Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3073: Tiểu Chú, ngươi tiếp đón đi (1)

Xảy ra chuyện gì vậy? Tất cả mọi người đều ngây ra như phỗng, Thành Hư Vô như chuẩn bị nổ tung. Điều này đương nhiên khiến bọn họ chú ý, sắc mặt mỗi người đều vô cùng hoảng sợ.
Khí tức từ nửa thân thể kia vô cùng đáng sợ, dường như là muốn toàn bộ Thành Hư Vô sụp đổ, sự đáng sợ trí mạng! Một nửa thân thể này tuyệt đối không tầm thường. Dùng toàn bộ Thành Hư Vô để trấn áp nó thì phải biết nó đáng sợ tới mức nào.
Mọi người đều to gan suy đoán, một nửa thân thể này có thể khiến nam tử không mặt kia xuất thử, rất có thể chính là nửa thân người của Hồn Thần! Cũng giống như lúc trước Vũ Trụ Hỗn Độn đã trấn áp một cánh tay của hắn vậy! Nửa người dưới của hắn chính là bị Thành Hư Vô trán áp!
Nếu thật sự là như vậy thì quá đáng sợ! Thiên Thần Luân Hồi ngu xuẩn để cho cánh tay kia trở về Vũ Trụ Hồn Ma, khiến cho nam tử không mặt kia xuất hiện. Bây giờ hắn lại trắng trợn thu thân về, rất có thể Hồn Thần chuẩn bị thức tỉnh rồi!
Điều này đối với tất cả mọi người đều không phải là một tin tức tốt!
Trong Thành Hư Vô, Bộ Phương chắp lấy tay đứng thẳng, sắc mặt vô cùng nghiêm túc. Điều mà những người khác nghĩ tới đương nhiên hắn cũng biết. Hồn Thần đang từng chút một thức tỉnh, thông qua việc hội tụ thân thể hắn lại. Một khi thu thập thành công thì khi đó Hồn Thần không phải là sự tồn tại mà bọn hắn có thể đối đầu được. Trừ khi Nữ Vương Nguyền Rủa hoặc là Trù Thần xuất hiện.
Nhưng khả năng này là rất nhỏ, chưa nói tới Trù Thần, mà Nữ Vương Nguyền Rủa của Thành Hư Vô còn sống hay không cũng không ai rõ. Nữ nhân kia lại để một đĩa cơm chiên trên quan tài của mình, cứ như là chuẩn bị an nghỉ rồi. Chỉ sợ không trông cậy vào được.
Về phần Tiểu U kế thừa truyền thừa của Nữ Vương, cũng không ai biết là bao giờ Tiểu U mới phá bậc thang Tinh Không để đi ra?
Trong lòng tất cả mọi người ở Thành Hư Vô đều nghĩ đến, sắc mặt mỗi người đều tái nhợt, vô cùng khó coi. Bọn hắn thậm chí còn nghĩ tới hậu quả khi Hồn Thần trở về.
Thành Hư Vô bây giờ xem như là đã triệt để đứng về phía đối lập với Vũ Trụ Hồn Ma. Trước kia Thành Hư Vô vẫn ở thế trung lập, không pha trộn với các thế lực trong đại chiến, các đại Vũ Trụ đều dẫn người lưu đày tới.
Mà bây giờ, Tiểu U đã kế thừa vương tọa, xem như là Thành Hư Vô đã đứng về phía Vũ Trụ Hồng Hoang và Vũ Trụ Hỗn Độn rồi. Đó cũng không phải là một tin tốt.
Vũ Trụ Hồn Ma rất mạnh, còn vô cùng đáng sợ. Lại còn có Hồn Thần tọa trấn, thậm chí còn có một Đại Hồn Chủ đang là Thánh Nhân Hỗn Độn viên mãn. Thành Hư Vô vốn không phải là đối thủ.
Về phần Vũ Trụ Hỗn Độn, quên đi… Mấy Thiên Thần kia đều không thể đánh lại được.
Ba Công Tước đi ra khỏi cung Nữ Vương Nguyền Rủa, sắc mặt có chút phức tạp. Công Tước Mộng Yểm chỉ còn lại thể linh hồn, vô cùng yếu ớt. Nhưng dù sao nàng cũng Thánh Nhân Hỗn Độn, một thời gian nữa nàng lại có thể ngưng tụ thân thể.
Vết thương của Công Tước Thiên Liên cũng ổn định, nàng nhìn Bộ Phương bằng ánh mắt phức tạp.
- Không có hi vọng gì đâu. Các ngươi không biết người đứng sau A Hồn là ai.
Công Tước Thiên Liên lắc đầu.
Bộ Phương nhàn nhạt liếc nhìn nàng một cái.
- Sau lưng nàng chính là Hồn Thần! Ta có thể cảm nhận được ý chí của Hồn Thần trên thân thể nàng! Chính là ý chí thức tỉnh của Hồn Thần thực sự!
Ngữ khí của Công Tước Thiên Liên có chút lo lắng và đau thương.
- Hồn Thần đang dần thức tỉnh, ngày tận thế của Thành Hư Vô sắp tới rồi. Ta muốn để A Hồn ngồi lên vương tọa, như thế thì có thể bảo vệ cho Thành Hư Vô.
Công Tước Mộng Yểm và Công Tước Vân Lan đều thở dài một hơi.
- Có phải ngươi bị ngốc hay không?
Bộ Phương nhìn Công Tước Thiên Liên.
- Nếu như Hồn Thần thức tỉnh, chắc chắn Thành Hư Vô sẽ bị tiêu diệt. Tuy ta không biết năm đó xảy ra chuyện gì nhưng quan hệ giữa Thành Hư Vô và Hồn Thần nhất định không phải là quan hệ tốt.
Bộ Phương nói.
Công Tước Thiên Liên sững sờ.
- Vì sao? A Hồn là người trọng tình cảm, ta có thể cảm nhận được.
Khóe miệng Bộ Phương giật giật một cái, có phải nữ nhân này tu luyện nhiều tới mức hỏng não rồi không?
- Nếu như ta phong ấn nửa dưới thân thể người ở Thành Hư Vô vô số năm như vậy, ngươi vẫn sẽ cười nói vui vẻ với ta sao?
Công Tước Thiên Liên ngây người. Lời nói của Bộ Phương đúng là khiến nàng bừng tỉnh, đúng là như vậy. Hồn Thần và Thành Hư Vô đã sớm không thể loại bỏ được mối hận rồi!
Công Tước Vân Lan và Công Tước Mộng Yểm đều lắc đầu. Sau đó hai người họ rời đi, sắp xếp lại cục diện rối rắm trước mặt.
Hậu quả mà A Hồn để lại sau đại chiến, cần bọn họ khắc phục. Vừa hay lòng tham của đám quý tộc trong Thành Hư Vô cũng phải chỉnh đốn lại.
Bộ Phương dẫn theo đám Cẩu Gia, Minh Vương Nhĩ Cáp, Tiểu Chú trở về quán ăn Trù Thần.
Quán ăn Trù Thần vô cùng thần kỳ, trải qua một trận chiến lớn như vậy, bị Hồn Ma đánh tới vô số lần thế mà không hề tổn hao gì. Đúng là hệ thống, tạo ra toàn cực phẩm mà.
Bộ Phương trở lại quán ăn, ngồi trên ghế thở phì phò, nghỉ ngơi một lúc.
Bên ngoài quán ăn cũng có nhiều người đi tới, chính là đám người Hậu Thổ, Hầu Tước Lãng Cổ, Bá Tước Hà Thu, Tử Tước Ngả Hi… bọn họ đều tới trước quán ăn. Bộ Phương hơi sững sờ.
- Các ngươi làm gì đấy?
- Chúng ta cần ăn gì đó để bổ sung thể lực mà…
Hầu Tước Lãng Cổ khom tay, chỉ chỉ về phía Bộ Phương nói.
Bộ Phương nghe xong, cũng lười nói nhiều với bọn hắn, trực tiếp đứng dậy hướng về phía nhà bếp.
- Tiểu Chú… ngươi tiếp đón bọn họ đi.
Bộ Phương bước vào bếp, giọng nói nhàn nhạt vang lên.
Tiểu Chú.
- ?
Cái quỷ gì thế? Tiểu Chú trừng lớn mắt, không thể tin được nhìn Bộ Phương đi vào nhà bếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận