Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2367: Một quyền… trấn áp! (1)

Bộ Phương cũng không che dấu Pháp Tắc của mình, thật ra cũng không cần thiết phải che dấu làm gì.
Trước đây lười thi triển Pháp Tắc thôi, nhưng mà bây giờ đối mặt với tất cả hỏa lực của Thiếu Vương gia thế này, Bộ Phương cũng cảm thấy có chút áp lực. Áp lực này làm Bộ Phương thấy nếu không thi triển Pháp Tắc có khi không đánh lại thật mất.
Cho nên Bộ Phương thuận tiện thôi động Pháp Tắc Luân Hồi trong cơ thể.
Mà đây cũng là lần đầu Bộ Phương nhận ra, thì ra có thể sử dụng Pháp Tắc để chiến đấu.
Vù vù…
Những Pháp Tắc Phù Văn dày đặc lượn lờ xung quanh phía trên đỉnh đầu của Bộ Phương, không ngừng tích tụ lại một chỗ. Rất nhanh sau đó đã tụ lại thành ngàn vạn lưu quang, giống như ánh cầu vồng bảy màu, lung linh rực rỡ.
Bán Thần có thể hiểu rõ Pháp Tắc nhưng cũng không phải là hiểu hết. Chỉ khi trở thành Thần Chi mới có thể lĩnh ngộ Pháp Tắc một cách hoàn hảo nhất.
Điều này tất cả mọi người đều biết rõ.
Nhưng mà… Bán Thần Chi Cảnh lấy việc lĩnh ngộ Pháp Tắc làm cơ sở, làm nền tảng để sau này trở thành Thần Chi.
Nếu nền tảng của Bán Thần Chi Cảnh không tốt, rất dễ trở thành điểm yếu trong quá trình trở thành Thần sau này.
Cho nên Bán Cảnh Chi Thần vô cùng quan trọng, đây cũng là nguyên nhân vì sao Đế Tử(), Thiếu Vương gia, thế tử thế gia(*) trở thành người được mọi người trong Thần Triều tôn sùng.
Không phải vì thực lực của bọn họ mà là bởi vì tiềm lực của bọn họ.
Hai mắt Triệu Vô Ngân trừng to, kể cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi nhưng hắn ta cũng không hoảng sợ như vậy.
Cho dù bị Bộ Phương đè trên đất chà đạp, hắn ta cũng không nản lòng.
Thậm chí hắn ta đã làm rất tốt, trải qua lần dạy dỗ này, hắn ta tự nhủ, đến lúc trở lại thế gia sẽ cố gắng tu hành gấp nhiều lần.
Đến lúc đó có thể cường đại xuất quan, nhất định có thể đánh Bộ Phương thua thảm hại.
Hắn ta có tự tin như vậy bởi vì hắn ta là thế tử thế gia, lại có được nền tảng độc nhất vô nhị.
Bởi vì hắn ta đã lĩnh ngộ được Đỉnh Cấp Pháp Tắc, chính là Pháp Tắc Thôn Phệ!
Nhưng mà.
Ngay thời khắc Triệu Vô Ngân nhìn thấy Pháp Tắc của Bộ Phương.
Hắn cứ nghĩ Pháp Tắc của Bộ Phương là Pháp Tắc tầm thường, nếu không tại sao lại không lộ ra bao giờ chứ.
Nhưng lúc hắn ta thật sự nhìn thấy Pháp Tắc của Bộ Phương…
Thì hắn ta chỉ có thể sững sờ và ngây ngốc!
Dao động đáng sợ kia rất quen thuộc, giống như uy áp của thượng vị giả làm tim Triệu Vô Ngân đập chậm nửa nhịp.
Loại cảm giác này…
Hắn ta chỉ từng cảm nhận được từ trên người Thiếu Vương gia.
Không nghi ngờ gì nữa…
Pháp Tắc của Bộ Phương… và Thiếu Vương gia giống nhau, đều là Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường!
Ta con mẹ nó!
Triệu Vô Ngân cảm thấy như có mũi tên vô hình bắn ra xuyên qua ngực hắn ta, khiến hắn ta vô cùng đau khổ.
Đánh nhau không lại thì thôi đi, bây giờ ngay cả Pháp Tắc cũng bị người ta đè bẹp.
Không phải Trình đại sư nói Bộ Phương chỉ là một tên nhà quê bình thường đến từ Đại Thế Giới thôi sao?!
Đây mà là nhà quê hả?
Ngay cả Thiếu Vương gia cũng sợ như vậy rồi.
Pháp Tắc Luân Hồi.
Tất cả mọi người ở đây đều là cường giả, đều là người có thân phận trong Thần Triều. Pháp Tắc của Bộ Phương vừa xuất hiện đã làm bọn họ nhận ra một điều.
Đây chẳng phải là Pháp Tắc Luân Hồi thần bí nhất trong Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường sao?!
Trời ơi!
Pháp Tắc Luân Hồi vừa xuất hiện đã hóa thành một vòng xoáy trên đỉnh đầu Bộ Phương. Giống như mặt trời chói chang, rực rỡ chói mắt và rung động lòng người.
Cho dù là Thiếu Vương gia kiêu ngạo tận trời, nắm Ngân Long kiếm trong tay cũng ngây ra như phỗng.
Hắn ta cũng đoán ra rất có thể Bộ Phương lĩnh ngộ chính là Pháp Tắc Đỉnh Cấp nhưng không ngờ thế mà lại là Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường!
Cả Thần Triều cũng chỉ có một số người biết ít nhiều đến sự tồn tại của Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường mà thôi!
Ba vị Thiếu Vương gia, một vị Thần Triều Đế Tử và tên yêu nghiệt đỉnh cấp thế tử Lạc gia.
Tổng cộng chỉ có 5 vị biết đến sự tồn tại của Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường mà thôi.
Vì vậy mà bọn họ từ nhỏ đã sống trong Thần Triều, dùng vô số Thiên Tài Địa Bảo tẩy rửa cơ thể. Lại thêm dưới sự dạy dỗ nghiêm khắc của Thần Vương, khắc khổ, cố gắng mười năm như một mới có thể lĩnh ngộ Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường.
Kết quả thì sao?
Tên tiểu đầu bếp không biết chui từ đâu ra thế mà lại có thể lĩnh ngộ được Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường.
Ngay lúc này Thiếu Vương gia bỗng nhiên có chút hoảng sợ.
Lạc Tam Nương trợn mắt há mồm, bàn tay ngọc ngà che đôi môi đỏ mọng của mình, cũng không biết nên biểu đạt suy nghĩ trong lòng như thế nào.
Bộ Phương… Pháp Tắc mà Bộ Phương lĩnh ngộ chính là Pháp Tắc Luân Hồi sao?!
Chính là Pháp Tắc Luân Hồi thần bí nhất trong ngũ đại Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường sao?!
Xì xì, xì xì…
Xung quanh có liên tiếp những tiếng hít thở sâu.
Đồng tử Trình đại sư đã co rút thành hạt vừng nhỏ luôn rồi.
Cả người hắn ta giống như bị chấn động. Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường? Đây là thật hay đùa thế?
Chỉ là một đầu bếp quê mùa tầm thường đến từ Đại Thế Giới, thế mà có thể lĩnh hội Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường mà Thần Triều Đế Tử phải trải qua vạn đau nghìn khổ mới có thể lĩnh ngộ sao?
Không phải rất buồn cười hay sao?
Bộ Phương không biết Pháp Tắc Luân Hồi mà hắn đưa ra lại khiến bao nhiêu người kinh sợ.
Giờ phút này hắn đang chìm đắm bên trong Pháp Tắc Luân Hồi.
Pháp Tắc Phù Văn tràn ra liên tục, không ngừng bao quanh cơ thể Bộ Phương.
Thân thể không ngừng được tăng cường, cánh tay Thao Thiết không ngừng hấp thụ Pháp Tắc Phù Văn của Pháp Tắc Luân Hồi.
Bộ Phương mở mắt.
Ánh mắt nhìn về phía Thiếu Vương gia trên bầu Thiên Khung kia.
- Muốn thấy Pháp Tắc của ta… Giờ thấy được rồi ha.
Khóe miệng Bộ Phương hơi cười nhếch, thản nhiên nói.
Hèn gì tất cả mọi người đều nói Pháp Tắc là nền tảng của Thần Chi.
Thôi động Pháp Tắc Chi Lực xong, quả nhiên Bộ Phương cảm thấy sức chiến đấu của mình đã tăng lên một tầm cao mới.
Chân đạp một cái.
Cơ thể Bộ Phương đã bay lên trời.
Cánh tay Thao Thiết tràn ngập Pháp Tắc Phù Văn, vô cùng kỳ lạ.
Thiếu Vương gia đang chấn động cũng đã phục hồi lại tinh thần.
Pháp Tắc Luân Hồi!
Đột nhiên trong mắt Thiếu Vương gia hiện lên vẻ hưng phấn.
- Tiên sinh! Không ngờ tiên sinh cũng lĩnh ngộ Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường. Ta và ngươi cũng xem như không đánh không quen… Bổn vương cũng sẽ không làm khó tiên sinh, chỉ thỉnh cầu tiên sinh hãy dốc toàn lực đấu với bổn vương một trận.
Thiếu Vương gia nắm chặt Ngân Long kiếm, ý chí chiến đấu bất ngờ tăng cao, vọt lên tận trời xanh.
Vù vù…
Pháp Tắc Hủy Diệt bắt đầu khởi động ngay trên đầu của hắn ta.
Chín con Ngân Long lượn xung quanh nhau.
- Cửu Long Kiếm Ca! Khai!
Thiếu Vương gia thét dài một hơi.
Khó lắm mới có thể chiến đấu với tên yêu nghiệt như này, Thiếu Vương gia cảm thấy không thể chờ thêm được nữa, trong lòng đã vui mừng như điên.
Chiến đấu thỏa thích tràn trề mới là thứ hắn ta muốn.
Ngân Long kiếm vung lên, chín con Ngân Long uốn lượn gào rít ầm trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận