi Thần chỉ có thể cảm nhận được một trận đau đớn trong tinh thần và sự suy yếu của thần thức thôi.
Nhưng hắn ta lại không thể biết được kết cục bi thảm của thần thức.
- À, Trù Đấu Chi Thần hả, biến thành bánh bao... Bị nuốt chửng rồi.
Bộ Phương nói.
Vừa nói dứt câu, toàn trường đều ngây ngốc.
Thần thức biến thành bánh bao sao?
Đừng tưởng rằng ngươi là một đầu bếp thì có thể tùy tiện nói năng linh tinh, ngươi cho rằng bọn ta không có học thức hả?
Khóe miệng Bộ Phương khẽ nhếch lên.
- Đây là sự thật, Tinh Thần Hải của ta không phải tùy tiện cho người bình thường đi vào đâu.
Bộ Phương khoanh hai tay lại rồi nhìn đám khói mù đang tan đi.
Hắn từ từ đưa tay lên.
Phía trên những ngón tay của hắn có một Thần Hỏa vô hình đang bùng cháy.
Thần Hỏa xé rách xuống.
Thiêu đốt tạo thành một vết nứt trong hư không.
Sau đó, hắn dậm chân bước vào bên trong rồi đi về phía Hoàng Tuyền Thành ở Địa Ngục.
Bộ Phương có linh tính, làm chủ được Vô Hình Thần Hỏa đã nuốt chửng hai đạo Pháp Tắc Chi Lực, chính hắn thật sự có thể... diệt Thần luôn.
...
Tiên Trù Giới.
Cành cây Tiên Thụ chậm rãi tụ lại, sau đó ngưng tụ ra một bóng người mờ ảo.
Dưới đống cành cây, bóng người lơ lửng trên đỉnh, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía xa.
Bỗng nhiên.
Trên thân và cành của Tiên Thụ không ngừng lay động, như thể chúng đang sợ hãi điều gì đó!
Soạt...
Một bóng người nhanh chóng phóng vụt ra.
Địch Thái Giới Chủ chạy như bay ra từ trong Tiên Trù Giới.
Hắn ta đã cảm nhận được sự sợ hãi của Tiên Thụ, vì vậy mới chạy tới xem xét.
Hắn ta lơ lửng bên cạnh bóng người do cành cây tạo thành kia, nghi hoặc mà nhìn đối phương.
- Có chuyện gì vậy?
Địch Thái Giới Chủ để trần thân trên, hất mái tóc vàng óng của mình mà nghi hoặc hỏi.
Tạch tạch tạch...
Bóng người ngưng tụ trên cành cây chậm rãi quay đầu nhìn về phía Địch Thái Giới Chủ, trong mắt hiện lên một vẻ hoảng sợ.
Điều này làm cho Địch Thái Giới Chủ vô cùng hoảng hốt.
Đó là lần đầu tiên hắn ta nhìn thấy Tiên Thụ để lộ ra tâm tình như thế này.
Tiên Thụ đung đưa liên hồi, mở miệng nói với một âm thanh khàn khàn...
Nỗi sợ hãi như một cơn sóng lớn nuốt chửng lấy hắn ta.
- Người đó... đã trở về rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận