Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1436: Một trảo (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bộ Phương trở lại, nghĩa là có đồ ăn.
- Thiếu niên Bộ Phương, nghe nói ngươi đi khảo hạch đặc đẳng đầu bếp, có thể thuận lợi vượt qua khảo hạch không?
Minh Vương Nhĩ Ha ngậm que cay, hỏi.
Bộ Phương nhìn Minh Vương Nhĩ Ha một cái, gật đầu.
- Nấu như thường ngày thôi, ta bây giờ đã là đặc đẳng đầu bếp, đúng rồi... Đã tìm được tửu lâu tốt, chúng ta dời qua đó ngay bây giờ.
Bộ Phương nói.
Minh Vương Nhĩ Ha nghe lời của Bộ Phương, ánh mắt lập tức sáng lên.
- Tìm được tửu lâu rồi? Hiện tại chúng ta sẽ mở tiệm trong Tiên Thành phải không?
Bộ Phương gật đầu một cái.
Đoàn người lập tức hưng phấn đi đến tửu lâu.
Đương nhiên, Cẩu gia mặt còn chưa tỉnh ngủ bị Minh Vương Nhĩ Ha kéo đi, dù đã bị lôi đi nhưng vẫn không tỉnh.
Con chó mập này, hiện tại càng ngày càng ham ngủ.
Bộ Phương xuống dưới khách điếm, trả lại phòng và Tiên Tinh, sau đó dưới nụ cười đầy mặt của tiểu nhị, đi ra khỏi khách điếm.
Đoàn người đi ra.
Minh Vương Nhĩ Ha tiến đến bên người Bộ Phương, bỗng nhiên cảm thấy tâm thần có biến động.
- A? Hình như có người muốn kiếm chuyện.
Minh Vương Nhĩ Ha nháy mắt, nhìn Bộ Phương nói.
Hắn ta đương nhiên có thể cảm nhận được khí tức biến hóa phát sinh trên người Bộ Phương.
Tuy chỉ đốt lên một đóa hỏa thần Thần Linh cảnh tu vi, thế nhưng giờ phút này lại đạt tới Thần Linh Cảnh đỉnh phong.
Đột phá của Bộ Phương luôn khiến cho người khác có chút cảm giác ngoài ý muốn.
Xẹt!
Một âm thanh đè nén không khí cuối cùng bị bạo phá vang lên.
Một giây sau, giữa không khí đang không ngừng nổ ầm ầm, một quả cầu năng lượng màu vàng nhanh chóng hướng tới vị trí của Bộ Phương.
Bộ Phương khẽ cau mày.
Minh Vương Nhĩ Ha ngậm một cây que cay, miệng nhúc nhích, khiến cho que cay di chuyển một chút.
Sau đó là một tiếng đùng phát ra từ một chưởng.
Nó vừa vặn chạm vào quả cầu năng lượng, hai tay hắn ta mở ra bắt lấy quả cầu.
Xẹt xẹt xẹt...
Quả cầu năng lượng ở trên tay Minh Vương Nhĩ Ha chuyển động không ngừng.
Minh Vương Nhĩ Ha kêu nhẹ một tiếng, tròng mắt hơi chuyển động.
- Thật thú vị... Là lực lượng của Thần Hư.
Minh Vương Nhĩ Ha khẽ nhếch khóe miệng một cái.
Thần Hư, ở trong Minh Khư Địa Ngục cũng coi như là sự tồn tại không tồi.
Bàn tay chợt dùng sức, quả cầu năng lượng lập tức bị bóp vỡ nát, tỏa ra hàng ngàn ánh sáng nhỏ.
- Thiếu niên Bộ Phương, ngươi lại đang đắc tội với người nào?
Minh Vương Nhĩ Ha liếc Bộ Phương một cái, cười nói.
- Đối thủ lần này rất cường đại, xem như là bản vương cho ngươi một công đạo, mười cây que cay đổi một lần bản vương xuất thủ, thế nào?
Mười cây que cay...
Từ khi Minh Vương Nhĩ Ha học được cách trả giá, giá tiền đưa ra càng ngày càng giống như được voi đòi tiên.
Bộ Phương nhướng mày, nhìn Minh Vương Nhĩ Ha một cái.
- Đối thủ lần này, có thể không phải tầm thường, là cao thủ Thần Hư cảnh, là Thần Hư đó ngươi hiểu không? Chính là Chân Thần cảnh trong miệng các ngươi...
Minh Vương Nhĩ Ha thấy Bộ Phương không tin, vội vàng giải thích.
Minh Vương Nhĩ Ha hắn ta đều là đường đường chính chính làm ăn, cho đến bây giờ cũng không chiếm mấy cái tiện nghi nhỏ.
Chân Thần cảnh sao?
Bộ Phương nhíu mày một cái, cường giả Chân Thần cảnh phải ra tay đối phó với hắn?
Chẳng lẽ là Đồng Trình?
Không... Hẳn là sẽ không, Đồng Trình là người của Đồng gia, nếu đã đáp ứng Tiên Trù Các, ắt hẳn sẽ không xuất thủ một cách trắng trợn, nếu không Tiên Trù Các sẽ trở mặt không nhận người, đến lúc đó Đồng Trình sẽ gặp rất nhiều rắc rối.
Nếu không phải là Đồng Trình, vậy sẽ là ai?
Oanh oanh oanh!
Trong không khí không ngừng truyền ra tiếng nổ vang dội.
Một giây sau, từng quả cầu năng lượng màu vàng bắt đầu bắn loạn ra từ một góc xó xỉnh.
- Núp trong góc rồi đánh lén có vui không?
Minh Vương Nhĩ Ha trừng mắt một cái, que cay đang ngậm trong miệng rung lên.
Minh Vương Nhĩ Ha chỉ ngón tay, minh khí từ dưới bàn chân hắn bay lên và phóng ra.
Minh khí bao xung quanh bay lên, rất nhanh hóa thành thứ như một cơn gió bão.
Oanh oanh oanh!
Những quả cầu năng lượng màu vàng đập vào trên cơn lốc minh khí, nhưng vẫn không thể phá được cơn lốc minh khí.
Quả cầu năng lượng màu vàng bị đẩy lùi toàn bộ.
Oanh oanh!
Quả cầu năng lượng bị đánh bay ra khắp nơi, bắn tung tóe khiến cho mặt đất xung quanh đều như bị xới lên.
Âm thanh cao vút vang lên.
Một bóng người màu vàng chậm rãi bước ra từ trong màn bụi mù dày đặc.
Trên bóng người màu vàng này tràn đầy năng lượng cáu kỉnh, năng lượng sôi trào, giống như muốn nổ tung cả không khí.
Năng lượng nóng nảy này khiến cho bóng người màu vàng giống như không ngừng dao động.
- A... Một con rối?
Minh Vương Nhĩ Ha ngay lập tức trợn to mắt.
Bộ Phương cũng hơi sững sờ.
- Thiếu niên Bộ Phương, quả nhiên ngươi vẫn không đủ giỏi, đối phương chỉ phái một khôi lỗi đi đối phó với ngươi, đây là đang xem thường ngươi, mười cây que cay, bản vương giúp ngươi phá hủy con khôi lỗi này.
Minh Vương Nhĩ Ha nhìn Bộ Phương nói với cặp mắt sáng hết cả lên.
Lời của Minh Vương Nhĩ Ha vừa dứt, một giây sau, mặt của hắn ta liền biến thành màu gan lợn.
Ông...
Cẩu gia nằm trên mặt đất, trợn mắt một cái, đưa trảo ra hướng về phía con rối đằng xa vỗ một cái.
Hàng ngàn năng lượng tụ lại, ngay lập tức ngưng tụ thành một trảo lả lướt.
Một trảo rơi xuống.
Địa Tiên Khôi màu vàng kia cũng không phản ứng kịp đã bị bắn xuống đất và vỡ nát...
Năng lượng nóng nảy không có chỗ để bộc phát.
- Không cần rắc rối như vậy, một trảo... tiểu tử Bộ Phương, nhớ cho Cẩu gia ta một phần Túy Bài Cốt... Cẩu gia không chọn lựa nhiều, thịt rồng cũng được.
Mắt của Cẩu gia lim dim như muốn ngủ, ngáp một cái, nói với Bộ Phương, nói xong còn nhìn Hắc Long Vương đầu trọc đang trừng hai mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận