Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1315: Ta chỉ đi ngang qua làm bóng thôi (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một bát canh cá này, không có dược liệu quý hiếm gì, cũng không dùng bất cứ phương pháp nấu nướng đặc biệt nào, chỉ là nấu một bát canh đơn giản nhất.
Nước canh mát lạnh trong suốt, thịt cá ở trong bát hình như cũng có thể nhìn thấy được, vài miếng nguyên liệu nấu ăn được cắt gọn nổi lên trên bề mặt canh cá, đung đưa trong nước.
Ngưu Hán Tam uống một ngụm canh, canh cá tràn vào trong khoang miệng của hắn ta, hương vị ngọt ngào khiến cho tròng mắt của Ngưu Hán Tam trừng to lên.
Hắn ta chưa bao giờ nghĩ tới, trên thế gian này lại có một loại mỹ vị như vậy.
Là một Thiên Hư cường giả của Khư Ngục, Ngưu Hán Tam tất nhiên là người có thân phận, hắn ta đã nếm qua rất nhiều mỹ vị, nhưng mà chưa bao giờ có loại mỹ vị nào như thế này, có thể kích thích khiến nội tâm của hắn ta rung động.
Loại rung động này làm cho hắn ta hiểu được, từ nay về sau, lý tưởng cuộc sống của hắn ta đã xảy ra thay đổi.
Không còn phải nằm sấp ngủ ở một gian chuồng trâu nữa, mà là trong lúc dựng một gian chuồng trâu, một bên uống canh cá, một bên ngủ.
Ban đầu hắn ta là một con trâu có lý tưởng, nhưng vì canh cá, cho dù thân thể có phải chịu thống khổ, đều là thử thách đối với hắn ta.
Bộ Phương ngồi ở trên ghế, tay đang cầm bát canh cá nóng hôi hổi, miệng hắn để gần bát, nhẹ nhàng thổi canh, khiến cho nhiệt khí bên trên canh cá đều bị thổi tan ra, sau đó mới uống một ngụm.
Canh cá mát lạnh, còn có một chút vị ngọt, vị ngọt này có thể là do linh dược mang đến, sự trong suốt của canh có có thể làm cho mùi vị riêng của linh dược phát huy được tác dụng, mùi tanh của thịt cá cũng bởi vì linh dược mà được tiêu trừ sạch sẽ.
Sau khi uống xong ngụm canh cá cuối cùng, Bộ Phương mới lười biếng đứng lên.
Xa xa, Ngưu Hán Tam và Tam Nhãn Cuồng Sư đang bưng bát sứ liếm láp ở đó, liếm nốt hương vị canh cá còn sót lại bên trong bát.
Mỹ vị này, làm cho bọn họ lưu luyến.
Gió đêm thổi qua, gợi lên cỏ xanh đang rung động và và tạo ra tiếng xào xạc bên trong Điền Viên.
Bộ Phương chắp hai tay vào nhau, đi bộ ở bên trong Điền Viên, Ngưu Hán Tam không hổ là loại Hoàng Ngưu, tốc độ cày ruộng vô cùng nhanh, còn nhanh hơn cả Tam Nhãn Cuồng Sư, hiệu suất cao hơn nhiều.
Dạo bước chầm chậm ở trong vườn, Bộ Phương từ từ nhắm hai mắt lại, cảm nhận được linh khí đang lưu động trong mảnh ruộng này.
Sau đó, tìm một nơi linh khí đang hội tụ, đứng vững.
Chính là chỗ này...
Bộ Phương mở mắt ra, lấy ra một hộp gỗ đàn tử, bên trong hòm kiểu dáng Trung Quốc chính là hạt giống của Phượng Huyết Chu Quả.
Đào ra một cái hố sâu ở trên mặt đất, cầm hạt giống của Phượng Huyết Chu Quả gieo vào bên trong đó, trong lòng Bộ Phương cũng là có một chút chờ mong.
Dùng nước sông mát lạnh tưới một lần, Bộ Phương nhìn lại vị trí chôn lấy hạt giống của Phượng Huyết Chu Quả, chậm rãi lui về phía sau.
- Không biết ở bên trong Điền Viên Thiên Địa này có thể khiến cho Phượng Huyết Chu Quả sống được hay không đây...
Bộ Phương cau mày nỉ non.
Trên thực tế hắn cũng không có chắc chắn hạt giống sống được hay không, hắn chỉ có thể ôm lấy tưởng tưởng rằng hạt giống sẽ mọc để tiếp tục trồng.
Bên trong ruộng, vị trí trồng dưa và trồng các loại rau củ quả, cải trắng đã sắp thành hình, xem ra chẳng bao lâu nữa, là có thể tiến hành thu hoạch được.
Tốc độ thời gian trôi qua ở bên trong Điền Viên Thiên Địa không giống tốc độ ở thế giới bên ngoài, ở chỗ này, tốc độ sinh trưởng của nguyên liệu nấu ăn nhanh hơn rất nhiều.
Như vậy giảm bớt được không ít thời gian và sức lực.
Dặn dò Ngưu Hán Tam một câu, sau đó để cho hắn ta tiếp tục cày ruộng, Bộ Phương rời khỏi Điền Viên Thiên Địa ngay lập tức, trở lại bên trong tửu lâu.
Bên ngoài tửu lâu, sắc trời đã bắt đầu tờ mờ sáng, ở phía đông mặt trời chiếu sáng vô cùng rõ ràng.
Bộ Phương nhìn lên sắc trời dần dần sáng, không khỏi giãn gân cốt, ngáp một cái.
Trải qua một buổi tối ở Điền Viên Thiên Địa, nói thật, Bộ Phương cũng không có cảm thấy bao nhiêu mỏi mệt, mà ngược lại có chút tinh thần.
Hắn đi vào trong bếp, lấy ra nguyên liệu nấu ăn để chuẩn bị bắt đầu nấu nướng.
Chỉ một lát sau.
Trong phòng bếp, đã bay ra mùi thơm của đồ ăn.
Mùi thơm này, tỏa ra tứ phía, như trêu ghẹo lòng người, làm cho tâm trí của người ta đều say mê ở trong đó.
Mở nồi, bày ra đĩa.
Từng khối thịt xương sườn màu vỏ quýt được bày vào bên trong Thanh Hoa Từ Bàn, một tay của Bộ Phương bưng nồi Huyền Vũ, múc nước bên trong nồi Huyền Vũ, đổ nước lên bên trên.
Trông nước có vài phần sền sệt, nước cốt mang theo hương vị ngọt ngào, đổ lên trên.
Một phần canh xương sườn đã hoàn thành.
Mùi hương nồng nàn vô cùng, canh xương sườn làm cho lòng người say đắm.
Đi ra khỏi phòng bếp, Bộ Phương đi đến trước mặt của Cẩu gia.
Đặt bát canh xương sườn ở nơi đó.
- Tiểu Hắc, ăn cơm đi.
Bộ Phương từ tốn nói.
Cẩu gia bỗng nhiên mở đôi mắt chó ra, trong đôi mắt như thể bừng lên ánh sao, hình như nó đã ngửi thấy được hương vị của canh xương sườn.
Quả nhiên, ở trước mặt của nó, đã bày ra một mâm canh xương sườn.
Trong mắt hiện lên tia cảm động, làm cho Cẩu gia không chút do dự mà vọt lên, đến gần mâm sứ bắt đầu ăn.
Tiểu Hoa bị hành động của Cẩu gia làm cho tỉnh giấc, tiểu nha đầu ngồi dậy, xoa xoa đôi mắt nhập nhèm vì đang buồn ngủ của chính mình, sau đó thấy được Cầu gia đang ở chỗ mâm sứ mà ăn không ngừng nghỉ.
Trong không khí ngập tràn mùi thơm, khiến cho tiểu nha đầu không khỏi nuốt nước bọt.
Tiểu U cũng từ thuyền U Minh mà chui ra bên ngoài, nữ nhân này há to miệng, ngáp một cái, hiển nhiên, một chén rượu hôm qua, khiến cho nàng ngủ cũng thật thoải mái.
Bộ Phương nhìn Tiểu Hoa rồi lại liếc Tiểu U một cái, không nói gì thêm, quay người lại sau đó đi vào bên trong tửu lâu, bắt đầu nấu nướng.
Chỉ một lát sau, Bộ Phương đã bưng ra hai phần cơm Long Huyết để trên bàn.
Bày đồ ăn ở trên bàn cơm, Tiểu Hoa và Tiểu U cũng chuẩn bị để bắt đầu ăn.
Sau khi ăn được một bữa sáng tuyệt vời.
Bộ Phương mở cửa của tửu lâu ra, sau đó tiện tay thu dọn mấy chén đĩa bưng vào trong phòng bếp.
Chỉ là lần này khi vừa vào trong phòng bếp, Bộ Phương đã phát hiện ra, một góc trong phòng bếp xuất hiện một Quang Môn...
Tại sao chỗ này lại có thêm một Quang Môn cơ chứ?
Bộ Phương nhìn Quang Môn này, nghi ngờ không thôi.
Sau đó, trong đầu của hắn đã vang lên âm thanh nghiêm túc của hệ thống.
- Chi nhánh Truyền Tống Môn của tửu lâu đã được mở ra.
Chi nhanh Truyền Tống Môn?
Bộ Phương hơi hơi bất ngờ, ngay sau đó, trong lòng bỗng nhiên nổi lên một chút tò mò.
Thật ra Bộ Phương cũng không biết rõ ràng về cái được gọi là chi nhánh Truyền Tống Môn, chẳng lẽ là nói, mở ra cánh cửa này, hắn có thể đến những chi nhánh khác hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận