Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1191: Minh Vương chỉ lột đồ (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Mạo muội cắt ngang một câu, nói tiểu điếm không gánh nổi Nghê Nhan … Ai cho ngươi dũng khí?
Mặt Bộ Phương không biểu cảm nói ra câu nói này, câu này là để chất vấn lời nói của Thiên Cơ Thánh Sư.
Tất cả mọi người đều không nghĩ tới, Bộ Phương lại đưa ra lời phản bác, chẳng lẽ lời nói của Thiên Cơ Thánh Sư sai sao?
Trong lòng các đệ tử đang vây quần Thiên Cơ Thánh Địa đều không khỏi căm phẫn nhìn Bộ Phương.
Thiên Cơ Thánh Sư cũng có chút sững sờ, híp híp mắt, chắp lấy tay, nhàn nhạt nhìn Bộ Phương.
- Trước đó Mạc bà bà chính là cảm thấy tiểu điếm có thể đủ bảo vệ cho Thánh Nữ điện hạ, thế nhưng… Cuối cùng kết quả lại là, Tinh La Thiên Bàn vỡ nát, Thánh Nữ trọng thương… Bộ lão bản, không phải bản tôn không tin ngươi, mà là… Bây giờ không thể để Thánh Nữ xảy ra sơ suất gì.
Thiên Cơ Thánh Sư nhìn Bộ Phương tiếp tục nói.
Bộ Phương khoát tay áo, cũng không tin tưởng lí do thoái thác này của Thiên Cơ Thánh Sư.
- Ngươi yên tâm, ta có thể dẫn người phụ trách nói cho ngươi, không có một nơi nào an toàn hơn nhà hàng của ta, coi như Thiên Cơ Thánh Địa… Cũng không được, không tin, ngươi có thể thử một chút.
- Nghê Nhan không muốn đi, vậy thì để nàng ở lại chỗ này.
Nghê Nhan nghe Bộ Phương nói, lập tức nhếch miệng cười, quả nhiên vẫn là Bộ lão bản đầy nghĩa khí.
Nghê Nhan vui vẻ, giơ tay lên, liền vỗ một cái trên bờ vai của Bộ Phương, đập cả người Bộ Phương bỗng nhiên lảo đảo.
Một cơn đau nhức kịch liệt truyền đến, để Bộ Phương bỗng nhiên xoay đầu nhìn sang. Nữ nhân này… Có phải bị bệnh hay không?! Muốn một tay đánh chết hắn?
- Không… Không để ý… Lực hơi bị lớn…
Nghê Nhan có chút xấu hổ, nàng cũng không nghĩ tới khí lực trên cánh tay mình sao lại lớn như vậy.
- Ta nói rồi, Nghê Nhan bây giờ đã không phải là người bình thường, nàng đã dung hợp Tinh La Thiên Bàn, ngươi biết ý nghĩa của Tinh La Thiên Bàn là gì không? Đó là lực lượng thông nhau giữa Tiềm Long Đại Lục và Thiên Đạo.
Thiên Cơ Thánh Sư nói:
- Đây không phải là lực lượng của người phàm!
- Nếu như nàng có thể không chế hoàn hảo lực lượng đó, tu vi của nàng sẽ tăng vọt đến mức người ta khó có thể tin được, nàng sẽ trở thành sự tồn tại chí cao vô thượng của toàn bộ Tiềm Long Đại Lục! Khống chế sự tồn tại của Tiềm Long thiên đạo! Nhưng mà bây giờ nàng không khống chế được.
Bên trong đôi mắt của Thiên Cơ Thánh Sư toát ra một sự hưng phấn .
- Thế thì sao? Ngươi dựa vào cái gì nói ta không gánh nổi Nghê Nhan?
Nghe Thiên Cơ Thánh Sư nói một tràng, Bộ Phương vẫn chỉ chú ý đến chuyện này, tên gia hỏa này ngữ khí cao cao tại thượng làm cho hắn rất khó chịu.
Thiên Cơ Thánh Sư biết cái tửu lâu này của Bộ Phương huyền bí.
Con chó đangghé vào nơi xa nằm ngáy o o, hắn nhìn không thấu, có con chó này ở đây, việc bảo vệ được Nghê Nhan sẽ rất nhẹ nhàng. Nhưng mà…
Con chó kia là sinh linh Minh Khư mà!
Bây giờ sinh linh Minh Khư muốn tiến công Tiềm Long Đại Lục, Thiên Cơ Thánh Sư sao có thể yên tâm để một con sinh linh Minh Khư kia đến bảo vệ Nghê Nhan?
Đây quả thực là đang mang tương lai của Đại Lục ra nói đùa, hắn làm không được.
- Bộ lão bản, ngươi cũng đã biết hậu quả nếu ngươi khăng khăng muốn giữ Thánh Nữ điện hạ ở lại đây là gì không? Tất cả sinh linh Minh Khư tràn vào Tiềm Long Đại Lục đều sẽ lấy việc giết chết Nghê Nhan làm mục tiêu, tửu lâu này của ngươi sẽ đối mặt với việc những sinh linh Minh Khư liên tục ám sát không ngừng, hơn nữa những kẻ đến đây ám sát sẽ càng ngày càng mạnh.
Thiên Cơ Thánh Sư nhìn chằm chằm ánh mắt của Bộ Phương.
- Thì làm sao? Ngươi dựa vào cái gì mà nói ta không bảo hộ được Nghê Nhan?
Sắc mặt Bộ Phương vẫn như cũ không đổi, nói.
Mạc Thiên Cơ cảm thấy mình sắp muốn điên rồi, gia hỏa này… Làm sao lại một dạng vừa thúi vừa cứng như hầm cầu phân thế này?
Sao hắn lại nghe không hiểu lời mình nói chứ?!
-Quán ăn này của ngươi dựa vào cái gì bảo hộ Nghê Nhan? Con chó kia à? Ngươi cũng đã biết… Con chó kia một con sinh linh Minh Khư mà!
Thiên Cơ Thánh Sư lạnh lùng nói.
Bất kể như thế nào, hôm nay hắn nhất định phải mang Nghê Nhan đi, nếu phải động thủ, hắn cũng phải đem Nghê Nhan đi.
Hắn thật đúng là muốn mở mang kiến thức một chút về con chó này.
Minh Vương Nhĩ Ha lập tức không vui, hắn ta là đang bị phớt lờ, vì cái gì gia hỏa này chỉ nhìn thấy con chó ghẻ kia, không nhìn thấy Minh Vương Nhĩ Ha hắn? Hắn ta cũng có thể vì que cay mà bảo vệ lấy phụ nữ mà! Hắn ta cũng nằm trong thủ hộ mang sức mạnh chủ chốt của nhà hàng!
- Cái người thanh niên này thật là không thèm nói đạo lý, muội tử người ta đều đã nói không trở về với ngươi, ngươi còn lải nhải cái gì? Sinh linh Minh Khư thì thế nào, ngươi cho rằng mỗi con sinh linh Minh Khư đều hiếm lạcó trong Tiềm Long Đại Lục?
Minh Vương vểnh chân lên bắt chéo, nghiêng người dựa vào trên ghế, nhàn nhạt nhìn lên Thiên Cơ Thánh Sư.
Tử Vân ở một bên cạnh, con mắt xinh đẹp đều là trừng lớn, người ca ca này của ta ấy hả, đây chính là Thiên Cơ Thánh Sư, cha mình còn tồn tại kiêng kị vạn phần, thời điểm ngươi nói chuyện có thể hơi khách khí một chút hay không?
Không muốn mở miệng đôi co với mộtmột tiếng thanh niên…
- Mà này, tên thanh niên ngươi đây biết Minh Khư lớn bao nhiêu, rộng bao nhiêu không hả?
Minh Vương ngữ khí ngả ngớn, khiến Thiên Cơ Thánh Sư lập tức nhíu mày.
Rốt cuộc Minh Khư lớn bao nhiêu, Rất nhiều người đều không biết, coi như hắn là Thiên Cơ Thánh Sư, cũng chỉ là thấy được một chút ở trên cổ tịch, cụ thể cũng không có thấy tận mắt.
Nhưng mà, Tinh La Thiên Bàn liên quan đến tương lai Tiềm Long đại lục, làm sao hắn làm sao có thể đủ bởi vì lời nói từ một phía của một sinh linh Minh Khư từ một phía, liền đểđem nó lưu tại nơikhu vực tràn đầy nguy hiểm này?
- Bất kể như thế nào … Hôm nay ta nhất định phải mang Thánh Nnữ đi! Ai dám ngăn cản ta?!?
Thiên Cơ Thánh Sư không ở đó nhiều lời nữa, trường bào trên thân không gió mà bay, đạo lý đã vô dụng, vậy liền đành phải dùng nắm đấm.
Nắm tay người nào lớn, người đó là đạo lý!
Trên thân thể Thiên Cơ Thánh Sư tản ra uy lực bành trướng, cỗ uy thế kia, khiến toàn thân đệ tử thánh địa đều không khỏi run rẩy, có người chịu đựng không nổi, rời khỏi tửu lâunhà hàng. Bộ Phương nhíu mày, nhìn xem năng lượng bên trên thân thể bành trướng kinh khủng Thiên Cơ Thánh Sư.
Xem ra đối phương là tính động thủ …
Đã như vậy … Đây là thời điểm để gia hỏa này chứng tỏ, phòng ngự của nhà hàng đến cùng có bao nhiêu đáng sợ!
- Tiểu Cáp, ba cây que cay, đổi lại ngươi đem hắn lột sạch ném ra …
Bộ Phương hít sâu một hơi, cuối cùng xoay đầu nhìn về phía Minh Vương Nhĩ Ha, khóe môi nhếch lên nụ cười tà mị nói.
Con mắt Minh Vương Nhĩ Ha có chút sáng lên: “Ba cây que cay?!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận