Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2709: Nguyên liệu nấu ăn đưa đến tận cửa... vẫn muốn chạy cơ à? (1)

Rầm rầm!
Sóng nước tung bay! Nó gây nên tiếng động rất lớn.
Bang! Một tiếng động vang vọng, ở giữa cơn sóng biển bắt đầu bị chia làm hai nửa, một cái đuôi rắn bị Bộ Phương lôi ra từ giữa sóng biển mênh mông.
Cái đuôi kia vô cùng lớn, trên đó được che kín bởi hoa văn xà lân (*).
Con tàu va chạm với con sóng lớn nên không ngừng chao đảo, tất cả mọi người vô cùng kinh hãi, bọn họ nhìn về phía cái đuôi rắn khổng lồ kia rồi hít một hơi khí lạnh thật sâu.
- Đó... Đó là cái gì vậy?
Trên tàu có rất nhiều người thường, làm sao mà bọn họ biết đến sinh vật như vậy được cho nên bọn họ bỗng nhiên bị hoảng sợ, nói chuyện cũng trở nên lắp bắp.
- Hình như... Hình như là một cái đuôi rắn đấy!
- Đuôi rắn lớn như thế sao?
Có người tay cầm điện thoại di động cũng run lên, khiến cho điện thoại lập tức rơi vào trong nước biển.
Bang!
Sóng lớn tung bay.
Nhóm phàm nhân ở trên tàu lại lộ ra vẻ sợ hãi.
- Yêu... Yêu quái kìa!
Nhóm Dị Năng Giả ở trên tàu lại toát ra vẻ không thể tin nổi.
- Bát Kỳ Đại Xà...
- Ôi... Lại là Bát Kỳ Đại Xà!
- Là đại yêu trong thần thoại của quốc đảo Hoa Anh Đào!
Dị Năng Giả có chút sợ hãi, sau khi thức tỉnh Dị Năng thì bọn họ đã hiểu được thế giới này không tầm thường.
Những truyền thuyết trong thần thoại có khả năng thật sự tồn tại!
Những hình ảnh Dư Ca và hai anh em Bát Kỳ đại chiến trước đó cũng kích thích bọn họ không ít, đó giống như là người trong chốn thần tiên chiến đấu vậy, quả thực đã phá vỡ quan niệm của bọn họ.
Tiểu Ngả ở bên trên tàu, tay cầm máy tính cũng run rẩy.
- Bát Kỳ Đại Xà...
- Đây... Loại quái vật trong thần thoại này cũng xuất hiện ư?
- Thế giới thật sự không hòa bình chút nào!
- Nếu như mang Bát Kỳ Đại Xà phân chia theo cấp bậc...
- Sợ là phải đạt tới cấp SS luôn rồi!
- Bộ Phương có thể ngăn cản Bát Kỳ Đại Xà này sao? Nếu hắn không ngăn được... Những người ở đây đều sẽ trở thành đồ ăn của Bát Kỳ Đại Xà mất.
- Trong ghi chép của những tư liệu lịch sử thì quái vật này chính là thứ vô cùng hung tàn!
Bộ Phương bay lơ lửng trên không trung, hắn hơi nhíu mày lại.
Tay hắn bỗng nhiên lại buông xuống.
Bang!
Đuôi rắn kia bất chợt bị nhấc lên cao.
Bỗng nhiên.
Có một tiếng nổ vang lên!
Bộ Phương nhướng mày, trong làn nước biển xung quanh thân hình của hắn bỗng có gì đó nổi lên, nước biển chảy ngược!
Trong lòng Dư Ca hốt hoảng, trái tim anh ta cũng co thắt lại.
Anh ta nâng tay lên, bỗng nhiên trong tay có kiếm khí phiêu đãng.
- Địa Cấp Luyện Khí Sĩ đối mặt với Bát Kỳ Đại Xà... Sợ là cũng bị đập chết đấy!
Trên con tàu, sắc mặt của hòa thượng và nhóm Dị Năng Giả phương tây đều tái mét.
- Quả nhiên quốc đảo Hoa Anh Đào này không đáng tin! Xuất ra Bát Kỳ Dã Lang còn chưa tính... Bây giờ, ngay cả Bát Kỳ Đại Xà cũng xuất hiện! Chắc chắn Bát Kỳ Đại Xà này vẫn luôn ẩn nấp, nó muốn nhân lúc chúng ta mở linh khí... Vừa vặn nuốt chửng toàn bộ chúng ta!
Hòa thượng khoác áo cà sa lại trực tiếp nhổ ra một bãi nước miếng, ông ta tức giận không ngừng mắng mỏ.
Hai vị Dị Năng Giả phương tây cũng cảm thấy đau đầu.
- Bát Kỳ Đại Xà... Đó chính là thứ tồn tại trong thần thoại, nếu thật sự chiến đấu thì cho dù bọn họ có đồng thời tiến lên cũng chỉ sợ là sẽ phải chạy trối chết!
- Hơn nữa trong con tàu này có nhiều người như thế... Một khi đã khiến cho Bát Kỳ Đại Xà trở nên điên cuồng, người trong tàu này sợ rằng không thể chạy trốn nổi!
Điều này đối với bọn họ mà nói cũng không phải là tin tức tốt gì!
Thân phận của người ở bên trong tàu cũng không tầm thường, một khi toàn bộ tử vong đối với toàn cầu mà nói sẽ sinh ra chấn động rất lớn!
Cho nên bọn họ chỉ có thể kiên trì mà thôi!
Bang bang bang!
Nước biển nổ tung!
Khí tức khủng bố tràn ngập.
Từng đạo hắc ảnh trôi nổi.
Một cái, hai cái, ba cái...
Liên tục có tám cái đầu thật lớn lao từ trong nước biển ra ngoài khiến sóng nước văng tung tóe, tám cái đầu rắn mà từng đầu đều không giống nhau, chúng phun ra tín tử, tỏa ra sự khủng bố!
Ngoại trừ tám cái đầu rắn còn có tám cái đuôi rắn quẩy trong nước biển, chúng không ngừng ngoe nguẩy ra ngoài!
Trên bầu trời, dường như có mây đen kéo đến, bên trong đêm tối giống như có bão táp sắp đổ xuống!
Nhóm phàm nhân trong tàu nhìn thấy con quái vật khổng lồ này, mười vạn tấn bảo thạch hào trên tàu có vẻ vẫn nhỏ bé trước con rắn to lớn ấy.
Điều đó cho thấy con rắn kia lớn đến mức nào.
Tám đầu tám đuôi...
Đây chính là đại xà từ trong thần thoại đi ra!
Tâm thần của nhóm phàm nhân bất ổn, có người trực tiếp rơi nước mắt khóc ròng ròng, ngã xuống đất, hai chân như nhũn ra.
Đối mặt với sinh linh như thế, bọn họ chỉ còn lại sự tuyệt vọng.
Rất khủng bố... Khí tức tràn ngập khiến bọn họ cảm thấy hết hi vọng.
Bát Kỳ Đại Xà đại diện cho tai họa, đồng thời cũng chính là tuyệt vọng.
Tại thời khắc này... Anh ta đã làm đến cực hạn rồi!
Sắc mặt của Dư Ca hơi biến thành màu đen.
Ực ực, anh ta nuốt một ngụm nước miếng, sau đó nhìn thoáng qua Bộ Phương mặt không đổi sắc đang lơ lửng trên không trung.
- Tiền bối... Tôi rất coi trọng anh!
Dư Ca trịnh trọng nói một câu.
Sau đó anh ta liền xoay người chạy vội về phía con tàu.
Bộ Phương không hề để ý đến Dư Ca đang chạy trốn, vì giữ lại người đó cũng không có tác dụng gì, chỉ sợ là con Bát Kỳ Đại Xà này đã đạt tới thứ bậc Địa Tiên trong truyền thuyết.
Dư Ca chỉ là một tên Địa Cấp Luyện Khí Sĩ.
Đối đầu với Địa Tiên sẽ không phát huy được bất kỳ tác dụng gì.
Thân thể của hòa thượng và hai vị Dị Năng Giả phương tây đều căng cứng, thực lực của bọn họ cũng chẳng mạnh hơn Dư Ca bao nhiêu.
Trừ khi con át chủ bài trong mỗi quốc gia của bọn họ xuất hiện, nếu không... Căn bản không có cơ hội nào để trờ mình với con Bát Kỳ Đại Xà này.
Tất cả mọi người đều vô cùng bất an.
Nhưng thật ra Bộ Phương lại rất bình tĩnh, hắn có chút tò mò mà đánh giá Bát Kỳ Đại Xà kia.
Nhưng sau khi hiểu rõ, hắn liền bĩu môi không để ý nhiều lắm.
Trong mắt hắn, con Bát Kỳ Đại Xà này cũng chỉ là loài bò sát mà thôi.
Đương nhiên, cho dù bây giờ tu vi của hắn đang bị hạn chế và ràng buộc thì đối với Bộ Phương mà nói đó cũng không phải trở ngại.
Ong...
Tám cái đầu của Bát Kỳ Đại Xà đang tập trung vào thân thể của Bộ Phương.
Đôi mắt trên từng cái đầu của nó đều là đèn lồng tỏa ra màu đỏ tươi.
Nó phun ra tính khí, có miệng của một cái đầu còn chảy nước miệng.
Nó há to miệng.
Sóng biển ngất trời!
Bát Kỳ Đại Xà rít gào, nó gào thét về phía của Bộ Phương.
Loài người nhỏ bé này lại dám chọc giận đến nó!
- Chết đi!
Một cái đầu giống như mũi tên lao về phía Bộ Phương, trong nháy mắt đã ngậm Bộ Phương vào trong miệng...
Một màn này khiến cho sắc mặt của mọi người đều trở nên trắng bệch.
- Con quái vật này thật sự sẽ ăn thịt người!
Hai chân của Tiểu Ngả như nhũn ra.
Dư Ca cũng hít một hơi khí lạnh!
Nhưng mà Dư Ca vẫn âm thầm động viên chính mình.
- Tiền bối chính là người trong chốn thần tiên! Tiền bối là tốt nhất!
...
Khoảng cách với tàu bảo thạch hào xấp xỉ mấy ngàn cây số.
Một con thuyền chậm rãi chạy, trên thân con thuyền ấy còn vẽ hoa văn của quốc Đảo Hoa Anh Đào.
Trong khoang chỉ huy của con thuyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận