Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1221: Hù dọa Tử Tôn (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trên đường phố lớn ở Thiết Tiên Thành trong Thao Thiết Cốc.
Gió tuyết bay lất phất đầy trời, rơi mãi không dừng, rơi xuống phủ đầy khắp mặt đất, bông tuyết có màu máu tươi, chất thành đống trên mặt, trông vô cùng quỷ dị.
Cái chết của Thánh Chủ vẫn chưa nguôi ngoai, cả thiên hạ vẫn chìm trong đau thương như trước.
Ba thân ảnh đang đối đầu với nhau trong gió tuyết.
Ánh mắt của Tử Tôn sắc bén như dao, như thể đang muốn chặt nát hết tất cả mọi thứ.
Ánh mắt của hắn dán chặt vào bóng dáng tuấn tú nhưng có vài phần cà lơ phất phơ ở phía xa kia, bên cạnh bóng dáng kia lại chính là nữ nhi của hắn, Tử Vân Thánh Nữ.
Tử Tôn thân là phụ thân của Tử Vân Thánh Nữ, hắn có thể nhìn thấu được tình cảm mà nữ nhi của mình dành cho người thiếu niên kia, đó là đã trao hết cả trái tim của mình cho người đó rồi.
Đường đường là Thánh Nữ của Thánh Địa mà lại là làm ra loại chuyện xúc phạm phong thái của Thánh Nữ như thế này, xem ra hắn thật sự đã nuông chiều nha đầu kia quá rồi.
Tử Tôn thở hắt ra một hơi thật sâu, ánh mắt của hắn vẫn ác liệt như cũ.
Đây là một tên Minh Khư Sinh Linh, vậy mà nữ nhi của hắn lại thích một tên Minh Khư Sinh Linh?
Chuyện này là không được phép, tuy rằng bản thân hắn đã đồng ý với điều kiện kia của bộ tộc Ma Nhãn ở Khư Ngục và trở thành một Bán Minh Khư Sinh Linh, nhưng chính bởi vì là như vậy, Tử Tôn mới càng không cho phép nữ nhi của mình ở bên cạnh một người đến từ Khư Ngục.
Cho dù như thế nào, Tử Tôn hắn đều phải ngăn cản.
- Minh Khư Sinh Linh thì làm sao? Ta trêu chọc gì tới ngươi rồi hả?
Minh Vương Nhĩ Cáp có chút bất mãn với giọng điệu này của Tử Tôn.
Tên gia hỏa này lấy tự tin ở đâu ra mà dám xem thường Minh Khư Sinh Linh vậy chứ?
Trong mắt người dân Minh Khư, Đại Lục Tiềm Long chẳng qua chỉ là một nơi bé nhỏ, đường đường là một Minh Khư rộng lớn vô biên, mênh mông bát ngát, làm sao một Tiềm Long cỏn con này có thể so sánh được chứ?
Huống hồ chi, Minh Vương Nhĩ Cáp hắn, lại còn là chủ nhân của Minh Khư, niềm tự hào của hắn về Minh Khư hoàn toàn không phải là chuyện mà tên Tử gia hỏa trước mặt này có thể hiểu được.
Những lời của Minh Vương Nhĩ Cáp khiến cho lửa giận trong lòng Tử Tôn không ngừng dâng lên.
Xùy xùy xùy...
Một luồng khí màu đen quấn quanh trên cánh tay của hắn đang bùng lên.
Tiếng cười khè khè phát ra từ trên cánh tay của Tử Tôn, quấn vòng quanh lấy nửa người hắn.
Tử Tôn vung tay lên, ngay lập tức, một tròng mắt trong lòng bàn tay kia chợt mở ra.
Những vầng sáng huyền ảo tràn ngập bên trong tròng mắt đó.
- Tử Tôn à Tử Tôn, ngươi thật là thiếu quyết đoán, nói nhiều với tên tiểu tử này như vậy làm cái gì? Nếu như ngươi không hài lòng với tên tiểu tử này, thì cứ thẳng tay mà giết là được!
Ma Nhãn khép vào mở ra, một giọng nói khàn khàn truyền ra.
- Ngươi câm miệng đi!
Tử Tôn trừng mắt lên quát lớn.
Tử Vân Thánh Nữ sợ ngây người, nàng có chút hoảng sợ nhìn một màn này, năng lượng màu đen kia bộc phát ra nằm ngoài dự liệu của nàng, nàng không thể nào ngờ được rằng, trên người của phụ thân nàng lại có minh khí hiện lên như vậy.
Phụ thân nàng là một người của Tiềm Long chính gốc đấy!
Đôi mắt của Minh Vương Nhĩ Cáp cũng bất giác ngưng tụ lại, nhìn cánh tay kia của Tử Tôn với vẻ nghi ngờ, nhưng chỉ vừa liếc mắt một cái, hắn đã có thể nhìn thấu được tất cả mọi chuyện.
Khóe miệng hắn giật giật, lộ ra nụ cười khinh thường.
Hắn lắc đầu.
- Ngươi cút trở về cho ta!
Tử Tôn giận dữ, sợi tơ tím đầy đầu dường như cũng đang muốn xé rách cả bầu trời.
Hắn không thể để lộ ra chuyện hắn đã dung hợp với Minh Khư Ma Nhãn hôm nay ra ngoài, một khi bị bại lộ, hắn sẽ trở thành tiêu điểm bị ngàn người chỉ trích!
Chẳng lẽ tên Ma Nhãn này không biết những điểm mấu chốt này sao?
May mắn trên đường phố lúc này chỉ còn lại nữ nhi của hắn cùng tên tiểu tử kia...
Xem ra chỉ cần giết tên tiểu tử kia là được rồi!
- Chậc chậc chậc... Bản vương nên nói với ngươi như thế nào đây? Chỉ bằng ngươi... Ngươi không có bất kỳ tư cách nào để xem thường Minh Khư Sinh Linh cả.
Minh Vương Nhĩ Cáp vừa cười vừa nói.
Một kẻ dung hợp với Ma Nhãn của Khư Ngục lại đang xem thường người của Minh Khư sao?
Đây không phải chuyện nực cười sao?
- Tử Tôn ơi Tử Tôn... Người làm nên việc lớn, không thể do dự! Cứ để cho bổn ma giúp ngươi đi!
Những lời của tên Ma Nhãn kia vừa cất lên, ngay lập tức, Tử Tôn kia cảm thấy toàn thân run lên.
Một loạt ma văn bay ra khỏi lòng bàn tay của hắn, trong chớp mắt đã bao trùm lên toàn bộ cơ thể của hắn ta.
Thần quang trong mắt của Tử Tôn lập tức biến mất, tiếp theo đó, ánh mắt trong chiếc Ma Nhãn kia chợt hiện lên.
- Ha ha ha... Tuy rằng thân thể này yếu hơn một chút, có điều là cũng coi như không tệ trong khắp Đại Lục Tiềm Long này.
Tử Tôn nhếch miệng cười nói.
Sau đó, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Minh Vương Nhĩ Cáp và Tử Vân Thánh Nữ.
Tử Vân cảm thấy cả người mình giống như rơi vào hố băng, lạnh lẽo tới mức hoàn toàn không thể cử động được.
Tên này căn bản không phải phụ thân của nàng, ánh mắt xa lạ kia, khí tức xa lạ kia.
Phụ thân của nàng đâu rồi?
Minh Vương Nhĩ Cáp ngược lại nhìn tên đó với vẻ hứng thú.
Đột nhiên.
Tử Tôn đang bị ma văn quấn quanh người kia khẽ động đậy, thân hình bắn ra trong nháy mắt, làm cho cuồng phong nổi lên đầy trời, khí tức đáng sợ, làm cho gió tuyết khắp nơi đều dừng lại.
Một chiếc Ma Nhãn màu đỏ tươi từ từ xuất hiện phía sau lưng của Tử Tôn, cái Ma Nhãn kia mở ra, thư thể đang muốn nhìn thấu sinh tử!
- Để ta giúp Tử Tôn hoàn thành những chuyện mà hắn muốn làm nào!
Xoẹt.
Một tiếng trầm đục vang lên, đôi mắt kia mở ra.
Một tia sáng chiếu thẳng về phía Minh Vương Nhĩ Cáp.
Dường như hơi thở tử vong ẩn chứa bên trong vầng sáng đó.
- Chậc chậc chậc... Bảo sao ta thấy khí tức này lại quen thuộc như vậy? Thì ra là Tử Vong Ma Chủ, một trong tám Đại Ma Chủ ở Khư Ngục, đây là “Tử Vong Nhất Nhãn”của ngươi sao?
Minh Vương Nhĩ Cáp híp mắt, cười nói với vẻ thản nhiên.
Cả bầu trời đều biến thành màu máu tươi.
Nhưng Minh Vương Nhĩ Cáp vẫn chuyện trò vui vẻ như trước.
Gương mặt dữ tợn của Tử Tôn lập tức cứng đơ ra, ngay sau đó... Hai mắt của hắn đột nhiên trợn to, dường như có chút không thể tưởng tượng nổi.
Hắn không ngờ được rằng gã trước mặt này lại có thể nhận ra thân phận của hắn?
Đột nhiên, Tử Tôn đang bị ma văn quấn quanh người này như thể là đã nhớ ra điều gì đó.
Đối mặt Tử Vong Nhất Nhãn kia, một ảo ảnh khủng khiếp xuất hiện sau lưng Minh Vương Nhĩ Cáp, đó là một bóng đen đáng sợ dường như đang đứng sừng sững.
Bạn cần đăng nhập để bình luận