Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1687: Mạc Tu lật lọng (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lưu Mặc Bạch cảm thấy máu trong lồng ngực của mình không khỏi không phun ra.
Quả thật là hắn ta đã bị Bộ Phương chọc tức.
Thời điểm lúc trước ở Tiềm Long Đại Lục hắn ta vẫn chưa cảm nhận được, hiện tại bản thân tức giận mới nhận ra rằng lúc Bộ lão bản mà phúc hắc lên thì sẽ khiến cho người ta hận thấu xương.
Điểm số đã hiện lên hết.
Toàn trường sôi trào, mọi người đều vô cùng phấn khích.
Khi bọn họ nhìn thấy Lưu Mặc Bạch hộc máu thì trong lòng cảm thấy rất sảng khoái, như thể ngọn núi đè nặng trên đầu họ đột nhiên bị đánh vỡ tan.
Xiềng xích trên người dường như đã được tháo xuống.
Ám ảnh mà Lưu Mặc Bạch để lại trên người bọn họ cũng bị xóa đi toàn bộ.
Cuối cùng cũng đã báo thù thành công!
Có người mừng đến chảy nước mắt giống như Tiết Dao, không nhịn được mà rơi lệ, bởi vì lúc ở trong trù đấu đã bị Lưu Mặc Bạch tước đi Trù Đạo Chi Tâm, nàng ta vẫn luôn ủy khuất và khổ sở vô cùng.
Ở trong trù đấu hôm nay, Đại Ma Vương tưởng chừng như đã không thể thắng được Lưu Mặc Bạch.
Làm sao nàng ta có thể không mừng đến chảy nước mắt chứ.
Nàng ta đang có một cảm giác vui sướng khi nhìn xuyên qua những đám mây và sương mù để nhìn thấy bầu trời xanh.
Nhìn thấy kẻ xấu cuối cùng cũng bị trừng phạt, họ cực kỳ vui vẻ.
- Đây không tính là phạm quy sao?
Trịnh Cuồng Cửu hét đến lạc cả giọng.
Hắn ta đã thua, nhưng mà hắn ta cũng không nghĩ tới Lưu Mặc Bạch cũng thua, người này không phải đã nhận được truyền thừa của Cửu Chuyển Minh Trù sao?
Chẳng phải hắn ta đã nhận được truyền thừa Minh Trù cao cấp của Hắc Ám Minh Trù giới, làm sao có thể thất bại trước Trước Tiên Trù Giới, cái nơi mà gần như tất cả các Tiên Trù đều đã sa sút chứ?
- Phạm quy? Ngươi đây là đang nghi ngờ số điểm mà Cẩu gia đưa ra sao?
Cẩu gia liếm xong móng của mình, mắt chó đột nhiên nhìn vào Trịnh Cuồng Cửu, thản nhiên nói.
- Trù Đấu Chi Thần là do các ngươi làm ra, Cẩu gia ta không hề ăn gian... Cái phạm quy hay không phạm quy, trong lòng các ngươi không rõ sao?
Cẩu gia nói.
Nói thật thì nếu như không phải sợ Bộ Phương kiêu ngạo, nó chắc chắn sẽ cho Bộ Phương một trăm điểm.
Túy Bài Cốt... Đây chính là món mà nó đặc biệt thích nhất!
Thời điểm lúc mới vừa đến tiểu điếm của Bộ Phương, Cẩu gia ta có biết bao nhiêu hiên ngang oai hùng, biết bao nhiêu anh tuấn, chính là con chó đẹp trai nhất.
Nhưng bây giờ nhìn lại thì...
Cũng bởi vì Túy Bài Cốt mà nó đã phát triển bề ngang, đặc biệt phát tướng!
Nó yêu Túy Bài Cốt đến như vậy, đặc biệt là Túy Bài Cốt của Bộ Phương luông có cách để khiến cho Cẩu gia đắm say.
Túy Bài Cốt của những người khác không thể nào so sánh nôỉ.
Cho nên, ở trong lòng của Cẩu gia, Túy Bài Cốt của Bộ Phương vĩnh viễn là một trăm điểm.
Huống chi, món ăn lần này của Bộ Phương quả thật là ngon hơn so với cái Ám Hắc Thao Thiết Túy Bài Cốt của Lưu Mặc Bạch.
Đúng như Mạc Tu nói.
Cái Tam Biến của Bài Cốt mà Bộ Phương làm chính là sự sáng tạo mới mẻ so với những người khác.
Tam Biến ý chỉ khẩu vị thay đổi ba lần.
Trong quá trình mà Bộ Phương nấu Túy Bài Cốt, Bộ Phương đã vắt ba loại nước trái cây của linh quả khác nhau để thể hiện ra được Tam Biến.
Ba loại linh quả này đều vô cùng đặc trưng, mang đặc điểm của quả chua.
Bộ Phương không dùng giấm nhưng lại có thể làm ra mùi vị chua ngọt, đây mới là mấu chốt.
Tiếp theo là... nguyên liệu nấu ăn nguyên bản của Túy Bài Cốt.
Nguyên liệu nấu ăn này... không có gì để nói!
Trong đó chứa đựng ý chí Thiên Đạo, không phải là ý chí Thiên Đạo của Tiên Trù Giới, nếu như là của Tiên Trù Giới, Cẩu gia có thể nếm ra được.
Dĩ nhiên, đây không phải là điểm chính.
Điểm quan trọng chính là trong thịt Ma Ngưu này lại chứa ý chí Thiên Đạo, có quỷ mới biết là sao bỏ được ý chí Thiên Đạo vào trong thịt Ma Ngưu.
- Cái đồ chó này... ngươi đã đề xuất thi đấu trù bếp, ngươi nhất định đã biết cái kết! Ngươi đã thiết kế... Để hại chúng ta!
Trịnh Cuồng Cửu tức giận rống lên.
Hắn ta biết đối với thất bại lần trước hắn ta không thể chối bỏ trách nhiệm, cho nên hắn mới giận như vậy.
Hắn muốn kiếm cớ để lẩn tránh.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của mọi người đều chợt biến đổi.
Như thế này là Minh Trù đang tính quỵt nợ sao?
Ở bên kia, Bộ Phương nghe được lời nói này thì không khỏi không thở dài, lắc đầu một cái.
- Tên ngu xuẩn...
Bộ Phương không nhanh không chậm thu lại Trù Thần Sáo Trang, dọn dẹp sạch sẽ rác thải ra.
Mà trong lúc Bộ Phương đang thở dài.
Một tiếng hét thảm tiếng lập tức vang lên.
Oanh!
Một tiếng động lớn vang lên.
Toàn bộ bầu trời đều tối sầm lại.
Một Minh khí Cẩu Trảo nổi lên, che khuất bầu trời, trảo kia hướng về phía Trịnh Cuồng Cửu mà vỗ xuống.
- Cẩu gia ta mà ngươi cũng có thể nghi ngờ?
Giọng nói của nó vang lên với một chút lãnh đạm nhưng đầy từ tính.
Sắc mặt của Trịnh Cuồng Cửu biến đổi đáng kể.
Ngay sau đó, trên thân hình hắn ta bạo phát ra một cỗ chân khí kinh khủng, thân hình phóng lên cao muốn rời đi.
Tuy nhiên...
Hắn ta rất sốc khi phát hiện ra rằng một trảo che khuất bầu trời của con chó kia khiến cho hắn căn bản không có cách nào để trốn thoát.
Dù cho hắn ta có chạy bằng phương hướng nào thì cuối cùng cũng sẽ bị trảo của con chó này bao phủ bên trong.
- Đáng chết!
Trịnh Cuồng Cửu tức giận rống lên.
Minh khí trên người hắn ta ngất trời, hóa thành một trận gió lốc mà quấn quanh thân thể, giốc như hắc long bay lên trời muốn bẻ gãy trảo của con chó này.
Oanh!
Cột minh khí và trảo của Cẩu gia đụng vào nhau.
Kết quả...
Trảo tinh xảo của Cẩu gia đập xuống như chơi.
Minh khí của Trịnh Cuồng Cửu giống như giấy đang không ngừng vỡ nát.
Vành mắt của Trịnh Cuồng Cửu sắp nứt ra.
Hắn ta nâng hai tay lên, hai tay hướng lên trời để chống lại một trảo.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn.
Trịnh Cuồng Cửu đang sống sờ sờ mà bị đánh khảm vào trong mặt đất đưới con mắt soi mói của tất cả mọi người.
Phụt...
Trịnh Cuồng Cửu hộc máu, mỗi một tấc trên thân thể hắn dường như đều chảy ra máu tươi.
Thân hình của hắn nhìn rất lộn xộn, chao đảo không dứt.
Sắc mặt của Mạc Tu biến đổi.
- Nó xuất thủ không khỏi quá độc ác đi...
Mạc Tu lạnh lùng mở miệng nói, hắn chắp hai tay, mái tóc màu xám tro không ngừng đung đưa trong gió, ánh mắt lạnh lùng.
Cẩu gia thu hồi móng lả lướt, nhàn nhạt liếc nhìn hắn một cái, rên rỉ không nói nên lời.
Roạt roạt...
Trên mặt đất ở phía xa, một dấu chân chó to lớn xuất hiện ở đó.
Trịnh Cuồng Cửu lảo đảo bò dậy từ trong đó, cả người toàn máu.
Tu vi của Trịnh Cuồng Cửu không tệ, so với những cường giả cấp thành chủ như Mộng Kỳ còn mạnh hơn một chút, cũng gần tương đương với Cửu Tinh Chân Thần Cảnh Đỉnh Phong.
Tuy nhiên...
Đối mặt với một trảo của Cẩu gia, hắn ta thiếu chút nữa bị đập chết.
Mạc Tu hít một hơi thật sâu.
Thực lực của con chó này càng ngày càng mạnh...
Bạn cần đăng nhập để bình luận