Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3178: Trù Thần và Nữ Vương Nguyền Rủa! (2)

Notice: Undefined offset: 143
Nữ Vương Nguyền Rủa không thể đi tới đỉnh phong của đạo hữu tình. Nhưng nàng rất hài lòng với tu vi và cuộc sống hiện tại của mình.
Bộ Phương nhìn Trù Thần trên cao, cảm giác sự tình có chút không đúng lắm.
Lúc trước Bộ Phương cứ tưởng giữa Nữ Vương Nguyền Rủa, Trù Thần còn có Hồn Thần có một câu chuyện tình đầy cẩu huyết gì đó. Bây giờ xem ra chắc Hồn Thần không tham gia vào cuộc tình này. Dù sao thì thời gian qua đôi vợ chồng trẻ này vô cùng hạnh phúc. Hồn Thần vốn dĩ không thể xen vào.
Bộ Phương nhíu mày, hắn cảm thấy mọi chuyện không thể đơn giản như vậy.
Trên bầu trời, Trù Thần bắt đầu trùng kích lên cảnh giới của Tổ Thần.
Thành công rồi sao?
Bộ Phương nhíu mày, nếu như hắn nhớ không sai thì Trù Thần đã thành công. Chỉ là hắn chọn cách dung nhập giữa đạo vô tình và đạo hữu tình. Mặc dù cách này… rất tồi tệ.
Hả?
Đột nhiên, Bộ Phương biến sắc. Sắc mặt của Nữ Vương Nguyền Rủa cũng đại biến. Nàng lo lắng, khắp khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ không thể tin được.
- Không phải ngươi nói muốn đạt tới đỉnh cao của đạo hữu tình sao?
Nữ Vương Nguyền Rủa chất vấn.
Trên bầu trời, Trù Thần giật mình không nghe thấy, hắn tiếp tục xông phá. Từng đạo Tình Ti bị hắn quất ra. Giống như một thanh đao vô tình chặt đứt thất tình lục dục.
Ánh mắt Bộ Phương ngưng tụ, tới rồi…
Nữ Vương Nguyền Rủa phẫn nộ, nàng cảm thấy mình bị lừa gạt. Với cảnh giới của nàng, nàng rất rõ nếu như bước vào đạo vô tình thì cuộc sống kia sẽ không bao giờ trở lại nữa. Bởi vậy nàng muốn ngăn cản Trù Thàn.
Sức mạnh Nguyền Rủa trên thân thể nàng không ngừng đánh tới.
Uỳnh!
Khí tức giận dữ của nàng trùng thiên, từng đạo như tấm lụa rủ xuống quấn quanh người nàng. Sức mạnh Nguyền Rủa lan tràn, sau đó phóng thích. Mảnh đất đẹp đẽ này bị sức mạnh Nguyền Rủa nuốt trọn trong nháy mắt.
Nước sông khô cạn, cây cối héo khô… khung cảnh ấm áp kia một đi không trở lại. Giống như khung cảnh ban đầu lúc Bộ Phương mới đặt chân tới đây.
Bộ Phương nhíu mày, quả nhiên nữ nhân này không phải Tiểu U mà chỉ lấy đi khuôn mặt của nàng.
Nhưng… nữ nhân này chắc chắn chính là Nữ Vương Nguyền Rủa thật sự!
Áo giáp đen bao trùm thân thể nàng, sợi tóc tung bay. Áo choàng đen nhánh chậm rãi phiêu đãng sau lưng. Khí khái hào hùng trấp áp chư thiên vũ trụ. Đây mới thật sự là Nữ Vương Nguyền Rủa!
Trên bầu trời, Trù Thần chặt đứt thất tình lục dục, trở nên vô cùng lạnh lùng. Hắc ám bao trùm thân thể hắn. Nhưng hắn cũng không hoàn toàn chặt đứt hết, còn thừa lại một tia hữu tình. Hắn muốn dùng một tia hữu tình này trùng kích lên cảnh giới vô thượng. Nhưng lại xuất hiện biến cố.
Hắn chặt đứng thất tình, có một đại ma đầu ngưng tụ trong hư không, không ngừng thôn phệ, nuốt chửng cắn xé thân thể hắn.
Trù Thần gào thét, vô tình và hữu tình bắt đầu điên cuồng dao động ý chí của hắn. Hắn cần đưa ra lựa chọn giữa hai bên.
Nữ Vương Nguyền Rủa gầm thét, nàng cảm nhận được mình bị phụ bạc một cách lạnh lùng nhưng nàng vẫn có một chút chờ đợi cuối cùng. Nhưng rất nhanh thôi hi vọng đó đã biến mất.
Trên bầu trời, Trù Thần bị hắc ám bao quanh, hắn chặt đứt thất tình hóa thành bảy loại sức mạnh Tội Ác, đang cắn xé thân thể hắn.
Hữu tình lại như một hạt giống kiên cường đang bị thiêu đốt, nhanh chóng bị nuốt chửng hết.
Sắc mặt Bộ Phương phức tạp, nhìn chằm chằm hư không. Hắn có biết lúc bắt đầu nhưng không đoán ra được đoạn kết lại thế này.
Hồn Thần xuất hiện, nhưng không ngờ lại bằng cách này.
Trù Thần bị thất tình bao trùm, biến thành Hồn Thần. Hắn vô tình phá không mà đi trở thành đại ma đầu đáng sợ nhất vũ trụ.
Nữ Vương Nguyền Rủa kinh ngạc quan sát tất cả.
Đất trời lại khôi phục, trong hư không không còn Hồn Thần. Nhưng lại có một bóng người.
Bóng người kia không phải ai khác mà là Trù Thần kiên trì với đạo hữu tình. Trù Thần đứng trong hư không, áy náy nhìn Nữ Vương Nguyền Rủa.
Hư không vỡ ra, chỉ còn lại Nữ Vương Nguyền Rủa.
Bộ Phương nhướng mày.
Thời gian thay đổi, trăm năm chớp mắt đã trôi qua. Hồn Thần trở thành đại ma đầu khủng bố nhất vũ trụ, hắn giết hại vô số nơi, Vũ Trụ Hồn Ma xưng bá Vũ Trụ Tinh Không. Mà mục tiêu tiếp theo của hắn là Vũ Trụ Hỗn Độn.
Hắn khai chiến với Vũ Trụ Hỗn Độn, sau đó đại chiến với Thành Hư Vô, thậm chí là địa chiến với Vũ Trụ Hồng Hoang. Uy thế của hắn vô song, trấn áp thiên địa.
Sức mạnh Tội Ác tràn ngập khắp các ngõ ngách. Đang lúc uy thế của Hồn Thần đang ở mức cực thịnh thì trong tinh không xuất hiện một ông già nhìn vẻ bề ngoài trên 80 tuổi. Ông ta bưng một món ăn, đi tới trước mặt Hồn Thần.
Không có trận chiến kinh thiên động địa, chỉ là một món ăn đối diện với Hồn Thần. Sức mạnh của đạo hữu tình đánh thẳng vào hắn.
Sức mạnh của Hồn Thần đột nhiên biến mất. Cường giả của các Đại Vũ Trụ đồng thời xuất thủ, phân thân hắn thành nhiều mảnh rồi phong ấn.
Ông lão kia lấy đi trái tim của Hồn Thần.
Nữ Vương Nguyền Rủa sừng sững ở Thành Hư Vô, đối mặt với ông lão kia.
Đã từng là Trù Thần tràn đầy năng lượng tích cực, bây giờ lại trở nên già nua. Hắn trở thành người phàm, hắn biết thời gian của hắn chỉ có một trăm năm.
Hắn không nói bất kỳ lời nào với Nữ Vương Nguyền Rủa, chỉ nấu cho nàng một bát cơm chiên trứng. Coi như là gặp lại Trù Thần của năm đó.
Ông lão kia chính là Trù Thần, cầm trái tim của Hồn Thần biến mất trong tinh không.
Mà những ngày sau đó, Nữ Vương Nguyền Rủa cũng như hóa điên.

Sắc mặt Bộ Phương nghiêm túc, hắn nhìn chằm chằm hư không.
Hình ảnh biến mất không thấy gì nữa, hắn phát hiện mình đang ở trong nhà gỗ. Phía sau hắn là khí tức lạnh lẽo tràn ngập, giống như một sợi tơ nhỏ quấn chặt thân thể hắn, khiến hắn run lên vì lạnh.
Bộ Phương thở ra một hơi, chậm rãi quay người. Sau lưng hắn là một nữ nhân toàn thân là sức mạnh Nguyền Rủa bao phủ, nhìn chằm chằm hắn. Khuôn mặt có chín phần giống Tiểu U.
- Đầu bếp, đều không phải là kẻ tốt đẹp gì!
Nữ Vương Nguyền Rủa lạnh lẽo mở miệng, lời nói lạnh lùng từ trong miệng nàng phát ra. Khí tức phẫn nộ và oán hận tốc thẳng vào mặt.
Bộ Phương không hề phản bác. Xem hết ký ức của Nữ Vương Nguyền Rủa hắn không biết nên nói gì với nữ nhân đáng thương này. Nàng đã từng ngập tràn chờ mong với cuộc sống. Đáng tiếc là cuộc đời đã đả kích nàng. Nàng chỉ muốn có một cuộc sống vui vẻ bình dị với người mình thương. Đáng tiếc…
Bóng tối đã bao trùm cuộc sống của nàng.
Trù Thần phân thân thành hai, một là Hồn Thần đi theo đạo vô tình, một là Trù Thần đi theo đạo hữu tình.
Hồn Thần là sinh mệnh vô tận, mà Trù Thận đạo hữu tình chỉ là người phàm sống được trăm năm. Trăm năm trôi qua, thân thể mục nát, sức sống tịch diệt.
Nữ Vương Nguyền Rủa hướng tới cuộc sống trường sinh, vậy mà tan thành mây khói. Đã từng thề ước, đã từng vui vẻ không lo toan, cuộc sống như vậy đều tan thành bọt nước.
Bảo sao Nữ Vương Nguyền Rủa lại oán hận đầu bếp như vậy. Vì yêu mà hận, luôn luôn khiến cho người ta không biết phải làm thế nào.
Sức mạnh Nguyền Rủa dần dần quấn chặt thân thể Bộ Phương sau đó hòa thành một cái kén tròn, bao vây hắn lại.
Phía xa, thân thể Tiểu U chậm rãi nổi lên. Nữ Vương Nguyền Rủa biến mất sau đó lơ lửng bên cạnh Tiểu U giống như đang muốn thì thầm gì đó với nàng.
- Nắm chặt con dao găm này, đâm vào tên đầu bếp thối đó ngươi sẽ có được đạo vô tình viên mãn, ngươi sẽ trở thành Nữ Vương chính thức của Thành Hư Vô, Tổ Thần Nguyền Rủa vô thượng!
- Nhanh! Giết giết tên đầu bếp kia đi!
- Giết đi!
Trước người Tiểu U ngưng tụ một con dao găm đen nhánh. Giọng nói của Nữ Vương Nguyền Rủa không ngừng vang vọng.
Ánh mắt Tiểu U ngây ngốc, nàng nắm dao găm đi từng bước về phía trước, tiến gần với cái kén tròn kia. Nàng nâng con dao đen nhánh lên, nhắm ngay kén.
Bên trong kén nhúc nhích, huyễn hóa ra gương mặt Bộ Phương. Con dao găm lơ lửng đúng vị trí trái tim hắn…
Nữ Vương Nguyền Rủa hóa thành một làn khói đen từ phía sau ôm lấy Tiểu U, sức mạnh Nguyền Rủa nâng tay nàng lên từng chút một mà đâm về phía trái tim Bộ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận