Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2925: Tiểu Bạch, ngươi vui vẻ là được rồi (1)

Lời nói của Bá Tước Hà Thu khiến Bộ Phương khẽ giật mình. Nấu một món ăn? Chỉ một cái yêu cầu nhỏ như vậy mà cứ phải thần thần bí bí? Còn phong bế lại không gian xung quanh. Chẳng lẽ nấu ăn trong Thành Hư Vô thực sự là một chuyện kiêng kỵ như vậy sao?
Bá Tước Hà Thu giống như nhìn thấu được sự nghi hoặc của Bộ Phương, trên mặt hơi nhếch lên tia cười lạnh.
- Trong Thành Hư Vô, nấu nướng đúng là một điều kiêng kỵ. Nữ Vương Nguyền Rủa vô cùng căm hận đầu bếp, người vĩnh viễn không tưởng tượng được đâu.
Bá Tước Hà Thu nói.
- Ngày trước, người có thể nấu nướng trong Thành Hư Vô trừ người chết ra, chỉ có còn người bị Nguyền Rủa, như ngươi và ông lão kia.
Lời nói này có chút nghiêm túc.
Bộ Phương nằm co trên ghế, tìm một tư thế dễ chịu.
- Vậy vì sao ngươi lại phải phạm vào điều đại cấm để mời ta nấu cho ngươi một món ăn?
Bộ Phương liếc xéo Bá Tước Hà Thu.
Đột nhiên, bầu không khí trong toàn bộ căn phòng đông cứng lại. Bộ Phương hơi sững lại, chẳng lẽ hắn lại làm câu chuyện đi vào bế tắc rồi sao? Thôi hắn đành ngồi uống trà vậy.
Bên trong trà này ẩn chứa một năng lượng có thể giúp thân thể mạnh lên. Loại sức mạnh đáng sợ khiến thân thể Bộ Phương đang gần như vô địch ở trình độ này rồi mà vẫn có thể tiếp tục được tăng lên.
- Ngươi nói chuyện kiểu đấy bảo sao Thiên Nữ Nguyền Rủa không thèm để ý tới ngươi.
Bá Tước Hà Thu cười nhẹ.
Hả?
Khóe miệng Bộ Phương giật nhẹ một cái, để ý chị gái nhà ngươi!
- Ngươi biết?
- Ta đến Thành Hư Vô để tìm đồng đội nhỏ, mà đó chính là Thiên Nữ Nguyền Rủa của các ngươi. Ngoài ra còn có cánh tay của Thiên Thần Luân Hồi đã trốn thoát khỏi Vũ Trụ Hỗn Độn dung hợp với một Hồn Ma Vũ Trụ chưa rõ danh tính nữa.
Bộ Phương nghiêm túc nói.
- Không cần giải thích…
Bá Tước Hà Thu lắc đầu, nàng cũng không thèm để ý tới những gì mà Bộ Phương nói. Trước đây nàng cảm nhận được có người đang dò xét Thành Hư Vô, nàng cũng biết đó chính là Bộ Phương. Những nàng cũng không thèm để ý, Bộ Phương cũng không có bất kỳ uy hiếp gì với Thành Hư Vô.
- Ta muốn một món ăn… ta muốn biết vì sao hắn lại cố chấp với trù nghệ như vậy.
Bá Tước Hà Thu thở dài một hơi nói.
Bộ Phương gật gật đầu.
- Nói thật, trù nghệ là một điểm tốt, Nữ Vương Nguyền Rủa không thể cảm nhận được niềm vui của việc nấu nướng.
Bộ Phương bĩu môi nói.
- Ngươi không hiểu… Nữ Vương Nguyền Rủa cũng là người đáng thương, cho nên dù nàng khiến ta và hắn sinh tử cách biệt, ta cũng không hận nổi nàng.
Bá Tước Hà Thu không tán đồng lắm với lời nói của Bộ Phương.
- Được rồi, không cần nói quá nhiều về vấn đề khác. Tiếp theo đây ngươi sẽ có rất nhiều thời gian để suy nghĩ xem nên nấu món gì. Nếu như món ăn của ngươi không thể làm cho ta cảm nhận được thành ý của ngươi, vậy thì cả đời này ngươi đừng mong tìm được đồng đội Thiên Nữ Nguyền Rủa của mình nữa.
Bá Tước Hà Thu cũng không nói thêm gì, Bộ Phương nhún nhún vai, quay người đứng thẳng lên.
- Hi vọng ngươi có thể thực hiện đúng lời hứa…
- Ngươi không cần phải lo, trong lúc ngươi nấu ăn ta sẽ phong tỏa phủ Bá Tước, Nữ Vương Nguyền Rủa sẽ không thể cảm nhận được đâu.
Bá Tước Hà Thu nghiêm túc nói, vấn đề này rất quan trọng.
- Ngươi cũng thật là bá đạo, thân là thủ hạ lại dám gây chuyện mà Nữ Vương Nguyền Rủa kiêng kị.
Khóe miệng Bộ Phương hơi kéo một cái. Bá Tước Hà Thu chỉ cười cười, có một số việc Bộ Phương không hiểu.
Sau khi đưa Bộ Phương đi, Bá Tước Hà Thu ngồi trên ghế, nàng nâng chén trà, ánh mắt có chút rời rạc. Hắn ra đi nhưng nội tâm nàng lại không bi thương nổi, rõ ràng là rất đau xót nhưng trải qua ngần ấy thời gian, vô số năm sát phạt khiến cho nàng quên đi cảm giác rơi lệ.
Thành Hư Vô không phải là một nơi bình yên, đặc biệt là những năm gần đây, Nữ Vương Nguyền Rủa bắt đầu tìm kiếm ứng viên kế nhiệm, mỗi một Thiên Nữ Nguyền Rủa ở mỗi vũ trụ đều bị mang về. Mà những Thiên Nữ Nguyền Rủa kia đều bắt đầu tranh đoạt vị trí dưới sự thủ hộ của Công Tước. Bây giờ trong Thành Hư Vô đang cuồn cuộn sóng ngầm, không hề yên bình như bề ngoài như vậy.

Bộ Phương đi lại trong phủ Bá Tước, khu Bính khác biệt hoàn toàn với khu Đinh. Nếu nói khu Đinh như một rãnh nước hôi thối thì khu Bính lại là một khu buôn bán hoa lệ.
Phủ Bá Tước được bố trí không theo phong cách kiểu sân vườn, nhưng lối kiến trúc sang trọng, tinh tế, mang hơi hướng tương lai cũng mang đến cho Bộ Phương một cảm giác độc đáo. Thành Hư Vô dung hợp sinh linh ở từng Vũ Trụ, là một nơi hỗn tạp, cho nên đủ loại tư tưởng hòa trộn vào với nhau tạo ra những đồ vật không giống bình thường.
Trong điển tịch của Thiên Thần Không Gian đã từng miêu tả, Thiên Thần Không Gian vô cùng thán phục kiến trúc ở Thành Hư Vô.
Bộ Phương chắp lấy tay, Tiểu Bạch yên tĩnh đi sau lưng Bộ Phương, Tiểu Hồ và Tiểu Tôm thì lần lượt ở trên thân Tiểu Bạch. Tiểu Tôm ghé vào vai Tiểu Bạch, phun bong bóng. Tiểu Hồ thì lại núp ngoan ngoãn trong ngực Tiểu Bạch. Mặc dù thân thể Tiểu Bạch là kim loại nhưng lại rất ấm áp, Tiểu Hồ vô cùng hưởng thụ cảm giác ấm áp này.
Bộ Phương đang tự hỏi xem nên nấu món gì, Bộ Phương cũng có ít phân tích về Bá Tước Hà Thu. Bá Tước Hà Thu chắc chắn có quan hệ với ông lão kia, nhưng chắc vì Nữ Vương Nguyền Rủa mà đôi bên chia cách. Thậm chí hai người còn đối lập nhau nhưng sau vô số năm thì ông lão kia cũng có thể nhìn thấy Bá Tước Hà Thu một lần nữa, còn dùng cả sinh mệnh để lay động nội tâm Bá Tước Hà Thu.
Mà Bá Tước Hà Thu muốn tìm kiếm nguyên nhân mà khiến ông lão kia đắm chìm vào trong việc nấu nướng từ món ăn của Bộ Phương.
Ông lão kia là đầu bếp, mà Bộ Phương cũng là đầu bếp. Bá Tước Hà Thu có thể tìm thấy được hình ảnh lúc trẻ của ông lão kia qua Bộ Phương.
Trên mặt đất ở phủ Bá Tước, dùng một loại khoáng sản vô cùng cứng rắn, Bộ Phương đi tới đi lui như phát hiện ra cái gì đó, ngồi xổm xuống nhìn xuống lòng đất qua lớp quặng trong suốt.
Lòng đất trong suốt còn trồng nhiều loại thực vật. Bộ Phương nhìn kỹ, những thực vật này màu xanh biếc, sức sống nhánh mầm vô cùng tươi tốt, rồi lại không ngừng khô héo, vòng tuần hoàn cứ nhanh chóng lặp lại như vậy.
Đó là gì?
Bộ Phương hơi sững sờ, những mầm non này có chút giống lá trà. Bộ Phương gọi một tỳ nữ trong phủ Bá Tước ra. Tỳ nữ này liếc nhìn Bộ Phương một chút, sâu trong đáy mắt có chút căm ghét.
Thân phận của Bộ Phương, người người trong khu Bính đều biết, chính là một tên hạ tiện đến từ khu Đinh. Người khu Bính luôn có một sự kiêu ngạo từ sâu trong nội tâm khi đối diện với người khu Đinh.
- Tránh ra… loại hạ tiện.
Tỳ nữ này cau mày nói.
Đây là một tỳ nữ Thần Hoàng đỉnh phong, tuy thực lực không bằng Bộ Phương nhưng vô cùng kiêu ngạo. Bộ Phương chỉ yên tĩnh liếc nhìn tỳ nữ kia một chút.
- Dưới này là cái gì?
Bộ Phương hỏi.
Tỳ nữ liếc nhìn Bộ Phương một chút, cười lạnh.
- Dựa vào cái gì ta phải nói cho ngươi, ngươi có tư cách gì để biết?
Tỳ nữ hỏi một câu, rồi định quay người rồi đi.
- Còn nữa, ta khuyên ngươi một câu, đồ vật trong phủ Bá Tước không phải thứ mà loại hạ tiện như ngươi có thể chạm vào. Làm hỏng thì cái mạng ti tiện của ngươi cũng không đền được.
Tỳ nữ đó nói một câu rồi quay người định rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận