Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1056: Thắng bại cuối cùng (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Dưới ánh mắt oán hận của Yến Vũ, Minh Vương Nhĩ Cáp giống như cảm nhận được, nắm vuốt sủi cảo nghiêng đầu sang chỗ khác, khóe miệng nhếch lên.
Ngay sau đó, lại nhét sủi cảo vào trong miệng dưới ánh mắt của Yến Vũ.
Yến Vũ im lặng, tên này bị ngốc à? Con mẹ nó ai lại mút sủi cảo như thế?
Bỗng nhiên.
Sủi cảo đang được Minh Vương Nhĩ Cáp nhét vào một nửa…
Đôi mắt hắn sáng lên, hàm răng lộ ra, cắn một cái.
Xoạt xoạt!
Sủi cảo nhét vào một nửa thì bị cắn đứt.
A!
Yến Vũ thấy cảnh này, hạ thân nhất thời co rụt lại, toàn thân lạnh lẽo.
u Dương Trầm Phong hít sâu một hơi, xem như hắn là giám khảo có tướng ăn đẹp nhất rồi.
Sủi cảo mà hắn gắp lên là sủi cảo hấp, khác với cái bánh sủi cảo như pha lê của Yến Vũ.
Sủi cảo hấp của Yến Vũ có vỏ nhìn không dày, giống như có thể nhìn thấy nhân bánh ở bên trong, nhưng lại có chỗ như ngọc bích.
Gắp một miếng sủi cảo hấp lên, chấm vào nước chấm rồi u Dương Trầm Phong ưu nhã cắn một cái.
Sau khi cắn thì vỏ sủi cảo bị vỡ ra một lỗ hổng, hương thơm từ đó tràn ra.
Vị cay trong phút chốc trào lên, làm cho đôi mắt u Dương Trầm Phong bắt đầu mông lung.
Loại cảm giác này, hương vị này…
Vỏ sủi cảo vỡ ra, tràn ngập nhân thịt mềm mềm.
Ăn một miếng, miệng còn hơi nóng, ánh mắt của u Dương Trầm Phong tràn ngập mê ly, phía sau lưng như có cánh mọc ra, muốn bay lên trời!
Sủi cảo hấp này là dùng loại thịt của chim bay trên trời mà nấu.
Cảm giác đặc biệt vô cùng, làm cho người ta không muốn ngừng lại, lại cộng thêm vị cay của nước chấm…
Quả thực là một trải nghiệm chưa từng có! Giống như đập cánh bay quanh miệng núi lửa, cảm nhận sự nóng hổi của núi lửa phun trào.
u Dương Trầm Phong cảm giác mình đang bị chiếm đóng.
Mỗi một biểu cảm của mỗi giám khảo đều rơi vào trong mắt mọi người. Không khí tràn ngập hương thơm không khỏi làm mọi người hít sâu một hơi.
Mùi thơm này… thật dễ chịu!
Mộc Chanh và Lưu Gia Lý đưa mắt nhìn nhau.
Miệng Văn Nhân Thượng chảy nước miếng, nhìn chằm chằm miếng sủi cảo kia, muốn chạy tới cướp một miếng nếm thử.
Đúng là mỹ vị mà.
- Cái kia… chẳng lẽ lại ngon như vậy?
- Ngửi mùi thơm này muốn ngừng mà không được…
- Món sủi cảo kia quá sáng tạo. Các loại nguyên liệu nấu ăn như bay trên trời, đi trên mặt đất, bơi dưới nước, sinh trưởng từ đất phối hợp với bốn phương thức nấu nướng tạo ra một mỹ vị, tuyệt đối có thể kìm hãm người ta.
Mọi người xung quanh đều vô cùng hâm mộ, muốn nếm thử.
Ánh mắt Yến Vũ co rút lại.
- Không thể nào! Không thể nào! Nguyên liệu nấu ăn của hắn đều là rác rưởi, làm sao có thể so với sủi cảo Tuyết Liên Băng Tinh của ta được!
Trong nháy mắt, mặt Yến Vũ trở nên trắng bệch, không cam lòng hét lên.
Bộ Phương liếc nhìn thân thể lung lay như sắp đổ của Yến Vũ, khóe miệng nhếch lên nhàn nhạt.
Hóa ra vẫn còn non lắm.
Nguyên liệu nấu ăn tốt không có nghĩa nhất định sẽ nấu ra mỹ vị. Phương thức nấu ăn không thỏa đáng cũng làm nguyên liệu nấu ăn giảm công dụng.
Yến Vũ không hiểu những điều này.
Tuy nguyên liệu nấu ăn mà Bộ Phương lựa chọn không phải quá cao cấp, nhưng phối hợp với cách nấu tuyệt phẩm, đã tạo ra cảm giác mỹ vị, đủ để không nhìn thấy sự chênh lệch về nguyên liệu nấu ăn.
Hơn nữa, trước lúc nấu Bộ Phương đã để những nguyên liệu nấu ăn này trong nước mà Tiểu Tôm tắm qua… à không, tản năng lượng ra. Nguyên liệu nấu ăn được nhúng trong đó đương nhiên sẽ đem tới cảm giác đặc biệt rồi.
Cạch!
Ban giám khảo càn quét sạch sủi cảo thì nhao nhao đặt đũa xuống.
Sắc mặt Yến Vũ trắng bệch, đôi mắt co rút lại, nỗi hoảng sợ hiện lên.
Theo tình hình này… sợ là hắn thua mất!
Hắn không thể thua, một khi hắn thua sẽ bị Sở Trường Sinh trực tiếp giết chết!
Hắn dùng khóa Ngọc Hằng đối phó với Sở Trường Sinh, lại còn bổ một đao xuống trong thời điểm chật vật nhất, Sở Trường Sinh thù rất dai.
Cho nên hắn biết, nếu thất bại ở trù đấu, hắn phải chết.
Vì chắc chắn phải thắng nên hắn đã dùng Tuyết Liên tám cánh, hắn không thể thua!
u Dương Trầm Phong mở mắt ra, ánh mắt Tiểu U, Tiểu Nha đều rơi vào trên người Bộ Phương và Yến Vũ.
Trong lòng quần chúng ăn dưa run lên.
Bọn họ biết, người chiến thắng trong trận trù đấu này cuối cùng cũng sắp xuất hiện!
Cuối cùng ai là người dành chiến thắng?
Rất nhiều người đều tò mò.
Nơi xa, một bóng người đạp không mà đến. Mỗi bước đạp xuống đều làm hư không chấn động giống như tiếng chuông ngân trong đêm tối.
Chính là người giám sát hoàn tất, Sở Trường Sinh.
Sắc mặt Sở Trường Sinh ngưng đọng, lạnh lẽo nhìn thẳng về phía Yến Vũ mặt mày đang trắng bệch.
Yến Vũ ngẩng đầu, nhìn Sở Trường Sinh, đồng tử co rụt lại.
Đám người Sở Trường Sinh và Tiểu Nha bàn luận một hồi, cuối cùng đưa ra lựa chọn phân thắng thua.
u Dương Trầm Phong khụ khụ, quay đầu nhìn về phía Bộ Phương và Yến Vũ nói ra.
- Trần tù đấu hôm nay món ăn chiến thắng là… sủi cảo Tứ Tượng Nguyệt Nha!
Âm thanh dừng lại, mọi người đều trầm mặc.
Ánh mắt Yến Vũ co rụt lại, không cam lòng mà nổi giận gầm lên một tiếng, oán hận liếc nhìn Bộ Phương rồi xoay người… bỏ trốn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận